“Núi Cửu Thải Thiên Tinh!”
“Quả nhiên là thật!”
Mười vị Đại Đế của Linh giới như Hồn Thiên, Huyền Cực, Tinh Hải, U
Mộng… vội vàng lao xuống phía dưới.
Dù sao đối với bọn họ mà nói, cái gọi là cạm bẫy, mai phục, vân vân… đã
chẳng còn ý nghĩa gì từ lâu rồi.
Ngay khi các vị Đại Đế và Chuẩn Đế đứng trước núi Thiên Tinh hùng vĩ bao la,
cho dù đã nhận được tin tức từ lâu, nhưng vẫn không giấu được sự kinh ngạc và
phấn khích trong lòng.
Giá trị của bảo vật này, đủ để thay đổi vận mệnh của cả Tiên giới, đã không thể
đo lường được.
Cửu Thải Thiên Tinh nhiều như vậy, tương lai có thể tạo ra bao nhiêu Tiên giáp
thành phẩm?
E là đến lúc đó, rất nhiều Tiên Vương ở Linh giới đều có cơ hội có được.
Nếu một tên Tiên Vương cửu phẩm mặc Tiên giáp cửu giai, vậy thì Chuẩn Đế
sơ kì có đánh trong một canh giờ, cũng không thể phá vỡ được.
Sau khi được trang bị hàng loạt, đối với bất cứ thế lực nào, cũng đều là nâng
cao sức mạnh giống như được thay da đổi thịt vậy.
Thực lực của Vạn Linh điện sẽ nhanh chóng được nâng cao.
Tuy rằng, vẫn là không chống lại được phần lớn Đế cảnh của hai giới Tiên Ma,
nhưng đủ để bỏ xa Yêu giới, Tử giới, Man giới.
“Núi này chính là của bản đế!”
“Của ngươi gì chứ, là của ta!”
“Tránh ra cả đi!”
Núi này khiến Đại Đế hoàn toàn mất đi ý muốn chiến đấu, trực tiếp bắt đầu
tranh cướp.
Còn về Giáng Hàn, Mạch Phong, Hàn Trác, Hàn Dung ở phía xa, mấy Đại Đế
này sớm đã không chú ý đến nữa.
Còn cần hỏi ý kiến của bọn họ sao?
Hiện tại, bảo vật này chính là chiếc bánh ngọt được chia cho nội bộ Vạn Linh
điện bọn họ, ai cũng đừng hòng chấm mút.
Nhìn mấy Đại Đế điên cuồng oanh tạc vào núi Cửu Thải Thiên Tinh kia, vẻ mặt
của đám người Giáng Hàn, Mạch Phong lộ vẻ đau xót và bất lực.
Hẳn là trận chiến với mười vị Đại Đế đáng sợ hơn bọn họ dự liệu.
Khương Thành thật sự có thể gánh được?
Bọn họ cũng không biết, tại sao Mâu Vũ lại tin tưởng vào hắn nhiều như vậy.
Nhìn thế nào, núi Thiên Tinh này cũng sẽ bị các Đại Đế phân chia trong hôm
nay, không có cơ hội lật ngược.
Khi bọn họ tuyệt vọng, thì cũng là lúc các Đại Đế và Chuẩn Đế bị cuốn vào
công việc khai thác quặng bận rộn.
Tuy nhiên, quá trình này không được suôn sẻ cho lắm.
Cửu Thải Thiên Tinh chính là bảo vật cứng rắn và khó nhằn nhất trong Tiên
giới.
Đối mặt với một ngọn núi như vậy, các Đại Đế cũng rất khó lay chuyển, chỉ có
thể dày công, cố gắng từng chút, từng chút một.
Ngay khi bọn họ còn đang hì hì hục hục bận rộn thì cả ngọn núi Thiên Tinh đột
nhiên chấn động dữ dội.
Rầm, âm thanh ầm ầm giống như núi lửa sắp phun trào.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Núi này làm sao vậy?”
Đám người Hồn Thiên, Huyền Cực vội vàng dừng lại, ngẩng đầu nhìn.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, đột nhiên có tiếng nổ kinh thiên động địa được
phát ra từ trong lòng núi Cửu Thải Thiên Tinh!
Trong chốc lát, loạn thạch bay tứ tung, vô số mảnh nhỏ của Cửu Thải Thiên
Tinh bắn nhanh ra ngoài.
Rất nhiều Chuẩn Đế không kịp tránh, cho nên đã bị đánh trúng ngay tại chỗ.
Tiên giáp của bọn họ cũng theo đó mà lõm vào, thậm chí xuất hiện hư hỏng,
thêm vào đó, có rất nhiều người mặt trắng bệch, bay ngược ra ngoài.
Còn những Tiên Vương kia còn chịu đả kích mang tính hủy diệt hơn nữa.
Rất nhiều người trên trời hộc máu, vẻ mặt mệt mỏi.
Giáng Hàn Tiên Đế và Mạch Phong Chuẩn Đế ở phía xa, vẻ mặt sững sờ, như
này cũng quá thái quá rồi?
Loại công kích vật lý bình thường này, Tiên Vương hẳn là đã miễn nhiễm với
nó từ lâu.
Sao có thể bị đánh, hơn nữa lại bị đánh thành trọng thương?
Bọn họ nào có biết, thời điểm đó lại đúng lúc Thành Ca dốc toàn lực phá núi mà
ra, 50 đạo huyền văn đồng thời phát lực.
Dù chỉ là những mảnh nhỏ, vô tình được tạo ra khi hắn bắn phá, sau đó văng ra
ngoài, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong đó sớm đã không đơn giản nữa.
Một bóng người tản ra ánh sáng vàng từ chân lên đến đầu, lao thẳng lên trời!
Ngay lúc đó, tất cả mọi người đều không thể nhìn thấu bóng dáng bên trong.
Ngay cả Hồn Thiên Đại Đế, người nắm giữ quy tắc huyễn, cũng không ngoại lệ.
Hắn chỉ cảm thấy ánh sáng vàng kia ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ, ngay
cả hắn cũng cảm nhận được uy hiếp chết người.
Ngay sau đó, tất cả mảnh nhỏ của Cửu Thải Thiên Tinh được bắn ra đều bay
ngược trở lại.
Tiếp đến, chỉ thấy một hư ảnh Thương Long to lớn, cuồn cuộn xuất hiện giữa
trận!
Từng tiếng rồng ngâm nga, lộ ra ý cảnh mênh mông vô cùng vô tận.
Cắt qua hư không với vô số mảnh nhỏ, nhanh chóng hội tụ về bóng dáng màu
vàng kia.
Tại vị trí đó, dường như có một không gian nuốt chửng tất cả mọi thứ, nó hút
toàn bộ mảnh nhỏ của Cửu Thải Thiên Tinh, chẳng sót lại một tí gì!
“Cửu Thải Thiên Tinh!”
“Núi Cửu Thải Thiên Tinh của chúng ta đi đâu rồi?”
“Dừng tay!”
“Ai dám cướp đoạt Cửu Thải Thiên Tinh, đúng là muốn chết!”
Đám người Hồn Thiên Đại Đế và Huyền Cực Đại Đế mặt đều biến sắc, liên tục
hét lên.
Nhưng mà, hoàn toàn không kịp ngăn cản.
Khi những hạt bụi đọng lại tại chỗ, ánh sáng vàng tan biến, trước mặt bọn họ
xuất hiện một bóng người “quen thuộc”.
Bọn họ chưa gặp người này bao giờ.
Nhưng mà liếc mắt một cái đã nhận ra.
“Khương Thành!”
“Khương Thành?”
“Sao có thể là ngươi!”
“Sao ngươi lại ở đây?”
Cho dù là Hồn Thiên Đại Đế hay là Huyền Cực Đại Đế, trong nháy mắt mặt đều
biến sắc, giọng nói cũng tràn ngập cảm giác kinh hoàng mạnh mẽ.
Thậm chí, bọn họ không thể đứng vững, phải lui lại mấy bước liền.
Đại Đế đã sống hàng chục tỷ năm nhưng đây là lần đầu tiên trên mặt lộ ra vẻ
hoang mang, sợ hãi.
Bởi vì người này là Khương Thành.
Người từng là cơn ác mộng của bọn họ.
Nói thật, cho dù có nhìn thấy Cửu Tuyệt Tiên Đế của Tiên Minh và Vô Hồi Ma
Đế của Thánh điện ở đây, bọn họ cũng sẽ không thất lễ như vậy.
Đây chính là thể diện của Khương chưởng môn!
Tuy rằng biến mất hàng triệu năm, nhưng sức mạnh, sự uy hiếp của hắn ở Tiên
giới vẫn như trước, không gì có thể sánh nổi.
Ở nơi xa hơn, rõ ràng mọi người trong Tuyết Linh tông, vẫn chưa thể nhận ra
hắn.
Bởi lẽ, không phải Tiên nhân ở tầng thấp nhất nào cũng biết Thành Ca trông
như thế nào.
Nhưng nhìn thấy vị tiền bối này vừa ra trận, đã khiến tất cả Đại Đế cao cao tại
thượng, chủ động lui về phía sau, trong lòng bọn họ chỉ còn lại chấn động và
sùng bái.
Đây là loại uy thế gì?
Rột cuộc, hắn là người nào?
Giáng Hàn Tiên Đế biết vì sao đám người Hồn Thiên và Huyền Kỹ, U Mộng,
Tinh Hải lui về phía sau.
Bất kỳ ai có thể một mình giết chết tám Tiên Đế của Thiên Kiếm cung, cũng
đều có thể khiến tất cả Đế cảnh kinh sợ.
Nhưng vấn đề là… chiến tích kia là giả!
Lòng nàng trống rỗng, chỉ hy vọng Khương chưởng môn có thể dựa vào “dư
uy” mà hù dọa được những người này.
Ngay cả khi nó chỉ khiến bọn họ sợ hãi rồi rời đi, đó cũng là một thành công
lớn.
Nhưng mà thật đáng tiếc, câu nói đầu tiên của Thành Ca đã đi ngược lại mong
đợi của nàng.
“Các ngươi muốn Cửu Thải Thiên Tinh?”
“Rất đơn giản…”
Hắn nâng thanh trường kiếm trong tay, thứ cướp được từ người của Viêm tộc,
có tên là Tử Viêm, khẽ cười.
“Giết ta.”
“Chỉ cần giết ta, sẽ có tất cả.”
Nghe được những lời này, Giáng Hàn suýt nữa đã không nhịn được, mà muốn
nhảy ra, đưa cho hắn một bộ đảo ngược thời gian trong truyền thuyết, để hắn
suy nghĩ lại từ ngữ trước khi nói.
Ngươi nên lợi dụng uy danh năm đó, hù dọa đám người kia rời đi có phải tốt
không?
Lại còn tiếp tục khiêu khích, sợ người khác không ở lại đánh một trận!
Ngươi đánh không lại bọn họ.
Một khi trận chiến bắt đầu, thực lực thật sự lộ ra.
Đến lúc đó mọi trò đều coi như xong…
Khi nàng còn đang lo lo lắng lắng, thì đám người Hồn Thiên Đại Đế, Huyền
Cực Đại Đế ở phía đối diện đều liếc mắt nhìn nhau một cái, không hẹn mà nhíu
mày cùng một lúc.
Trong mắt bọn họ ẩn chứa sự kiêng kỵ thật sâu.
Đúng vậy, trái lại, bọn họ bị dọa bởi sức mạnh siêu việt của Thành Ca.
“Không ngờ là ngươi vẫn chưa chết!”
“Rõ là tai họa ngàn năm!”
“Lần này, bọn ta báo thù cho Hải tộc và Vân Ba cung, cũng không phải là nhắm
vào ngươi.”
“Chuyện hôm nay coi như là hiểu lầm, sau này mọi người vẫn như trước, nước
sông không phạm nước giếng.”