Chương 151: [Quả Mây Sắc]
Cẩn thận đạp lên xum xuê cành lá.
Mượn nhờ ánh sáng xuyên qua màn lá, nhìn xem trước mặt lờ mờ lối vào.
Nguyễn Thái cũng không do dự gì nữa, mang theo hai cái nhóc con, chờ mong tiến vào.
Theo ba người bọn hắn đi vào bên trong, nguyên bản còn có thể mơ hồ nhìn thấy tầm nhìn cũng vụt tắt đi.
Ngửi lấy trong không khí ẩm ướt, mục nát mùi gỗ, cùng với một loại đặc thù tanh hắt hương vị.
Nguyễn Thái nhíu nhíu mày một chút.
Không nhanh không chậm từ trong balo lấy ra đã chuẩn bị từ trước đuốc gỗ, đưa tới trước mặt thổi phù một cái.
Phù~
Yếu ớt mồi lửa theo gió khí phất qua, bắt đầu nhanh chóng bùng lên, hừng hừng chiếu sáng xung quanh không gian hắc ám.
Mượn nhờ vàng cam ánh lửa chiếu rọi, ba người nhanh chóng liền đem hình ảnh trong "nhà" quét sạch vào mắt.
Đập vào mắt bọn hắn chính là một đống hình trụ, thon dài quả thực.
Số lượng vô cùng khổng lồ, lít nha, lít nhít đều nhanh chất thành núi nhỏ.
Nhìn thấy đống trái cây này, Nguyễn Thái nhịn không được kinh ngạc, hô to một tiếng:
"Cmn!!!"
---
[Quả Mây Sắc]
Phẩm chất: Lục
Cấp bậc: 1 ⋆
Giới thiệu: Một loại đặc thù quả thực, mỗi viên trái cây đều sẽ ngẫu nhiên có một trong vàng, đỏ, lam, ba loại màu sắc.
Công dụng: Không thể ăn, có thể phơi khô mài thành bột thoa ngoài da, rèn luyện thuộc tính, phân biệt là màu đỏ sức mạnh, màu vàng phòng ngự cùng màu lam thể chất.
---
Khi nhìn thấy đống này chất thành như núi [Quả Mây Sắc] Nguyễn Thái bị chấn kinh nói không ra lời.
Cmn!!! Nhiều như vậy!!!
Cmn, phát!!!
...
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ cũng không biết trong lòng hắn lúc này đang không ngừng cuộn trào sóng lớn.
Nhưng nhìn thấy sắc mặt của hắn kinh hỉ như vậy, hai người cũng biết được hắn nhìn thấy cái gì đồ tốt.
Không khỏi tò mò hỏi thăm.
Laa~? (Thế nào Ala? Chẳng lẽ trước mặt đống trái cây này là đồ tốt?)
Rắn nhỏ nhẹ kêu, thuận tiện dùng đuôi nhỏ chọc chọc hắn vài cái.
Cảm nhận được rắn nhỏ đuôi nhỏ chuyển động, Nguyễn Thái cũng từ trong suy nghĩ đi ra, lấy lại tinh thần.
Ực~
Khó khăn nuốt xuống một nước bọt, nén lại kích động, vội vàng giải thích cho hai cái nhóc con.
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ sau khi nghe được Nguyễn Thái giải thích, cũng không giống như hắn bình tĩnh, kích động hô to:
Laa~!?? (Cái gì!!! Có thể rèn luyện ba loại thuộc tính!??)
"Hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy!!!"
Laa ~ "Phát!!!" (x2)
Nhìn xem hai người trừng to, lấp lánh nhìn xem núi nhỏ [Quả Mây Sắc] lúc này Nguyễn Thái trong lòng không khỏi lúng túng một phen.
Còn có một chuyện hắn quên cùng hai ngươi nói.
Mặc dù đống quả này quả thật có thể rèn luyện, tăng cường chỉ số thuộc tính, chỉ có điều hiệu quả vô cùng nhỏ bé, cần phải sử dụng số lượng lớn [Quả Mây Sắc] mới có đề thăng rõ rệt.
Nhưng...
Quan trọng nhất là, hiệu quả của nó chỉ có tác dụng với 0 tinh thuộc tính mà thôi!
Mà hai cái nhóc con nghe được Nguyễn Thái bổ sung, lóe sáng bốn viên bảo thạch mắt to cũng chậm rãi tối xuống.
Rắn nhỏ thất vọng, phàn nàn kêu lên:
Laa~! (Cái gì đó, làm ta mừng hụt một hồi!)
Nguyễn Thái gãi gãi đầu, nhẹ giọng, nói:
"Cái kia... Khụ khụ, ngươi quên thuộc tính của Khả Lỵ rồi à..."
"Đúng a, ta còn có thể sử dụng đây!"
Khả Lỵ lần nữa hai mắt sáng lên, nguyên bản rũ cụp xuống màu làm đóa hoa giống như được tưới nữa, lần nữa mạnh mẽ giương lên, biểu lộ vẻ đẹp của mình.
Rắn nhỏ vui vẻ, kêu nhẹ:
Laa~ (Quá tốt rồi, xem ra đống trái cây này cũng không có vô dụng như vậy.)
Nghe được rắn nhỏ lời nói, Nguyễn Thái lần nữa lúng túng một hồi, gãi gãi đầu:
"Khụ khụ, thật ra nó còn có công dụng khác..."
Nói được một hồi, Nguyễn Thái liền dừng lại, thừa nước đục thả câu hai người một cái.
Hiển nhiên, hai cái nhóc con nghe được hắn nói một nửa liền dừng lại, trong lòng giống như mèo cào, vô cùng khó chịu.
Vội vàng kêu lên:
Laa~ ? (Công dụng gì a?)
"Công dụng gì a?"
Đón lấy hai người ánh mắt, Nguyễn Thái nhẹ nhếch miệng lên, cười nhạt.
Cũng không treo trwo hai người nữa, hắn tiếp tục nói:
"Công dụng khác~~ Đương nhiên làm thuốc màu, đỏ, vàng, lam, đây chính là ba màu cơ bản a!"
Laa~? (Thuốc màu?)
"Ba màu cơ bản?"
Lần này rắn nhỏ cùng Khả Lỵ càng nghi hoặc hơn.
Nguyễn Thái đang nói cái gì a?
Làm sao các nàng đều không nghe hiểu cái gì vậy.
Nhìn thấy hai người b·iểu t·ình, Nguyễn Thái liền biết hai người không hiểu mình đang nói cái gì, chỉ có thể xoa xoa hai người đầu nhỏ.
Bất đắc dĩ thở dài, di chuyển chủ đề:
"Haizz~ Không nói cái này, về sau các ngươi sẽ biết, trước tiên vơ vét sạch tài nguyên ở đây lại tính."
Nói đến đây, Nguyễn Thái không khỏi không cảm thán chính mình sơ sót.
Trước khi tiến vào rừng đước, hắn vẫn như mọi khi, nhìn xem thông tin của đống cây này.
Không ngoại lệ, toàn bolj thông tin, đặc tính đều giống như đúc cây đước ở thế giới trước của hắn.
Chỉ có điều phần tên đổi thành [Cây Mây].
Đương nhiên, cấp bậc của bọn nó đều là 0 ⋆ cho nên hắn cũng chưa tình nghĩ tới bọn nó vậy mà có thể mọc ra 1 ⋆ [Quả Mây Sắc]!
Như vậy vấn đề liền tới, cái gì khiến bọn nó có thể vượt phẩm giai, kết ra 1 ⋆ trái cây?
Hơi nghĩ một hồi, hắn cũng không suy nghĩ nữa.
Không cần nói cũng biết ở dưới rễ nhóm [Rừng Đước] này có đồ tốt, đáng tiếc là hắn có thực lực đi lấy.
Haizz~ Bảo bối cứ thể mà rời xa ta.
Khác với hắn phiền muộn nỗi lòng, rắn nhỏ cùng Khả Lỵ cũng không có xoắn xuýt gì nhiều, tuy không biết hắn nói cái gì, nhưng chắc chắn sẽ rất tốt.
Cho nên rắn nhỏ liền không kịp chờ đợi liền hỏi tiếp:
Laa~ (Được rồi, được rồi, kế tiếp liền làm gì Ala?)
Nghe được rắn nhỏ hỏi thăm, Nguyễn Thái vội vàng lấy lại tinh thần.
Lắc lắc đầu, vứt đi suy nhĩ tạp nhạp, đưa mắt nhìn xem hai cái nhóc con lại quét nhìn xung quanh gian phòng, châm chước một hồi, nói:
"Trước tiên liền đem đống trái cây này thu về trước đã, dù sao số lượng quá nhiều, biết đâu che lấp đi tài nguyên gì đó?
"Ân, nghe ngươi."
Laa~ (Liền theo ngươi nói a."
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ cũng không phản đối cái gì, hưng phấn gật đầu một cái liền vui vẻ nhào về chất thành núi [Quả Mây Sắc].
Từng nắm, từng nắm ném vào balo.
Nhìn thấy hai người hăng hái như vậy, Nguyễn Thái cũng không chịu đừng yên, haha cười lên liền gia nhập vào các nàng.
...
Chớp mắt một cái.
Vài chục phút sau.
Nhanh tay đem viên [Quả Mây Sắc] cuối cùng thu vào balo, Nguyễn Thái nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Lau đi trên trán mồ hôi,
chậc lưỡi nói:
"Hô~ Cuối củng cũng xong, chậc số lượng thật đúng là nhiều, cũng may balo có thể chứa đựng vô hạn vật phẩm cùng loại, bằng không chỉ riêng đống trái cây này cũng đủ chúng ta bận rộn mấy ngày rồi."
Laa~ (Đáng tiếc, nhiều thì nhiều nhưng không thể ăn được.)
"Ân, ân."
"Tốt, không nói, đống trái cây này cũng thu thập sạch sẽ rồi, kế tiếp liền nhìn xem còn có đồ gì tốt nữa không."
Nói xong, Nguyễn Thái liền nhẹ nhàng hướng trong gốc đi tới.
Trong mấy chục phút này, hắn không chỉ bận rộn thu thập trái cây, đồng thời cũng không quên quan sát hoàn cảnh trong phòng.
Nói thật, cái nhà trên cây này của mấy con sinh vật kia lớn thì lớn, nhưng thật cmn đơn sơ.
Ngoại trừ chất thành núi [Quả Mây Sắc] vô cùng bắt mắt ra thì chả còn gì khác.
Đương nhiên còn có hai vị để hắn hơi lưu ý một chút.
Một góc thì chất đầy rác rưởi, nội tạng, xương cá, tanh tưởi mùi hôi tán phát vô cùng khó ngửi, may mà Nguyễn Thái chế tạo ra được khẩu trang.
Bằng không ba người liền muốn chịu khổ, một bên ngửi lấy mùi thối, một bên cật lực thu thập trái cây rồi.
So với góc rác rưởi này thì hắn càng chú ý thêm một góc khác.
Khác với dơ bẩn, tùy ý nội tạng xương cá vãi đầy sàn, góc còn lại vô cùng sẽ, trưng bày một đống dụng cụ cùng thực vật.
Chỉ hơi nhìn một chút Nguyễn Thái liền biết đống thực vật cùng dụng cụ này dùng để làm gì.
Chế tạo độc a!
Cho nên sau khi thu thập xong [Quả Mây Sắc] Nguyễn Thái liền kích động mang theo hai cái nhóc con chậm rãi đi về phía góc này.
Hơi để cho hai người cẩn thận một chút, hắn liền nhnh chóng đem toàn bộ dụng cụ thu thập sạch sẽ.
Chậc chậc ~ May mà mấy con sinh vật này đã tẩy rửa sạch sẽ, chậc chậc, xem ra hiểu rất rõ về chế tạo dược vật a, bất quá như vậy cũng tốt, tiết kiệm công sức của ta.
Hắc hắc~