“Xem ra Thanh Long cốc sẽ lại đóng cửa lần nữa trong một thời gian dài.”
“Chúng ta phải chuẩn bị cho sự phòng thủ lâu dài.”
Lão Thanh Long không phải là không có máu can đảm.
Là một viễn cổ sinh linh, hắn đã từng tham gia rất nhiều trận chiến.
Chỉ là hắn hiểu rõ cục diện của hai giới Tiên Ma.
Hắn để tâm đến sự duy trì của tam cốc Long tộc, suốt chục tỷ năm nay chỉ có
thể làm việc cẩn thận, lo sợ huyết mạch của Long tộc sẽ bị cắt đứt.
Thành ca và Thương Linh bất lực nhìn nhau, Thanh Long này không có lòng tin
vào mình.
“Nếu đã như vậy, Huyền Minh ngươi cứ tiếp tục ở lại phòng ngự đi, chúng ta tự
mình làm.”
Thương Linh không muốn tiếp tục kiên nhẫn nữa.
Nhất là khi lực chiến đấu của Thành ca đã bày ra trước mắt, nàng cần gì phải
khuất phục chịu đựng?
Thanh Long Đại Đế định đáp trả nhưng bị Thành ca ngăn lại: “Ha ha, ta cảm
thấy lời của Thanh Long đế cũng có lý đấy chứ.”
Lời vừa thốt ra, không chỉ bản thân Huyền Minh mà ngay cả Thương Linh cũng
giật mình ngạc nhiên.
“Khương Thành, ngươi đang nói cái gì vậy, ngươi vậy mà lại đồng ý với Huyền
Minh?”
Làm ơn đi, những năm này đi theo ngươi, ta cũng bị dọa không ít đâu.
Nói về việc liều lĩnh thì hắn đứng đầu, người khác cách ba sào cũng không theo
kịp.
Thanh Long đế trái lại được an ủi: “Ha ha trẻ nhỏ dễ dạy, nhịn một lúc trời yên
biển lặng, ngươi cuối cùng cũng đã hiểu ra.”
Thành ca ngăn Thương Linh đang muốn nổi giận lại, cười nói: “Nhưng việc làm
của chúng ta vừa rồi náo loạn lớn đến vậy, bên ngoài chắc cũng đang không
ngừng suy đoán biết đâu ta và Thương Linh đã một thân đẫm máu trở về.”
“Đúng vậy, đây cũng là một vấn đề.”
Nói đến chuyện này, đến Thanh Long đế cũng phải đau đầu.
Thành ca liền dụ dỗ: “Cho nên vẫn cần nhờ ngươi trợ giúp bọn ta một chút.”
Đại Đế sửng sốt: “Trợ giúp thế nào?”
“Ngươi đến Vạn Yêu cung, triệu tập Yêu đế lại mở một cuộc họp, giải thích với
bọn họ một chút về sự việc xảy ra ngoài ý muốn ở Thương Long cốc, cũng như
việc đột phá Yêu đế tốc độ.”
Là một trong những thành viên của Thiên Bộ, Thanh Long Đại Đế có thể mở
một cuộc họp với tất cả Yêu đế bao gồm cả Kỳ Lân, Hỏa Phượng và Côn Bằng
tại Vạn Yêu cung.
“Giải thích?”
Thanh Long Đại Đế không hổ là gừng càng già càng cay, lập tức phản ứng lại
ngay.
“Ý của ngươi là bịa chuyện lừa bọn họ để phe Kỳ Lân buông lỏng phòng bị đối
với chúng ta?”
“Không sai, nói chuyện với Đại Đế quả thực rất tiết kiệm thời gian.” Thành ca
không ngại tán thưởng.
Đại Đế lập tức đắc ý: “Ha ha ha, đương nhiên là vậy, ngươi cũng không nhìn
thử xem ta là ai chứ?”
Sau đó hắn bắt đầu suy nghĩ, phải lấy cái cớ như thế nào, mới có thể lừa gạt
được bọn họ.
Trận chiến ở Thương Long cốc kia, nếu có thể tính lên đầu mình thì tốt rồi.
Như vậy thì ai cũng không ngờ tới Khương Thành đã quay trở về.
Còn như việc Thương Linh đoạt lại vị trí Yêu đế, chỉ cần ngậm miệng, nói
chính mình cũng không biết là chuyện gì, chắc là một Thương Long vô danh
nào đó lưu lạc bên ngoài.
Bằng cách này bên ngoài sẽ hoàn toàn không biết về sức mạnh đã được tăng vọt
của Long tộc.
Tiếp theo thì vẫn có thể từ từ ẩn nấp rồi.
Ẩn mình đến vài năm sau, khi hai tộc Tiên Ma bắt đầu suy yếu, Long tộc sẽ lại
có thể tái xuất lần nữa, tuyệt vời biết bao nhiêu?
“Tuyệt, rất tuyệt!”
“Nên làm vậy mới đúng, ta sẽ truyền tin, triệu tập đại hội Thiên Bộ”
Hắn không nhịn được tự thán phục suy tính của chính mình.
Thành ca nhận thấy tâm trạng của hắn không tệ, liền tranh thủ thời cơ đưa ra
một đề xuất rất có tính xây dựng khác.
“Đừng nóng vội, ta vẫn còn một chuyện nữa.”
“Có chuyện gì?”
“Là thế này, ta còn một cơ duyên tốt dành cho ngươi.”
“Cơ duyên?”
Đại Đế sửng sốt, ngửa mặt cười lớn, tiếng cười vang khắp bốn phía.
“Ha ha ha ha…”
“Dựa vào ngươi? Còn muốn tặng ta cơ duyên?”
“Khi ta tung hoành Tiên giới, còn không biết lúc đó ngươi đang ở đâu?”
Hắn là một viễn cổ sinh linh đã tồn tại từ thời Tiên giới còn sơ khai, có cơ
duyên gì mà hắn chưa từng gặp chứ?
Khương Thành có quái dị cỡ nào, trong mắt hắn cũng chỉ là một hậu bối.
Hậu bối lại muốn đưa đến cho mình một cơ duyên, chuyện này không phải
khiến hắn cười đến rụng răng sao?
Thành ca chẳng mảy may quan tâm đến giọng điệu chế giễu của hắn.
Không có cách nào khác, vì để kéo lão Thanh Long cùng nhập hội, gia nhập vào
hàng ngũ Chúa tể huyền văn của mình, cho hắn đắc ý một chút vẫn là việc có
thể chấp nhận được
Hắn tự phóng ra huyền văn thủy của mình.
Ngay khi nhận thấy khí tức cuồn cuộn của huyền văn kia lộ ra, mắt của Huyền
Minh mở lớn.
“Lúc nãy không phải ta thấy ngươi có huyền văn tốc độ sao?”
“Sao lại xuất hiện cả huyền văn thủy nữa?”
Hắn có thể đoán được Thành Ca cũng là Quy Lai Tiên trở về từ huyền giới,
nhưng đột nhiên lại xuất hiện hai huyền văn, chuyện này vẫn là nằm ngoài nhận
thức của hắn.
Không phải đã nói mỗi người ở Huyền giới chỉ sở hữu một huyền văn sao?
“Hầy, khi ta đang tu luyện huyền văn thì gặp phải một chút chuyện ngoài ý
muốn, nên hơi khác so với những Quy Lai Tiên khác, ta có nhiều huyền văn hơn
bọn họ một chút.”
Thương Linh đứng ngay bên cạnh nhếch môi, thầm châm biếm.
Ngươi đâu chỉ nhiều hơn một chút, nhiều hơn một đống thì có.
“Còn có chuyện như vậy nữa sao?”
Đại Đế có chút sửng sờ, hắn chưa từng xem qua huyền văn, cho nên hắn thực sự
không hiểu.
Nhưng ngay sau đó, đôi mắt hắn bỗng nhiên sáng rỡ, nét mặt hiện ra vẻ vui
mừng khôn xiết.
“Lẽ nào huyền văn này của người có thể tặng lại? Cơ duyên mà ngươi nói đến
chính là đưa cho ta huyền văn này?”
Thành Ca thầm nhủ ngươi nghĩ cái rắm.
Chưa nói đến việc không thể mang huyền văn cho người khác, cho dù có thể ta
cũng không cho ngươi, còn có rất nhiều môn đệ của Phi Tiên môn đang gào
khóc đòi ăn kia kìa.
“Huyền văn này của ta không thể tặng cho người khác, nhưng vẫn có thể cho
người khác hưởng chút lợi ích.”
Nghe nói không cho được, Đại Đế tỏ ra có chút thất vọng.
“Hưởng lợi? Là lợi ích gì?”
“Chính là buộc ngươi và huyền văn của ta lại một chỗ, như vậy sau này ngươi
có thể sử dụng một phần sức mạnh huyền văn của ta.”
“Còn có chuyện tốt như vậy sao?”
Đại Đế rất phấn khích nhưng ngay sau đó lập tức tỉnh táo lại.
Chuyện tốt như vậy, tiểu tử này sao lại có thể cho mình?
Huyền Minh không phải kẻ được cho vài thứ tốt thì trở thành kẻ ngốc, ai mà
chẳng biết hắn là kẻ mưu mô nhất trong Yêu giới.
Sau khi ngẫm nghĩ một chút, hắn bừng tỉnh ra.
“Ta nghe nói huyền văn là phiên bản thu nhỏ của tâm quy tắc, ý của ngươi là
muốn ta trở thành Chúa tể huyền văn thủy của ngươi?”
“Đúng vậy, nghe thôi là đã thấy nở mặt nở mày rồi đúng không?”
“Nở mày nở mặt cái đầu ngươi.”
Đại Đế lập tức nổi giận.
“Ngươi thật ảo tưởng, quả nhiên còn muốn leo lên trên đầu ta?”
Thành ca vẫn muốn cố gắng thêm chút nữa: “Có thể thương lượng mà, cũng đâu
có thiệt hại gì tới ngươi đâu.”
“Sao lại không thiệt hại chứ?”
Đại Đế lập tức ngắt lời hắn: “Ta là chúa tể thủy của Tiên giới, chỉ dựa vào
huyền văn giẻ rách của ngươi mà cũng xứng để ta thống trị?”
“Phải chăng ngươi còn muốn ngang hàng với tiên giới?”
“Đây là sự sỉ nhục đối với ta”
“Chuyện này không cần nhắc đến nữa, nếu không đừng trách ta trở mặt.”
Nói xong hắn liền bay ra khỏi Thanh Long cốc, bắt đầu triệu tập các Yêu đế
khác.
Sau khi hắn rời đi, Thương Linh mới khúc khích cười.
“Huyền Minh sẽ hối hận sớm thôi.”
“Vậy à, sao thế?” Bản thân Thành ca cũng cảm thấy không còn hi vọng gì.
“Ngươi không biết sao?”
“Thực ra sau khi buộc lại cùng với huyền văn của ngươi, ta có thể sử dụng sức
mạnh huyền văn tốc độ của ngươi, cũng có nghĩa là trở thành Quy Lai Tiên.”
Thương Linh đắc ý làm ra dáng vẻ cáo trộm được gà.