Chương 17: ☆☆☆
"Hai chương trước gây được bao nhiêu sự chú ý từ độc giả?"
Tôi trả lời V một cách sơ sài rằng không quá nhiều. Bởi một số bộ phận độc giả đang đọc các loại tiểu thuyết khoa trương khác rồi nên chẳng rảnh mà đọc một chương tách làm hai.
V có chút khó chịu nhưng cũng chẳng nói được gì. Ít nhất là khi tôi giả bộ bận rộn.
"Tôi đoán rằng các cậu phải năng xuất hơn một chút rồi."
Nghe V nói vậy tôi có chút lo ngại cho hành động sắp tới của cậu ta. Mong rằng không phải là bắt tôi viết tiếp cốt truyện đó...
...
"F**K"
---
Chương 3: Judas
Ngày hôm đó khi mà sự kiện 《 The Judas》được diễn ra, đó cũng là lúc nhân loại đi đến đỉnh cao của sự Công Bằng, Chính Trực, Hiện Đại và Phát Triển vượt bậc trong tất cả các nghành nghề mà con người tạo ra.
Tại buổi tối cùng ngày sự kiện 《The Judas》diễn ra, tất cả các khách mời đã được mời đến. Họ là những tinh hoa trong tinh hoa mà con người chắt lọc được, từng người trong đó đều là những thiên tài trong lĩnh vực của mình mà đến mức chẳng có thứ gì có thể đáp ứng nổi nhu cầu của họ.
Mùi đồ uống và nước hoa sang trọng phe phẩy, những cuộc nói chuyện khó hiểu, những tiếng cười trống rỗng và tôi với tư cách là một bảo vệ nhỏ nhoi đã có thể đứng ở đây và quan sát.
Chỉ có một từ duy nhất để diễn tả mọi người tại đây.
Tất cả đều giống nhau.
Nhưng mãi đến khi khoảng khắc đó, khoảng khắc mà tất cả mọi người nhìn vào ai đó.
Bọn họ nhìn vào một người tóc vàng với màu mắt màu xanh biển. Bộ Vest xám tuy làm anh ta giảm đi sự nổi bật trong đám đông nhưng nó toát ra vẻ bí ẩn và khó để nắm bắt được anh ấy và khuôn mặt với tỉ lệ gần như là hoàn hảo khiến cho ai nhìn vào cũng sẽ cỏ cảm giác ghen tị và muốn làm quen.
Nhưng lạ thay tâm trí tôi luôn kêu gào và cánh tay tôi đang không ngừng run lên.
Trong đầu tôi luôn xuất hiện đúng một câu khi nhìn vào anh ta.
"Đừng nhìn"
"Đừng nhìn"
"Đừng nhìn"
Bộ não tôi cảnh báo bản thân và lặp đi lặp lại giống như một đứa trẻ sợ hãi tìm cách giải quyết một vấn đề không thể nào giải quyết được.
Tôi nhìn mọi người xung quanh. Tất cả họ vẫn nhìn anh ta nhưng đôi tay họ đang run rẩy trong hứng thú và sợ hãi.
Anh ta đi lên từng bậc cầu thang đến sân khấu nhỏ trước mắt. Màn hình chiếu đột ngột mở lên và anh ta cất lời.
"Xin chào các vị khách quý."
"Cho những người biết và không biết tôi. Tôi là Judas, cũng chính là người tạo ra sự kiện 《The Judas》và cung cấp các kiến thức của thời đại mới cho tất cả các vị trong này."
"Hãy nhìn trên tay tôi. Đây là 3 gam thuốc nổ đã được định hình với hình dạng của một chiếc U·AV siêu nhỏ. Và đây là cách nó hoạt động"
Judas ném vật trên tay đó vào hướng của một vị khách mời. Khi nó chuẩn bị tiếp xúc với mặt vị khách mời đó thì nó rẽ hướng và lao thẳng vào mặt một hình nhân.
Tiếng "bùm" vang lên làm mọi người có chút bối rối.
"Các vị có thấy rằng chiếc túi nhỏ đó đủ để xuyên qua hộp xọ và phá hủy những thứ bên trong không?"
"Tất cả mọi hoạt động vừa nãy của tôi các vị có thể thấy thông qua màn hình. Thứ này đã xuyên qua hộp xọ hình nhân rối phá hủy và làm hỗn loạn mọi thứ bên trong nó"
"Người ta thường nói rằng, súng không g·iết người nhưng con người còn làm tốt hơn súng."
"Nhưng vẫn có thứ ngăn cản ta trong việc tiêu diệt đồng loại cử mình. Đó là nhân tính, sự đồng cảm và cảm giác tội lỗi ngăn cản con người tiêu diệt lẫn nhau."
"Nhưng thứ này thì không. Chúng không có một chút tình cảm nào, luôn tuân lệnh và mục tiêu cao."
"Hãy cùng xem v·ũ k·hí đưa ra quyết định."
"Bây giờ thì hãy tin tôi, tất cả những người trong video đều là những kẻ xấu."
Màn hình chiếu phát đoạn một đoạn video khi mà trong đó là những màn hình nhỏ có những chiếc U·AV liên tục lao vào những người trốn chạy và p·hát n·ổ.
Ở giữa trung tâm màn hình là một đoạn video quay toàn cảnh những người trốn chạy đột ngột bất động sau mỗi tiếng "bùm".
"Bây giờ, các vị có thể thấy sự chính xác của nó ngang bằng với một cuộc phẫu thuật ngắn."
"Đây là một trong các sản phẩm mới nhất của tôi và đội ngũ của mình. Sự chính xác và an toàn cũng như là sự hợp tác sau này với các bên q·uân đ·ội và tư nhân sẽ tạo nên một nguồn lợi nhuận lớn cho những nhà đầu tư bây giờ"
"Xin giới thiệu 《Short Death Automatic 》hay gọi tắt là《SDA》"
Sau khi Judas giới thiệu xong sản phẩm của mình cũng là lúc mọi người vỗ tay liên tục. Một vài người con ra giá để mua được sản phẩm mới nhất.
Bọn họ làm tôi cảm thấy khó hiểu khi mà lại vỗ tay tán thưởng một món v·ũ k·hí còn nguy hiểm hơn là súng đạn thông thường.
Nếu như nó mất kiểm soát? Nếu như có người lợi dụng nó để á·m s·át? Thật sự nó có an toàn?
Sau cùng bữa tiệc cuối cùng đã kết thúc. Tất cả các khách mời đã về chỉ còn lại tôi và vài người đồng nghiệp ở lại hộ tống Judas.
Sau cùng thì chúng tôi cũng có nhiệm vụ bảo vệ tất cả các khách mời cho đến khi họ an toàn về nhà.
Nhưng mà Judas lại không có ý định trở về. Một thứ gì đó đã làm anh ta ở đây và làm ra tư thế kì quặc.
Hai tay sang ngang, chân hình chứ V và đầu hạ thấp nhất có thể trong tư thế đứng.
Anh ta làm vậy trong hơn 10 phút rồi và anh ta định tiếp tục vậy sao? Tôi qua đó và thuyết phục anh ta nhưng anh ta vẫn nhất quyết đứng yên ở đó.
"Cứ như là bị ma nhập vậy."
Một người đồng nghiệp của tôi lên tiếng và một người khác có ý định gọi quản lý để giải quyết tình hình.
Nhưng không để chuyện đó xảy ra, mọi thứ trong tòa nhà nãy bị cắt xén thành nhiều đoạn và đứt lìa trên không.
Tôi đã chứng kiến khi bị một lực không xác định đẩy tôi ra khỏi tòa nhà thông qua chiếc cửa sổ kính chống đạn trên cùng tòa nhà.
Tôi và vài người động nghiệp đã chứng kiến tất cả, chứng kiến sự sụp đổ chóng vánh, chứng kiến sự rời rạc và lão hóa của những bộ phận trong tòa nhà bởi thứ ánh sáng trắng trông thần thánh trước mắt.
Nó như kiểu mời gọi người độc nhất và loại bỏ đi sự thừa thải trong thế giới này và có lẽ Judas chính là người độc nhất, đó là khi tôi nghĩ thế khi sự thật rằng thứ ánh sáng đó đang dần phá hủy mọi thứ của Judas từ trong ra ngoài.
Từng thớ thịt tách rời, từng chiếc xương lòi ra ngoài cơ thể và có chỗ lại mọc lên những khối u trắng và p·hát n·ổ.
Tuy không trực tiếp trải nghiệm thứ ánh sáng trắng kia nhưng tôi lại có thể khẳng định rằng khi mà ta tiếp xúc với nó quá lâu thì thứ ta có thể cảm nhận duy nhất là sự đau đớn mà đến c·ái c·hết cũng không thể giúp ta giải thoát được.
Cuối cùng mọi thứ dừng lại. Mọi thứ trước mắt đã biến mất kể cả Judas và chúng tôi bị ngã từ trên cao xuống, ít ra vận may bất ngờ đã cứu chúng tôi khi mà chúng tôi tiếp đất vào bãi cỏ gần đó.
Chúng tôi sống sót một cách kì diệu. Chỉ gãy 9 chiếc xương từng người. Một điều lố bịch rằng cả tổng có 9 người rơi xuống và mỗi người gãy 9 chiếc xương.
Nó tạo nên một con số may mắn là 9+9+9+9+9+9+9+9+9.
Khi cộng lại chúng ta có tổng 81 chiếc xương gãy và cộng lại với kết quả lần nữa ta có kết quả là 9.
Nó giống như sự trọn vẹn trong cuộc sống chúng tôi vậy. Trọn vẹn trong sự sống và trọn vẹn trong kết quả cuối cùng.
Không lâu sau khoảng trừng là 9 tháng sau sự kiện 'Đêm biến mất' chúng tôi đã có thể đi lại một cách kì diệu và cùng lúc rộ lên một bệnh dịch khiến cho rất nhiều người mất đi kí ức của mình.
Chẳng biết mọi chuyện sẽ diễn ra như nào nhưng tôi mong rằng nó sẽ trôi qua nhanh chóng và mọi người có thể nhớ được sự kiện 9 tháng trước khi mà nó lần đầu được ghi nhận trên thế giới.