Lần tăng cấp này, hoàn toàn là ngoài dự định của Khương chưởng môn.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, không cần quá trình tu luyện.
Chuyện này rất thú vị.
Đầu óc của hắn lanh lợi hẳn ra, mình không thể chỉ dừng ở một cái Huyền Văn
tốc độ thôi chứ.
Nếu Huyền Văn khác cũng có người “làm Chúa tể”, vậy thì có phải là cũng có
thể tiến hóa đến tình trạng giống như Huyền Văn tốc độ này của hắn?
Tuy nhiên có một điều kiện tiên quyết, một người cần phải đạt đến tầng cấp
Tiên Đế, mới có thể đem đến sự lột xác to lớn cho Huyền Văn của hắn.
Tăng cấp mà Chuẩn Đế mang lại chung quy vẫn là quá nhỏ.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thành Ca không nhịn được hướng về phía Thanh Long
Đại Đế nơi xa.
Khà khà, Đại Đế này cũng là một Viễn Cổ Đại Đế, chắc chắn có thể giúp hắn
tăng Huyền Văn Thủy lên tới “Bát Trọng”.
Tức khắc, trong mắt hắn, Thanh Long Đại Đế ngay lập tức trở thành “Báu vật
hiếm có”.
Thanh Long Đại Đế tất nhiên cảm nhận được ánh mắt cực nóng của hắn.
Thân thể người phía sau tức khắc run lên.
Tại sao ánh mắt hắn nhìn mình lại vô lương tâm như vậy, hắn đang có ý nghĩ gì
xấu xa đúng không?
Thương Long nữ đế chậm rãi hạ xuống từ trên trời cao, cũng nhanh chóng thu
nhỏ lại thân thể.
Một lát sau, nàng biến hóa thành dáng vẻ con người.
Trước đó Thương Linh khẳng định mình đã từng là một trong năm mỹ nữ đẹp
nhất Tiên giới, tuy rằng ngoài miệng Thành Ca nói không tin, nhưng trong lòng
thực sự vẫn rất chờ mong.
Nói thật, hắn đã có tâm lý chuẩn bị gặp được một tuyệt thế mỹ nữ.
Hơn nữa, hắn cũng đã từng gặp không ít người đẹp.
Nhưng lúc này nhìn thấy được nữ nhân trước mắt, hắn vẫn khó có thể kiềm chế
cảm giác tuyệt vời không thể nói nên lời.
Dáng người Thương Linh cao giống như hắn, một bộ váy dài màu lửa đỏ bao
bọc đan xen vóc dáng hoàn hảo và duyên dáng của nàng, đặc biệt nửa thân
người phía trên càng giống như trong tranh vẽ.
Khiến người khác lo lắng bộ ngực căng tròn no đủ kia lúc nào cũng có thể bị
bung ra.
Mái tóc dài màu hạt dẻ xõa xuống như thác nước, tầm mắt Thành Ca lại chỉ tập
trung lên khuôn mặt hoàn mỹ quá mức tinh xảo kia.
Đôi mắt nàng màu đỏ thẫm, ánh mắt lộ ra sự sắc sảo có thể nhìn thấu tất cả và
hơi mệt mỏi, đồng thời lại tản ra vẻ quyến rũ chết người như ép buộc người ta
phải tìm tòi khám phá.
Các Long tộc xung quanh thì không có gì đáng nói, thẩm mỹ của bọn họ là
Long tộc, không có cảm giác gì đối với dáng vẻ con người.
Ấn Tuyết Nhi bên cạnh lại phát ngốc tại chỗ.
Cho dù là nữ nhân, nàng cũng khó sinh ra một sự ghen ghét nào đối với một kiệt
tác hoàn mỹ trời cao đã thiên vị mà tạo thành như thế này.
Bởi vì… nàng biết đây không phải nhan sắc mà một nhân loại bình thường có
thể có được.
Thành Ca còn chưa kịp phục hồi tinh thần, đã bị Thương Linh chặn ngang ôm
lấy.
Bên tai truyền đến nàng nhẹ giọng nỉ non: “Mấy năm nay… Cảm ơn ngươi!”
Nếu không có Thành Ca, có khả năng nàng vĩnh viễn cũng không thể khôi phục
lại.
Một tia tàn niệm kia theo thời gian tiếp tục chuyển dời, rồi cũng sẽ hoàn toàn
tiêu vong.
“Ta…”
Thành Ca chưa kịp đáp lời, miệng đã bị đôi môi đỏ tươi đẹp mê người kia lấp
kín.
Thanh Long Đại Đế ở phía xa suýt chút nữa ngu người.
Tuy rằng trước kia Thương Linh làm việc lúc nào cũng tùy hứng, đôi khi thậm
chí còn giống như dạo chơi nhân gian, nhưng trên thực tế chưa từng có một
người nào có thể tiếp cận nàng.
Thậm chí ngay cả Yêu tộc, cũng chưa có ai có thể trở thành bạn bè thật sự của
nàng.
Mặc dù bên ngoài trông có vẻ như nàng dễ tiếp xúc, nhưng thực sự vẫn luôn
duy trì xa cách với người khác.
Vậy mà bây giờ, nàng lại chủ động hôn môi một người khác…
Thương Tật, Thương Khung, Dực Không, Mặc Ương của Thương Long cốc lúc
đầu cũng hoảng sợ, nhưng ngay sau đó lần lượt nhếch miệng nở nụ cười.
Nếu như đổi lại là trước đây, bọn họ chắc chắn sẽ cho rằng Thành Ca đại nghịch
bất đạo.
Lão tổ của Thương Long và Thương Long Đại Đế vẫn là có khác biệt.
Nhưng bây giờ thì, bọn họ lại cảm thấy vui mừng không sao hiểu nổi.
Còn về Ấn Tuyết Nhi, nàng bỗng nhiên phát hiện kế hoạch mình và Khương
chưởng môn sống chung với nhau gặp địch thủ chí mạng.
Nhất là sau nụ hôn dài dòng kia, Thương Linh còn vươn ngón tay mảnh dài
chạm vào đôi môi đỏ, rồi sau đó còn cố ý tặng cho nàng một ánh mắt trêu tức.
Sau khi Long tộc vui vẻ tan đi, Thành Ca, Thương Linh, Thanh Long ba đại đầu
sỏ họp lại cùng nhau.
“Ta quyết định, lập tức xử lý Mặc Lân và Ngọc Lân hai con sâu làm rầu nồi
canh của Yêu giới!”
Nghẹn mấy chục tỷ năm, hiện giờ rốt cuộc đã khôi phục lại, Thương Linh hận
không thể lập tức giết sạch.
Thành Ca bên cạnh lập tức gật đầu tán đồng.
“Không sai, hai tai họa này nên xử lý sớm, trước kia giữ bọn họ lại ăn tết là sai
lầm của ta.”
Lão Thanh Long thiếu chút nữa phun ra một hớp nước.
Hai người các ngươi đang nói mê sảng gì vậy?
“Các ngươi điên rồi sao?”
Hắn vội vàng ngăn cản hai kẻ điên muốn lập tức ra cửa giết người này.
Hắn rít gào quát lớn: “Kỳ Lân tộc là Yêu giới có sức mạnh cường đại nhất, xử
lý bọn họ, Yêu giới sẽ đại loạn!”
Thương Linh lạnh lùng chế giễu nói: “Giữ bọn họ lại, Yêu giới đúng là không
loạn, nhưng Long tộc chúng ta lại suýt chút nữa bị diệt sạch!”
Thanh Long Đại Đế xém chút nghẹn lời.
Hắn chỉ có thể tận tình khuyên nhủ: “Mặc Lân và Ngọc Lân không dễ đối phó
như các ngươi nghĩ, đừng quên, bọn họ cũng là viễn cổ sinh linh như chúng ta.”
“Cho dù ba tộc chúng ta liên thủ có thể miễn cưỡng đánh bại bọn họ, cũng
không thể giết chết bọn họ!”
“Huống chi, Kỳ Lân tộc còn có nhiều Chuẩn Đế như vậy, còn nhiều hơn ba cốc
Long tộc chúng ta cộng lại.”
“Lại còn thêm vài vị minh hữu đáng tin Khổng Tước, Cửu Vỹ, Bạch Hạc, Vạn
Phệ kia nữa, đến lúc đó chúng ta sẽ tứ cố vô thân!”
Hắn vừa nói xong, Thành Ca không nhịn được sờ cằm.
“Cũng đúng, xem ra phải trừng trị hết cả đám người đồng lõa kia nữa.”
Đại Đế suýt chút nữa ngã quỵ: “Ngươi có thể đừng ăn nói khùng điên như vậy
hay không? Ngươi cho rằng ngươi là ai, vô địch thế gian sao?”
Nữ Đế nghiêng đầu liếc hắn một cái, lạnh lùng cười: “Huyền Minh, ngươi quả
nhiên vẫn sợ hãi giống như trước đây.”
Thanh Long Đại Đế giận đến tức ngực, bỗng nhiên hắn cảm thấy, nữ nhân này
khôi phục lại cũng không phải là chuyện tốt gì.
“Ai sợ, nếu không có ta, Long tộc đến một chút huyết mạch cuối cùng cũng
không thể tiếp tục giữ lại!”
“Huống chi cho dù các ngươi may mắn xử lý được Mặc Lân và Ngọc Lân, chắc
chắn cũng sẽ kinh động hai giới Tiên Ma, đến lúc đó toàn bộ đều sẽ bị xâm
lấn!”
“Cứ thử xem.” Thành Ca thầm nói ta còn ước gì màn trình diễn kia xảy ra nữa
đây.
Thanh Long Đại Đế kêu lên một tiếng hận sắt không thành thép, ở trong mắt
hắn Khương Thành và Thương Linh chính là hai đồ ngốc nóng lên chỉ biết làm
bừa.
Mình không thể nhìn bọn họ chôn vùi cục diện tốt đẹp trước mắt.
“Nghe ta khuyên một câu, cứ khiêm tốn mà phát triển trước đã, việc ngươi trở
về và Thương Linh khôi phục, trước mắt chưa truyền ra bên ngoài, lúc này các
ngươi vẫn là con át chủ bài được giấu trong bóng tối.”
Lời này của hắn làm cho Thương Linh cảm thấy rất nực cười.
“Ta đoạt vị trí Chúa tể tốc độ trở về, ngươi cho rằng hai giới Tiên Ma sẽ không
phát hiện được?”
“Huống chi, trước khi bọn ta tới nơi này, Khương Thành đã dẹp yên toàn bộ Ma
Tu ở Thương Long Cốc bên kia, muốn khiêm tốn cũng không được nữa.”
“Ngươi ngươi, ngươi nói cái gì?” Tròng mắt Đại Đế suýt chút nữa lọt ra bên
ngoài.
Hắn vội vàng truy vấn: “Trấn Long Thành của Thương Long Cốc bên kia, là do
Đồ Yểm Ma Đế tọa trấn, ngươi xử lý hắn luôn rồi?”
Thành Ca xòe tay ra: “Chứ sao nữa?”
Đại Đế không biết nên nói cái gì cho phải.
Tiểu tử này thật không hổ danh là Đế cảnh Thu Cát Giả!
Mới vừa trở về đã lập tức xử lý một Đế cảnh, có thể cho trái tim hắn một sự ấm
áp còn lại không?
Nếu hắn biết Thành Ca trước đó còn xử lý mười vị Đại Đế Linh giới, không biết
sẽ có cảm tưởng thế nào.
Hắn than khóc một tiếng, “Xem ra các ngươi đúng là không cúi đầu che giấu
được rồi!”