Bầu Trời Thanh Xuân

Chương 15:Thật là khó hiểu.




Mới có 5 giờ sáng mà tụi nó đã dậy hết rồi. Thời tiết ở Đà Lạt vào buổi sáng lành lạnh, không khác gì ở Hà Quốc đâu nhé. Tụi nó dậy sớm vì không muốn bỏ lỡ một nơi nào ở đây cả. Nơi đầu tiên mà tụi nó đi đến là Chùa Linh Quy Pháp Ấn. Vào sáng sớm thì ở đây cực huyền ảo luôn, sương mù chằn chịt còn làm tăng thêm vẻ huyền bí ở đây nữa. Vẻ đẹp huyền bí ở nơi đây được thể hiện rõ nét ở MV "Lạc Trôi" của Sơn Tùng nhé. Tụi nó ở đó đến gần 9 giờ mới chịu đi đến nơi khác.Địa điểm tiếp theo mà tụi nó đến là Nhà thờ Con Gà. Nhà thờ Con Gà là một công trình kiến trúc tiêu biểu cổ xưa của Pháp từ thời xưa. Chính vì vẻ đẹp độc đáo này đã nhanh chóng thu hút được tụi nó. Ở đây mà chụp hình so deep thì không chê vào đâu được.Nó đã từng đến đây nên nó cứ luyên thuyên nói về những nơi cần đi cho tụi kia. Tuy là tụi kia cũng đi rất nhiều nơi rồi nhưng chưa từng đặt chân đến Đà Lạt mộng mơ này. Hơi một thiếu sót trầm trọng nhé. Sau đó tụi nó còn lân la ở vài nơi nữa. Rồi cũng đến giờ ăn trưa. Tụi nó chọn một nhà hàng khá là sang chảnh để ăn. Sau khi ăn xong tụi nó đi dạo vòng vòng quanh chợ và một số nơi rồi cũng gần đến 4 giờ chiều. Đột nhiên tụi kia nói có việc riêng rồi chùn đi đâu mất luôn. Chỉ còn nó và Trà bơ vơ ở đấy. Trà kéo nó về khách sạn, kêu nó thay đồ để đi đến một nơi rất quan trọng.
\- Đi đâu chứ?? \(Nó hoang mang\)
\- Lát biết nè ??.
\- Nhưng mặc như vầy cũng rất thoải mái, cũng xinh mà \(Nó chỉ vào bộ đồ mà nó đang mặc. Quần baggy jeans rách gối, áo croptop sơ mi caro dài tay kết hợp cùng với đôi converse trắng quá ư là năng động luôn.\)
\- Đúng là đẹp và năng động nhưng hôm nay khác. Nghe lời tui không nói nhiều.
Nó chưa kịp phản ứng thì Trà đã lôi nó lên xe và trở về khách sạn. Điều khác biệt là Trà không đưa nó về phòng của nó để lấy đồ thay mà kéo nó sang phòng Trà.
\- Bà đang muốn làm gì tui hả. Tui không thích con gái đâu nhé \(Nó tỏ ra nghiêm túc\)
\- Hâm hả mẹ. Đi thay bộ đồ này đi \(Trà đưa cho nó một chiếc váy trắng xoè, trễ vai thêm vào đó là một chiếc nơ cách điệu ở sau lưng\).
\- Sau phải mặc như thế này ??\(Hoang mang chập 2\)
\- Không mặc vào thì đừng hối hận \(Trà cười giang giang\)
\- Thôi được vậy. \(Nó cầm đồ đi vào nhà vệ sinh thay. Ủa hôm nay sao nó ngoan quá vậy nè. Thường ngày có ai bắt nó làm điều này, điều kia được đâu\)
Từ nhà vệ sinh bước ra. Nó như một thiên thần vậy. Nó bình thường đã rất đẹp rồi, mặc thêm chiếc váy này nữa thì quá ư là dễ thương luôn.
\- Ôi mẹ ơi đẹp quá. \(Trà há hốc miệng ngưỡng mộ\)
\- Ê ê chị không chơi less nhé \(Nó phì cười\)
\- Bớt bớt đi mẹ \(Trà lườm nó\)
Nói xong Trà kéo nó ngồi xuống ghế và tô cho nó một ít son, thắt lại đầu tóc chi nó, Trà còn giúp nó mang đôi giày bata đế cao kiểu Hàn Quốc nữa. Đáng lẽ là phải mang giày cao gót nhưng nó thì không thích nên thôi vậy. Sự kết hợp này sẽ khiến con dân chết la liệt vì nét đẹp của nó quá.
\- OK thật hoàn mĩ \(Trà trắc lưỡi\)
\- Vậy bây giờ nói được chưa?? Có chuyện gì.
\- Chưa chưa đâu. Đi đến đó bà sẽ biết thôi. Nói trước mất vui rồi sao \(Trà cười cười nhìn nó\)
\- Nghi quá nè \(hoang mang chập 3\)
Trà làm cho nó hoang mang đến hết lần này đến lần khác luôn. Trà đưa nó ra xe nhưng không đi cùng nó.
\- Ủa ủa sao không đi chung. \(Hoang mang chập 4 luôn\)
\- Bà đi đến đó trước nhé. Tui còn phải đi đón tụi kia nữa lát đến sao. \(Trà đá mắt với nó\)
\- Thôi vậy. Tui đi trước. Mà bà phải cố gắng nhanh nhanh lên nhé. Tui không muốn bị bơ vơ một mình đâu đấy. \(Nó ra vẻ không muốn đi\)
\- Yên tâm. Tụi tui sẽ đến liền.
Nói rồi bác tài cũng lái xe đến địa điểm mà Trà đã nói trước với bác. Từ hôm qua tới giờ tụi nó sao sao ấy. Hết Quỳnh tỏ ra thần bí rồi bây giờ lại đến Trà. Nó chẳng hiểu gì hết. Cho dù bây giờ Chỉ số IQ của nó có đến cộng vô cực đi chăng nữa cũng không thể nào hiểu được tụi kia đang định làm gì nữa...