Ba ngày sau, hiệu quả của thuật biến hóa kết thúc, Khương Thành lại trở về
hình dáng ban đầu.
Còn trước đó vì sao cần dùng đến khuôn mặt của Lý Tuấn Lãng?
Đâu còn cách nào, những người mà hắn biết thật sự không ít.
Nhưng là huynh đệ thân thiết với hắn, thì đúng là chỉ có Lý Tuấn Lãng.
Những kẻ khác như La Viễn, Đan Thái, đều là đệ tử.
Còn Tam Nhãn Hổ, Ngao Dương lại là tạo hình yêu tộc, Quy Tàng, Hư Huyền
là thế hệ trước, không đủ nét trẻ trung.
Trở về diện mạo vốn có trước đó, hắn trực tiếp dùng hệ thống dịch chuyển kỹ
năng, đưa bản thân về trong tĩnh thất tu luyện của Hiền Giả cung.
Đẩy cửa ra, liền nhìn thấy tất cả Điện chủ và Lê Hàn Ngọc, Chung Ly Xảo cùng
vài người nữa đều ở Hiền Giả cung.
“A, Đại hiền giả quay về rồi!”
Chung Ly Xảo hệt như con bướm đủ màu như đang chực đợi để nhào vào người
hắn, rồi trao cho hắn những nụ hôn.
Khiến cho Thành ca trở tay không kịp.
Bạch La Chân và những chư vị Điện chủ khác cũng kinh ngạc muôn phần khi
đón tiếp.
“Trở về rồi ư!”
“Làm thế nào mà trực tiếp quay lại đây như vậy?”
“Cái này đâu cần phải hỏi, chắc chắn là thủ đoạn của vị tiền bối đó.”
“Ha ha, quay lại là tốt rồi!”
Các Điện chủ cao hứng hồ hởi như đón năm mới vậy.
Đâu còn cách nào, Huyền Văn Tử Kim, Huyền thuật cấp chí tôn, và mối quan
hệ tốt đẹp với tà ma, toàn bộ điều đó đều được mọi người vô cùng quan tâm.
Rõ ràng thực lực của hắn chỉ là Cực Huyền nhất trọng, nhưng không hiểu tại
sao trở thành trung tâm của Thần Điện.
Không có hắn, bỗng nhiên Thần điện như khuyết đi một mảnh ghép lớn, bị trở
lại hình mẫu ban đầu.
Ngày thứ nhất Khương hiền giả vắng mặt, nhớ hắn.
Ngày thứ thứ hai Khương hiền giả vắng mặt, không thiết ăn uống.
Ngày thứ ba Khương hiền giả vắng mắt, mọi người đều không hẹn mà cùng hồi
tưởng tới nội Điện của hắn.
“Vị trưởng bối đó không làm gì người chứ?”
Bạch La Chân vẫn quan tâm chăm sóc cho con trai như thường lệ, kiểm tra trên
người hắn xem có vết thương nào không.
Thành ca dở khóc dở cười, ta làm bản thân bị thương để làm gì?
“Không có gì đâu, hắn đối với ta rất tốt.”
“Phải rồi.”
Linh Lôi điện chủ hiếu kỳ hỏi: “Ba ngày này hắn dẫn ngươi đi những đâu vậy?”
Thành ca phân trần: “Cũng chả có gì, chỉ là đi loanh quanh vài vòng thôi, sau đó
hắn tiện tay phá bỏ tổng bộ Thần điện của hai tộc Kim huyền và Ngân Huyền.”
Hả!
Mặc dù sớm đã có dự liệu, nhưng tin tức này sau khi được xác thực, mọi người
như đã nhận được luồng khí tươi mát.
Chưa tới một năm, những thế lực ngang hàng với Bạch Huyền tộc, liền không
còn nữa.
Thủ đoạn này thật quá tàn nhẫn.
Nhưng hiện giờ mọi người đã không còn lén lút bàn tán, nói xấu “tà ma dị giới”
gì nữa.
“Hắn… có nói với ngươi là sẽ có sắp xếp gì cho bọn ta không? “
“Không, chỉ là để các ngươi như trước. Hắn nói rồi, hắn không có dụng ý xấu gì
với Bạch Huyền tộc, các ngươi yên tâm đi.”
“Vậy thì tốt!”
Mọi người tự an ủi lòng mình.
Bạch La Chân liền hỏi: “Hắn xuất hiện lần trước, là do ngươi gọi đến đúng
không?”
Gọi đến?
Ca không gọi thú đến.
Nhưng nhìn thấy bọn họ mong chờ như vậy, ác ý của Thành ca nổi lên, liền gật
đầu.
“Không sai, hắn gửi cho ta một tín vật triệu hồi. Khi gặp nguy hiểm chỉ cần xoa
nó, cho dù ngăn cách vạn thủy thiên sơn, hắn cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện.”
“Đãi ngộ này…”
Rõ ràng đối phương là tà ma dị giới, nhưng mọi người lại vô cùng ngưỡng mộ.
Nhất tôn đại sát khí đáng sợ như vậy, có thể tùy tiện triệu đến, đó đúng là đi đâu
cũng có thể hiên ngang bước đi.
Bạch La Chân còn dặn hắn: “Tín vật này, nếu không không phải là nguy hiểm
thật sự, người không được tùy tiện lấy ra dùng.”
Thành ca ngơ ngác hỏi: “Tại sao vậy?”
“Ngươi đúng là tên tiểu tử ngốc, không có việc quan trọng thì đừng dùng bừa,
lỡ như người ta sau nhiều lần bị triệu đến cảm thấy phiền phức như vậy phải
làm sao?”
Điện chủ khác cũng gật đầu lia lịa, trước giờ thân phận của người chỉ bảo Thành
ca “hướng dẫn sử dụng” và “hạng mục chú ý”.
“Không sai, Tín vật này trước khi người dùng, nhất định phải hết sức thận
trọng!”
“Hãy nhớ kỹ! Đây là con át chủ bài quan trọng nhất của ngươi, không được
khinh xuất!”
“Giữ gìn nó thật tốt, đừng để mất, không thì tiền bối đó sẽ tức giận đó.”
Làm cho Thành ca vô cùng đau đầu.
Nhưng cũng may, tiếp đó Lê Hàn Ngọc thay hắn giải vậy.
“Lần trước người nói, muốn tiếp tục dậy ta mười chiêu thức, còn giữ lời chứ?”
Người con gái lì lợm này lần trước mặc dù bị kinh hãi muôn phần, nhưng hiện
giờ sớm đã hồi phục lại.
Trong mắt của nàng, điều quan trọng là nâng cao thực lực.
“Không vấn đề, ta đây sẽ dạy ngươi.” Khương chưởng môn trả lời vô cùng dứt
khoát.
Lần trước để nàng giải quyết khiến việc đổ bể, nàng ấy làm sai, khiến mọi
người đều bị giết hết.
Việc này Thành ca không trách nàng, chết thì đã chết rồi.
Dù sao thì ngay từ đầu họ cũng không có ý tốt, chỉ mong sao Huyền Văn Tử
Kim sẽ có cái chết bất đắc kỳ tử.
Chỉ là hắn nghĩ, nếu như lúc đó hoán đổi thành Nguyễn Lăng Diêu, Trác Ngạo
Tâm… tiếp được mệnh lệnh của bản thân, sẽ thực hiện sao?
e là dù có sự mê hoặc của mười chiêu thức, bọn họ cũng sẽ không thể ra tay.
Bọn họ sẽ nghĩ đến đại cục của Thần điện, nghĩ đến phản ứng của Kim Ngân
hai tộc, ngoài ra còn là thái độ của Điện chủ, và ảnh hưởng của sau đó.
Bọn họ sẽ do dự, sẽ khuyên nhủ bản thân cần suy nghĩ kỹ.
Chỉ có Lê Hàn Ngọc, không có chút suy xét gì liền làm ngay.
Ở phía Tiên giới, đối mặt với mệnh lệnh của hắn, chỉ đệ tử Phi Tiên môn tôn thờ
vô hạn, ủng hộ hắn mới có thể làm được bước đó.
Biết đâu, bản thân có thể ở phía Huyền giới này bồi dưỡng một người “kề cận”
cạnh bên như vậy.
Vậy là, mười ngày tiếp, hắn dẫn theo Lê Hàn Ngọc vào trong Tĩnh thất.
Truyền thụ cấp huyền thuật thập thức chí tôn cho nàng vô cùng chăm chỉ, tận
tâm.
Truyền xong thập thức, Lê Hàn Ngọc chuẩn bị xin cáo từ, Thành ca lại gọi giữ
nàng lại.
“Ngươi muốn nâng cao tư chất không?” Hắn đột nhiên hỏi.
“Muốn”
Sau khi Lê Hàn Ngọc theo bản năng nói ra từ đó, trong mắt ánh lên chút ngạc
nhiên.
Không phải kinh ngạc vì hắn có năng lực này, mà là kinh ngạc vì hắn lại nói ra
vấn đề hoang đường như vậy.
Tư chất của mỗi người đều là thượng thiên chủ định, vỗn dĩ không thể nào thay
đổi.
“Huyền Văn Tử Kim của ta, thực ra có thể nâng cao được tư chất của ngươi,
khiến Huyền văn của ngươi cũng trở lên mạnh hơn.”
“Ngươi nói cái gì?”
Liên quan đến thực lực, Lê Hàn Ngọc liền mở to đôi mắt, không giữ được vẻ
bình tĩnh trên khuôn mặt.
Lần này nàng thật sự không thể giữ được bình tĩnh nữa.
“Ngươi không trêu ta chứ?”
Thành ca nhún vai: “Đương nhiên là không rồi.”
Kim tử Huyền Văn của hắn tất nhiên không thể nâng cao tư chất của người
khác, nhưng hệ thống có thể.
Chỉ là, chức năng này Thành ca đã rất lâu rồi không dùng tới.
Từ khi thăng cấp cho “người nhà” không được phần thưởng về sau, đối với việc
nâng cấp tư chất cho người khác hắn không còn thấy thú vị nữa.
Mấy việc không cho lợi ích hắn lười chả muốn làm.
Huống hồ mấy việc nâng cao tư chất của người khác, làm ra hàng hoạt tư chất
nhất đẳng sau đó, chúng đệ tử của bản thân làm sao có thể lẫn trong tiên giới
đây?
Tới lúc đó bọn chúng sẽ trở thành một lũ tầm thường.
Mà trên thực tế, nâng cao tư chất của một người lên nhất đẳng, cũng dùng
không tới vài điểm công đức.
Lúc này Thành ca cảm thấy Lê Hàn Ngọc đáng để thêm một lần “BUFF”.
Một sự yên lặng trong tĩnh thất.
Sau một lúc lâu, Lê Hàn Ngọc giọng điệu khẽ run run hỏi: “Giúp ta nâng cao tư
chất, ngươi cần bao nhiêu cái hôn?”
Thành ca bỗng chốc bị nàng làm cho đứng hình không nói lên lời.
Tình cảm mà ngươi cho ta trở thành thẻ quẹt dùng để nâng cao thực lực ư?
Bỏ đi, ca bị ngươi đánh bại rồi.
“Tùy ngươi thôi, ngươi tự quyết định đi.”
Câu nói vừa giứt, đôi môi của hắn đã bị chặn lại.