Chương 28: Áp súc
"Hahaha, quá, haha, mắc cười."
Nghĩ tới Grim cái kia đù đù xụ xuống hải ly mặt, hắn liền nhịn không được cười ra, mặc dù hắn cười lên vô cùng trẻ con, nhưng hắn chỉ có thông qua phóng đại cảm xúc của mình, phát tiết trong lòng cảm giác cô độc, bằng không theo thời gian dài, nếu như chỉ có mỗi ù ì tự thoại, tinh thần của hắn cũng sẽ xảy ra một chút vấn đề, ví dụ như, nhìn một con cá đều có thể nhìn nó mi thanh mục tú, vô cùng xinh đẹp, đến lúc đó, hắc hắc, ngươi hiểu.
Khụ khụ, xem như ta nói quá a, hắn cũng không có cảm nhận cái gì cô độc, lẻ loi cảm xúc cả, nói trắng ra là hắn muốn nhìn thấy Grim cái kia đôn đôn hải ly khuôn mặt buồn hiu, chậc, nghĩ tới liền muốn cười, tuy chỉ gặp nhau một hồi, nhưng hắn cũng nhìn rõ tính cách của nó, nguyện ý cùng nó kết giao, ân, trên sinh ý.
Không nói, nói về hắn thu được tri thức trong thủy tinh là gì đã, không thể không cảm thán hắn may mắn a, từ trong [Tri thức thủy tinh] truyền đến phương pháp là rèn luyện thân thể phương pháp, hay còn gọi là [Áp súc pháp] nghĩa như tên của nó, đây là một loài biển sâu cá biển truyền thừa tri thức, không qua không ngừng vận hành, áp súc năng lượng, tiếp đó đột phá thuộc tính giới hạn, đạt tới cao hơn cảnh giới!
Dựa theo trong pha lê ẩn chứa tri thức, hắn mới hiểu rõ phía trước trực giác của mình tại sao bảo hắn không nên thăng cấp, thì ra mỗi tinh cấp cũng có phân chia khác biệt, theo thứ tự là [Đồng] [Bạc] và [Vàng] mà thuộc tính hiện tại của hắn ngay cả [Đồng] cấp cũng không thể vào, có thể thấy một khi thuộc tính đạt tới [Vàng] mạnh tới cỡ nào.
Đương nhiên đây là tri thức độc môn của sinh vật đó, hắn cũng không biết sinh vật đó là gì, nhưng chỉ nhìn xem cái này [Áp súc pháp] liền biết được cái này tri thức quý giá biết bao nhiêu, không biết tại sao lại bị một con [Tàng bảo ếch] nuốt vào bụng.
Nói đi nói lại vẫn là vận khí của hắn vô cùng tốt, giống như tác giả nói vậy, vợ của hắn có lẽ là nữ thần may mắn chăng?
Hôm trước vừa buồn rầu không thể đột phá, hôm sau liền cho hắn một cái đại kinh hỉ, chậc, may mà hắn biết phải làm từng bước, làm gì chắc nấy, mà không có nóng não lên phá hủy tương lai của mình, thử nghĩ mà xem, khi ngươi đạt tới 9 ⋆ lúc tưởng chừng mình đã đứng ở đỉnh thế giới, nhưng chợt phát hiện, một đám cường đại hơn ngươi sinh vật xuất hiện trước mặt ngươi, dạy ngươi làm người, chà xuống đất ma sát.
"Hô~ May mắn mà nghe theo cảm giác!"
Nghĩ tới hình ảnh đó, hắn không khỏi run người, thở dài một hơi, cảm thán cảm giác của mình cường đại một phen, liền tắt lửa, đi ngủ, ầy, ở đây nói một chút, muốn sử dụng [Áp súc pháp] lúc, thân thể bất kỳ thuộc tính nào đó đều phải đạt tới mức giới hạn mới có thể sử dụng, giống như một bình nước vậy, nước đều chưa đầy, lấy cái gì áp súc?
Theo bếp lửa tắt đi, cả căn phòng không tới chốc lát liền tràn ngập bóng tối, mà hắn cũng dựa theo trong đầu ký ức liền nhẹ nhõm đi vào phòng ngủ, không nói hai lời liền nằm xuống, bắt đầu cùng vợ hắn giao lưu, cảm tạ nàng một phen, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm vợ chồng một chút?
Theo bóng đen phủ xuống, Mạo hiểm hào chậm rãi trôi theo hải lưu, rì rào tiến về phía trước, hi vọng đừng có sự tình gì xảy ra, nghĩ như vậy, hắn liền bắt đầu chìm vào giấc ngủ, haizz, nhìn nhân vật chính của chúng ta quá an nhàn, ta nghĩ, có nên thêm một chút tình tiết để thủy chữ không ta?
Tưởng chừng đêm nay sẽ như mọi khi, an tường trôi qua, nhưng tác giả sẽ cho không như vậy sao, không!
Lúc này từ trên mặt biển bỗng nhiên nhú ra một cái đầu nhỏ, chỉ thấy hai đạo hồng quanh từ đôi mắt của nó lóe ra, nhìn chăm chú vào trước mặt sinh vật khổng lồ, nhìn xem một hồi, nó liền lặn xuống nước, cũng không biết là rời đi, hay làm gì khác nữa?
Mà Nguyễn Thái đã chìm vào trong mộng đẹp cũng sẽ không biết được việc này, an tĩnh ngủ một đêm tới sáng.
"Lại một ngày mới bắt đầu, hi vọng hôm nay có thu hoạch a, không có câu được cá thì cũng giống như gặp phải Grim cũng được, bằng không quá nhàm chán, haha."
Lại như mọi hôm, sau khi tỉnh giấc liền bắt đầu vệ sinh, súc miệng, tiếp đó ăn một trận no nê thịt nướng, liền duỗi người lên, giống như ngày hôm vậy, chúc phúc hôm nay, tiếp đó cười nhạt nói.
Hắc, có câu nói, hi vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều, đáng tiếc hắn có hi vọng, nhưng không có thất vọng, đối với hắn đây mới là bình thường, mấy ngày trước ngày nào cũng đều có sự kiện mới hoặc thu hoạch quá bất thường, tuy không có thất vọng, nhưng tâm tình của hắn cũng không tốt bao nhiêu a, thử nghĩ xem, ngồi từ buổi sáng cho đến buổi trưa, không ăn không uống, cũng không thu hoạch được một cái bóng cá, ngoại trừ rèn luyện kỹ năng cũng không còn gì khác.
Tiếp đó liền đứng lên làm nóng cơ thể, ứng phó [Cuồng bạo hải lưu] mãi cho đến chiều hắn mới kéo lấy kêu rên bụng nhỏ đi vào phòng bếp, nấu ăn.
Đơn giản một ngày cứ thế trôi qua, đương nhiên hắn cũng không phải trắng tay mà về, ngược lại thu hoạch tương đương phong phú, [Cảm giác cá] thời gian kéo dài đạt đến 17 giây, cùng 7 cm phạm vi cảm giác!
Đương nhiên thân thể cũng giống vậy, nhưng không có số liệu trực quan như vậy, nhưng hắn cảm giác được, thân thể cùng tinh thần của mình chỉ cần vài ngày nữa liền có thể đạt tới giới hạn, tiếp đó sử dụng [Áp súc pháp] áp súc tăng cường lực lượng của mình, thời gian sẽ không quá lâu đâu, 3-4 ngày mà thôi.
Bầu trời bắt đầu buông xuống màn đêm, hắn cũng như mọi ngày, no nê ăn một trận, lại bắt đầu tiêu hao hết hôm nay còn dư thể lực, chờ hắn rèn luyện xong, uống vài ngụm lớn nước ngọt, bổ xung cơ thể thủy tích, mới hài lòng đi ngủ.
-----
Thời gian cứ thế trôi qua vài ngày.
"Chậc, hai tuần trôi qua thật nhanh! Cũng không biết chừng nào mới có thể đến hải vực khác."
Nhìn xem bất biến xanh lam mặt biển, hắn chậc lưỡi cảm thán một phen, vài ngày trôi qua, ngoại trừ câu lên một con cá nhỏ, hắn cũng không còn thu hoạch gì khác, bất quá không sao, không câu lên được cá mà thôi, không ảnh hưởng hắn rèn luyện thời gian, đáng nói nhất chính là, 4 đại thuộc tính tại tối hôm qua đều bị hắn rèn luyện đến cực hạn, có thể sử dụng [Áp súc pháp] đến áp súc được rồi!
Nói trực quan một điểm chính là, [Cảm giác cá] thời gian có thể kéo dài đến 20 giây, phạm vi cảm giác đạt tới 10 cm!
Khi tinh thần của hắn tăng cường tới đây, mỗi khi sử dụng kỹ năng hắn đều cảm nhận được một tấm màn chắn, thân thể của hắn cũng vậy, cảm giác giống như ở thế giới trước vậy, có một đạo xiềng xích khóa chặt thân thể của hắn, để hắn muốn tiến thêm một bước cũng không được, may mắn hắn thu được [Áp súc pháp] có thể đột phá tầng này hạn chế, tiến thêm một bước khai quật tiềm lực thân thể.
Bất quá không gấp, hắn dự định tối nay lại sử dụng cũng không muộn, trước tiên nhìn xem con cá nhỏ hắn câu lên được đã, hahaha, nhớ tới hôm trước câu lên được con này cá nhỏ, khóe miệng hắn rút rút vài lần, kém chút nhịn không được cười to.
[Miệng rộng môi đỏ cá]
Phẩm chất: Lục
Cấp bậc: ⋆
Giới thiệu: Một cái hình thù kỳ quái cá biển, chà, ngươi cần sơn môi không?
Công dụng: Sau khi ăn, tăng lên bờ môi hồng sắc tiết tố.
Một con vài chục cm màu nâu cát cá nhỏ xuất hiện trong mắt hắn, thân thể cấu tạo hình dẹp, vây ngực nhô lên cùng hai cây vây lưng dùng để bắt mồi, ân, cặp mắt hơi lồi ra một chút nhìn vô cùng hài hước, nhưng đặc sắc nhất vẫn là bờ môi của nó, vô cùng đỏ tươi!
Phía trước hắn câu lên con này [Miệng rộng môi đỏ cá] nhịn không được cmn vài câu, cmn, cũng không biết con này cá môi đỏ từ đâu ra, lấy nó cấu tạo cũng phải nằm ở dưới thềm lục địa săn mồi mới đúng chứ, nhưng câu cũng câu lên rồi, hắn cũng không mất mát gì liền g·iết nó, thu vào balo, đến nỗi công dụng của nó, đối với hắn vô dụng, ngược lại hắn cũng không muốn môi mình đỏ chét.
Bất quá dùng để cùng Grim trao đổi rất tốt, chắc chắn Grim sẽ thích nó, hắc hắc.
"Ăn xong liền bắt đầu áp súc thôi."
Đảo mắt thời gian đã tối sầm lại, chờ hải lưu bình ổn trở lại, hắn mới kích động từng bước một đi vào phòng bếp, ăn no trước đã lại tính, người lấy thực làm trời, hắn đói bụng cũng gần nữa ngày rồi, lại không ăn nữa hắn liền muốn c·hết đói, xoa xoa bụng nhỏ, hắn liền bắt đầu nhóm lửa lên, bắt đầu nấu nướng.
"Cũng không biết sau khi áp súc ta mạnh đến cỡ nào."
Lại một phen quá độ ăn uống sau, hắn mới hài lòng ợ một hơi, ngồi bệch xuống sàn gỗ tiêu thực một chút, chờ vài chục phút trôi qua, hắn mới bắt đầu sử dụng [Áp súc pháp] từng chút một áp súc thân thể lực lượng, tinh thần.
Theo hắn dựa vào trong đầu tri thức, điều động thân thể năng lượng, bắt đầu áp súc thân thể của mình lại, từ xương cốt, tiếp đó tới gân mạch, cuối cùng là bắp thịt, màng da, đương nhiên hư vô tinh thần của hắn cũng theo tri thức chỉ dẫn, dần dần rút nhỏ lại một vòng, nguyên bản vô cùng trội nổi bắp thịt, tuy không cồng kềnh, nhưng cũng tại hắn áp súc dưới từng bước rút nhỏ, đương nhiên, chỉ rút nhỏ một chút mà thôi, nhìn vào vẫn vô cùng có lực.
Nếu như nói phía trước thân thể của hắn là một nắm cát, nhìn vô cùng đầy đặn, nhưng bên trong vẫn có một chút oxi, nhìn thì rắn chắc, nhưng vô cùng lỏng lẻo, nhưng bây thì bây giờ thì khác, thân thể của hắn từng chút một áp súc lại, giống như bê tông, từng chút một đông kết lại cùng một chỗ, đương nhiên bất gì cường đại lên phương pháp đều có đại giới của nó cả.
Từng đợt đau đớn cảm giác từ nhục thể, đến linh hồn không ngừng truyền vào não hắn, xé da, rút xương, ngạt thở, đủ loại đủ kiểu đau đớn đều từng chút một phóng đại, không ngừng nghĩ vang lên, nguyên bản kiên nghị dương cương khuôn mặt tại từng đợt đau nhức phía dưới bắt đầu vặn vẹo, hai mắt trợn to, hàm răng cắn chặt.
Đau không, đau! Vô cùng đau!
Lấy bút lực của tác giả cũng chỉ có thể miêu tả vậy thôi, chỉ có Nguyễn Thái mới biết được cảm giác này đau đớn đến cỡ nào, đau cảm thụ, thần kinh, thậm chí là tâm lý, hắn cũng không biết tâm lý đau đớn là cảm giác gì, nhưng hắn cảm giác được tinh thần của mình giống như bột vậy, từng chút một bị nhào nặn, so với trên thân thể đau đớn còn đau hơn!
May mà ý chí lực của hắn vô cùng cường đại, nếu như bây giờ hắn chịu không nỗi ngất đi, như vậy những thứ này đau đớn liền sẽ dã tràng xe cát, bắt đầu lại từ đầu, cũng không phải không có trải qua đau đớn, chỉ có chút này liền muốn hắn khuất phục, đừng có mơ!
"A! C! M! N! Thật...đau~ bất quá chỉ~ có nhiêu đây... liền muốn để ta ngất? Nằm! Mơ!"
Cắn chặt hàm răng, hắn gằn từng chữ một một, kêu ra, giống như chỉ cần kêu ra đau đớn liền giảm bớt vậy, đây chính là biện pháp tâm lý, di chuyển đi chú ý của hắn, để hắn giảm bớt trên thân thể đau đớn ý nghĩ.