Chương 27: Tri thức thủy tinh
Đem pha lê cầm lên tay, hắn cũng không nhiều lời, liền như mọi khi, quăng vào balo, tiếp đó liền mở ra giao diện thông tin.
[Tri thức thủy tinh]
Giới thiệu: Một loại thủy tinh dùng để truyền thừa tri thức cho đời sau, đến nỗi là tri thức gì? chẳng phải ăn thử liền biết?
"Hm... Đá kỹ năng?"
Đệt, trúng hàng, nhưng so với trước khi mở hàng còn rối não hơn, nhìn xem hệ thống giản dị giới thiệu, hắn trầm mặc một hồi, suy nghĩ nên làm sao xử lý cục này [Tri thức thủy tinh] không nói trước bên trong nó chứa tri thức gì, liền nói nên làm sao ăn, chẳng lẽ cạp một miếng, miệng mồm đầy thủy tinh?
Tiếp đó răng rắc nhai lấy, nuốt xuống, tê, không nghĩ, buổi tối lại tính, trước tiên đi qua bão tố đã.
Đã có kinh nghiệm ứng phó [Cuồng bạo hải lưu] cho nên hắn liền dễ dàng treo lên mưa phùn, một bên cân bằng thân thể, một bên điều chỉnh thuyền nhỏ tiến lên, ào ào gió lớn không ngừng quát vào mặt hắn, thân thể bị lốp bốp mưa nhỏ cùng cuồng phong không ngừng cắt chém, nhưng hắn giống như không có cảm giác, sắc mặt bình tĩnh, chỉ hơi nheo mắt lại để ra một tia tầm nhìn, quan sát biển cả.
"Hiệp 2, bắt đầu!"
Thời gian cứ thế trôi qua, đã thân kinh bách chiến, hắn nhẹ nhõm chống đỡ bão tố đi qua, nhưng đây mới chỉ là hiệp một mà thôi, nhìn xem đã treo cao trên đầu thái dương, hắn chỉ nhẹ uống một ngụm thạch huyết, đấu chí tràn đầy, kêu lên.
Ầm!
Chảy xiết hải lưu như thường lệ bắt đầu giận dữ, cuồng bạo sóng biển ào ào không ngừng va đập, xung kích lấy thuyền nhỏ, tựa như muốn đem nó lật úp, đem nó phá vỡ thành từng mảnh mới hả dạ, nhưng có thể sao?
Làm sao có thể, nhiều lần hoành nhảy, thích ứng hải lưu lực lượng, hắn vô cùng tự tin, trừ khi có một đợt so phía trước bão tố lớn hơn m·ưa b·ão ập tới, bằng không muốn lật úp hắn Mạo hiểm hào, nằm mơ đi.
Bành!!
Theo tốc độ không ngừng đề cao, tiếp đó từng chút một tăng lên, tới gần độ âm thanh, tốc độ âm thanh, cuối cùng, theo bành một tiếng to lớn, từng đợt âm bạo từ xung quanh thuyền nhỏ vung ra, hiển nhiên, thuyền nhỏ cưỡi lấy sóng biển nhẹ nhõm vượt qua bức tường âm thanh, tốc độ đạt tới siêu việt âm thanh!
Một lần nữa cảm nhận siêu tốc cảm giác, hắn ngoại trừ hưởng thụ chính là chăm chú dùng toàn thân lực lượng, bám chắc dây thừng, thì còn dùng hồn thạch khống chế Mạo hiểm hào bình ổn tiến lên.
"Cảm giác thật tuyệt, cũng không biết tương lai còn có gì chờ đợi ta nữa đây!"
Theo mưa phùn tan đi, ào ào gió biển từ thân thể kẽ hở lướt qua, hơi hưởng thụ cùng biển cả so đấu cảm giác nhìn xem nhanh chóng lướt qua cảnh vật, hắn cảm thán một phen, thời gian cứ thế nhanh chóng trôi qua, hải lưu dần dần bình ổn trở lại, trở nên ôn hòa, mang theo thuyền nhỏ chậm rãi tiến về phía trước.
Mà hắn cũng đã bụng đói mốc meo, không giống như mấy ngày trước, sau khi cùng hải lưu đấu sức một buổi liền sức cùng lực kiệt, có thể thấy lực lượng thân thể của hắn tăng cường bao nhiêu, có thể, nếu như gặp lại phía trước mưa dông bão tố, dựa vào tố chất thân thể hiện tại của hắn, cho dù không sử dụng thạch huyết vẫn có thể gắng gượng vượt qua, ân, gắng gượng... vượt qua, khụ khụ.
"Hô~ Lại một lần nữa vượt qua, cũng không biết [Cuồng bạo hải lưu] còn có vật gì khác không, chứ nhiêu đây muốn để ta lật thuyền, trò trẻ con mà thôi."
Thở ra một hơi, căng thẳng thân thể theo [Cuồng bạo hải lưu] bình tĩnh mà buông lỏng xuống, nhìn xem mặt biển rì rào nước chảy, hắn tự đắc một phen, hắc, trên chiến thuật xem thường, trên tâm lý xem trọng, chính là đang nói hắn.
Ùng~ ục ~ ục ~
Đói bụng gần nửa ngày, bụng nhỏ lần nữa tỉnh giấc, đòi hắn cho uống sữa, chậc, hắn cũng muốn khống chế bụng nhỏ kêu lên, nhưng khổ là theo sức ăn của hắn tăng trưởng, cùng cường hóa dạ dày một phen, để cho hệ tiêu hóa của hắn giống như một đài vô tình máy xoay, không ngừng nghiền nát trong bụng thức ăn, buổi sáng hơn chục kg thịt cá, chỉ dùng gần nửa ngày liền tiêu hóa hết?
Cmn, thùng cơm cũng không có phá sản như vậy a, ân, thùng cơm này là hắn, vậy thì không sao.
Lau đi trên mặt ẩm ướt giọt nước, cũng không biết là nước mưa hay nước biển, bất quá đều không quan trọng rồi, ăn no bụng trước đã, kéo lấy không ngừng kêu réo bụng đói, hắn chậm rãi đi vào phòng bếp, bắt lửa, thêm nước, nấu canh.
Lần này hắn dự định nấu canh mắt cá ngừ, may mắn hắn phía trước xử lý hải lưu cá ngừ, cơ trí giữ lại một chút bộ phận ăn được, đương nhiên trong đó có cả mắt cá ngừ, tuy chỉ có hai viên, nhưng mỗi viên cũng to gần bằng đầu hắn, lại thêm một chút thức ăn phụ, điền no bụng hẳn là ổn.
Ngoại trừ nước dừa làm canh thì hắn cũng không có gia vị gì để thêm vô, cho nên một nồi đơn sơ canh ngọt mắt cá dừa nhanh chóng ra lò, từng đợt thơm ngọt hương thơm không ngừng từ trong chảo bay ra, tuy đã ăn rất nhiều lần, nhưng có sao nói vậy, khi đói ăn cái gì đều ngon cả, kể cả nó là cơm trắng không cũng vậy, dù hắn vài ngày ngoại trừ ăn thịt nướng cùng canh cá thì vẫn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Trắng đục nước canh, cùng xanh xanh tảo biển tô lên nồi này canh cá tuy đơn sơ nhưng không đơn bạc, tuy không đạt đến mong muốn của hắn, hầm thuốc bắc để ăn, nhưng ăn như vậy cũng ổn, không cần cầu kỳ gì nhiều.
Một ngụm ấm áp nước canh vào miệng, nhanh chóng sưởi ấm bị nước mưa lạnh cóng thân thể, thanh ngọt nóng bỏng nước canh vào miệng, đậm đà hương vị không ngừng kích thích vị giác của hắn, chờ thưởng thức xong nước canh hương vị, hắn liền bắt đầu thưởng thức lên mắt cá ngừ.
"Chậc, con mắt này cũng gần 30 cm chứ ít!"
Nhìn xem trên muỗng gỗ to bự nhãn cầu, hắn chậc lưỡi cảm thán, tiếp đó không nói nhiều lời, một ngụm cắn đi một khúc lớn thịt mắt, một con trong veo mắt to theo hắn há miệng hạ xuống, liền mất đi một góc, thịt mỡ vào miệng, từng đợt săn chắc cảm giác không ngừng đung đưa trên lưỡi hắn, mềm mại mô thịt cùng béo ngậy mô mỡ không ngừng giao nhau, đánh thẳng vào thần kinh của hắn.
Hắn ngoại trừ nhắm hai mắt lại, tận lực thưởng thức bữa này mỹ vị canh cá cũng không còn cách nào khác, haizz, ta khổ quá đi mà.
Thời gian cứ thế tại hắn hưởng thụ bên trong trôi qua, chớp mắt đã là buổi tối, mà hắn sau khi ăn xong một bữa mỹ thực liền bắt đầu hôm nay rèn luyện thân thể, hì hục, phì phò thở ra hít vào, lại vài tiếng trôi qua, thể lực của hắn cùng hải lưu đối kháng còn dư lại chút ít cuối cùng cũng tại hắn vài tiếng không biết mệt mỏi rèn luyện dưới, run rẩy kêu rên, hiển nhiên đã đạt tới giới hạn của chúng nó, hắn biết, mình nên kết thúc rồi.
Rèn luyện, luyện tập cũng không phải thông qua không ngừng luyện tập mới có thể khiến cơ thể tăng cường, mà là phải biết có điều độ, phương pháp rèn luyện, bằng không đó cũng không phải gọi là rèn luyện, phải gọi là tàn phá thân thể, tự tìm đường c·hết mới đúng, hắn cũng sẽ không phạm phải sai lầm ngu xuẩn như vậy, hắn biết rõ thân thể của mình hơn bất kỳ ai, cho nên lúc nào nên dừng hắn liền sẽ dừng, mà không phải cắn răng chịu đựng, tiếp tục phá hư thân thể của mình.
"Ầy, lại kém chút nữa quên nó rồi."
Uống một ngụm lớn nước ngọt, bổ sung thân thể thủy tích, hắn mới kết thúc hôm nay rèn luyện, đang tại hắn suy nghĩ một chút vấn đề, chợt nhớ tới hôm nay vừa mua được [Tàng bảo ếch] mổ ra [Tri thức thủy tinh] vội vàng nhẹ vỗ vỗ đầu mình, haizz, người càng già, trí nhớ càng kém a.
"Ăn hay không? Chậc, cắn thử chả phải là biết sao."
Rắc~
Từ trong balo lấy ra [Tri thức thủy tinh] nhìn xem trên tay trong suốt, nhưng lại vô cùng lộng lẫy pha lê, hắn trầm mặc lại suy nghĩ, tiếp đó chậc một tiếng, cánh tay nhẹ vung, liền đem nó bỏ vào miệng răng rắc cắn bể, ân, trong tưởng tượng giống như thủy tinh mảnh vụn tràn ngập khoang miệng cũng không có, ngược lại theo hắn cắn nát thủy tinh, từng mảnh pha lê giống như mềm hóa, từng chút một bị quai hàm của hắn không ngừng lên xuống, nhai nát nuốt vào bụng.
Cũng không có hương vị gì hết, giống như uống một ngụm nước lọc vậy, giống như cảm giác được nó hương vị nhưng lại giống như không cảm giác được vậy, mà theo hắn vài ngụm liền hoàn toàn ăn xuống [Tri thức thủy tinh] nguyên bản bị hắn nuốt xuống bụng mảnh vụn giống như bị kích hoạt lên, từng năng lượng không ngừng tuần hoàn cơ thể của hắn.
"Thì ra là vậy."
Cảm nhận được thân thể không tự chủ đi theo năng lượng vận hành, hắn giống như ngộ ra, thì thào nói.
Thì ra [Tri thức thủy tinh] cũng không phải giống như hệ thống truyền thâu tri thức thẳng vào não, mà là thông qua ghi chú vào trong [Tri thức thủy tinh] kỹ năng hoặc phương pháp nào đó, tiếp đó để cho cơ thể không ngừng theo phương pháp này vận chuyển, học tập, nói thẳng ra là không ngừng luyện tập để cho nó hóa thành bản năng cơ thể vậy.
Giống như loài cá vậy, vừa sinh ra liền đã biết bơi, cũng không cần giống như sinh vật trên lục địa, đầu tiên phải vượt qua đối với nước sợ hãi cảm xúc, hoặc như loài chim vậy, đối với độ cao khủng hoảng, nói cho dễ hiểu chính là, quen tay hay việc, [Tri thức thủy tinh] thông qua loại này phương thức này học tập, cho dù cấu tạo thân thể khác nhau vẫn có thể thông qua trong cơ thể năng lượng, tiếp đó đạt đến mục đích học tập.
Nhưng cũng có một hạn chế, giống như cho một con heo học tập cách bay hoặc bơi vậy, heo có cánh không, không, vậy làm thế nào để giống chim bay lên đây?
Ngược lại thì bơi thì vô cùng dễ dàng, nhưng muốn bơi nhanh như cá thì chỉ có thể nói, nằm mơ đi, bởi vậy cái này [Tri thức thủy tinh] công dụng mặc dù cường đại, nhưng phải xem bên trong chứa là tri thức gì, gặp mạnh thì mạnh, gặp yếu thì yếu, hiển nhiên lần này hắn lại trúng mánh một vố nữa rồi.
"Cmn! Cmn! Cmn!!!"
Hơi cảm thụ thân thể không ngừng xoay chuyển mạch lạc, từ trong [Tri thức thủy tinh] rút ra thông tin, biết được đây là cái gì, hắn chỉ có thể trợn mắt há mồm kêu liên tục vài tiếng, đệt, ngày mai sẽ không bị sét đ·ánh c·hết a?
Chỉ dùng 20 viên muối tinh liền thu được cường đại như vậy phương pháp rèn luyện, cmn, kiếm lời a, cũng không biết Grim sao khi biết mình bỏ lỡ cái này đến từ biển sâu sinh vật tri thức [Tri thức thủy tinh] sẽ là cảm giác gì đây, chậc chậc.