Chương 38: Cá thủy tinh
Ào ~ ào ~
Thẳng đến dây câu thu hồi hoàn tất, cá nhỏ ngoại trừ vùng vẫy vô cùng lợi hại, cũng không có chuyện bất ngờ gì xảy ra.
"Hmm...Nói sao ta? Hình dáng vô cùng độc đáo a, không hổ là [Biển vô tận] sinh vật hình thú kỳ quái gì cũng có."
Nhìn xem một con cá nhỏ treo trên dây câu không ngừng lắc lư, bây giờ hắn không biết dùng từ ngữ nào để diễn đạt tâm tình của mình khi nhìn thấy hình dạng của nó, haizz, cuối cùng vẫn là kiến thức của hắn hạn hẹp a, trầm mặc một hồi, hắn cảm thán nói.
Chung quy hắn cũng chỉ mới xuyên tới thế giới này chưa được một tháng mà thôi, tuy bắt gặp lên đủ loại đủ kiểu kì lạ sinh vật, nhưng ít ra vẫn còn xương còn thịt bộ dáng, nhưng cmn, con cá nhỏ này hắn cũng không biết làm sao để miêu tả nữa.
Phải hình dáng độc đáo như nào để hắn trầm mặc đây?
Treo trên lưỡi câu là một con nhỏ hơn hoặc bằng mười cm chiều dài cái nhỏ, thể tích cũng không có gì đáng nói, thỏa đáng cá nhỏ, nhưng cấu tạo của nó vô cùng đặc thù, toàn thân giống như pha lê, có thể nhìn xuyên thấu toàn bộ thân thể của nó, bên trong nội tạng cùng đầu óc cũng không phải bình thường huyết sắc, ngược lại giống như thân thể của nó vậy, vô cùng trong suốt.
Nếu chỉ có nhiêu đây, hắn cũng sẽ không ngạc nhiên như vậy, để hắn ngạc nhiên chính là thân thể của nó, nguyên bản mềm nộn chất thịt bị thay đổi thành cứng rắn, trong suốt giống như pha lê thủy tinh, nếu như nó không phải có sinh mệnh, hắn đều hoài nghi đây là một miếng điêu khắc có hồn thủy tinh.
Không chỉ như vậy, lấy con cá nhỏ này cấu tạo đặc thù, chỉ cần bỏ vào nước liền có thể biến mất tiêu, cho dù nhìn kỹ cũng chỉ có thể thấy nhàn nhợt màng nước mà thôi, nếu như không phải hắn chắc chắn con cá nhỏ này hoàn toàn cắn câu, khi câu lên nhìn xem trống rỗng lưỡi cá, hắn đều tưởng rằng mình câu hụt rồi chứ.
Lúc này trong đầu kiến thúc cũng không ngừng lật tới lật lui, tìm kiếm con cá nhỏ này thông tin.
[Cá thủy tinh]
Phẩm chất: Trắng
Cấp bậc: ⋆
Giới thiệu: Một loài hải sinh cấu tạo giống như thủy tinh, ngụy trang thành cảnh vật xung quanh để né tránh bị săn mồi.
Công dụng: Không thể ăn, thể nội tạo thành thủy tinh có thể sử dụng làm một chút vật dụng.
Không thể không nói [Cá thủy tinh] thân thể cấu tạo cường hãn, chỉ có Trắng phẩm ⋆ liền có thể ngụy trang triệt để như vậy, còn không hết, cho dù ngụy trang của nó bị nhìn xuyên, cũng sẽ không có loài động vật nào muốn ăn nó cả, ai lại muốn đi ăn một đống pha lê đây?
Nhưng cường đại thiên phú cũng để [Cá thủy tinh] giống loài trả ra cái giá vô cùng lớn, né tránh bị động vật săn bắt vận mệnh? Có thể, nhưng giá quá lớn, khi bọn nó tiến hóa thành như vậy, muốn sinh sản vô cùng khó khăn, thử đem hai viên thủy tinh to chập lại với nhau, tiếp đó dùng sức mài mài xem, ngoại trừ đem hai viên thủy tinh to mài vỡ thành nhiều viên thủy tinh nhỏ, khi tạo thành đống này hài tử sau, hai viên thủy tinh ban đầu cũng không còn tồn tại.
Đây chính là [Cá thủy tinh] phương thức sinh sản, vô cùng tàn khốc, không chỉ như vậy, nguyên bản rộng lớn tiến hóa đường đi đều bị bọn nó đi hẹp, hình thể vô hạn thu nhỏ để có thể thích ứng pha lê cấu tạo không nói, liền nói thân thể lực lượng của bọn nó a, đừng nói là chém g·iết, chỉ cần hơi dùng sức đụng liền có thể dễ dàng đem pha lê thân thể đụng nát.
Nguyễn Thái cũng không có vì bọn nó đáng thương, phải biết đây là tự nhiên, vô tình, tàn khốc, nhưng lại tràn ngập cơ hội, không tiến thì lui, giống như con người vậy, thông qua lâu đời tiến hóa mới khiến cho hậu nhân có được thành quả, dễ dàng làm được bá chủ tinh cầu.
Huống chi giống [Cá thủy tinh] sinh vật cũng không ít, không phải ai vừa sinh ra đều đứng ở chuỗi thức ăn cả, chỉ có thể thông qua phương thức khác kéo dài sinh tồn mới là chủ đạo của thiên nhiên, nếu như loài động vật nào cũng đều đứng ở chuỗi thức ăn, vậy ai sẽ ăn ai đây?
Nói chung [Cá thủy tinh] tiến hóa là tốt hay xấu hắn không nói, muốn tiến hóa, nói thì nghe dễ, nhưng cần thời gian vô cùng dài, rất khó để có loài động vật nào làm được, người nhỏ yếu có người nhỏ yếu sinh tồn chi đạo, không cần hắn phí tâm làm gì.
Cho nên, không thủy nữa, về truyện chính thôi.
"Haizz, muốn trách thì trách bản thân nhỏ yếu a."
Rắc~
Đem [Cá thủy tinh] từ trên lưỡi câu gỡ xuống, nhìn xem cá nhỏ trên tay ngọ nguậy, trong mắt sống sót hòa quang lóe lên, nhìn xem nó cầu sinh dục vọng vô cùng thịnh, hắn chỉ nhắm mắt thở dài, tiếp đó rắc một tiếng, cho nó một c·ái c·hết nhẹ nhàng, kết thúc nó một đời nhỏ bé.
"Ân, tới thời gian thu hoạch rồi."
Theo đầu não t·ử v·ong, giãy giụa thân cá dần dần yếu bớt, không tới chốc lát liền nằm im bất động, nhìn xem giống như pha lê thủy tinh thân cá, phía trước đa sầu cảm xúc liền bị quăng đi, hắn cũng không phải thánh mẫu, khi nhìn phim phóng sự lúc, nhìn xem thiên nhiên hoang dã mà khốc liệt, trơ mắt nhìn xem một cái nhỏ bé thú con từ trước mặt mình mất đi sinh mệnh, liền chỉ có thể lên mạng lảm nhảm người quay độc ác, không có nhân tính, bla bla...
Làm ơn a, đây là phim phóng sự, là thiên nhiên, mà không phải là nhà chòi, hắn không tận dụng thân thể của nó, chẳng lẽ lãng phí vứt bỏ?
Cho nên hắn chỉ cố nén mà làm, hiển lộ ra [Cá thủy tinh] giá trị, hắc hắc.
[Cá thủy tinh] toàn thân đều là pha lê, không có một chút giá trị nào cả, nếu như thể tích của nó bự còn có thể làm một chút vật dụng, đáng tiếc thể tích của nó vô cùng nhỏ, muốn dùng làm đồ vật đều ngại nó vướng bận, cho nên chỉ có thể xem như rác rưởi vứt sang một bên.
Không, phải nói toàn thân của nó đều là rác rưởi, nội tạng không ra nội tạng, chất thịt không ra chất thịt, muốn ăn cũng ăn không được, muốn dùng cũng dùng không được, vật duy nhất đáng giá của nó chính là viên kia từ thể nội tạo thành thủy tinh.
Theo hai tay hắn không ngừng mổ xẻ, tách rời, gần chục cm [Cá thủy tinh] bị hắn toàn bộ vứt bỏ, chỉ chừa lại một viên tròn dẹt vài cm thủy tinh, cầm lên viên này thủy tinh, hắn đưa nó lên trời, cẩn thận quan sát, chất lượng vô cùng tốt.
"Xem như có thu hoạch, lại hơi chế tạo một liền có thể xem như thấu kính hội tụ dùng."
Lại nhìn xem một hồi, hắn liền đem nó đưa lại gần con mắt, hơi quan sát từ trong thủy tinh truyền đến hình ảnh, hắn nhẹ gật đầu, hài lòng nói.
Hắn cần thấu kính hội tụ làm gì?
Cái này còn cần nói sao, đương nhiên là làm kính viễn vọng dùng rồi, ngược lại phương thức chế tạo vô cùng đơn giản, chỉ cần vài viên thấu kính với một vật chứa là được rồi, đương nhiên cũng cần một chút tay nghề, bằng không làm xong đừng nói nhìn xa, có thể quan sát liền cảm ơn trời đất rồi.
"Kém chút liền quên việc này."
Đem thủy tinh thu hồi, hắn không có vội tiếp tục câu cá, giống như nghĩ tới cái gì, vội vàng chạy vào phòng ngủ đem [Hoa loa kèn] lấy ra, ầy, kém chút nữa quên bón phân tưới nước cho nó, đem phía trước ăn xong chỉ còn dư vỏ chuối cùng hạt giống lấy ra, băm nhuyễn mới xới đất bỏ vào, lại tưới nước một hồi, hắn mới gãi gãi đầu, tự nhủ.
Bận bịu một hồi, hắn mới nắm lên trúc can, bắt đầu câu cá đại nghiệp.
Thời gian tại hắn một bên điều khiển Mạo hiểm hào đi tới [Đài sữa] vách đá, một bên nhìn chăm chú mặt biển thả câu, cứ thế trôi qua, thẳng đến thuyền nhỏ đi tới vách đá cập bờ, bầu trời dần tối xuống, hắn cũng không có thu hoạch gì khác, mới tiếc nuối thu can, trở về phòng bếp nấu ăn.
Về phần tại sao hắn không ở lúc đầu bãi cát, mà phải chạy đường xa đi tới vách đá đây?
Nói ra cũng không dài dòng, vài tiếng trước hắn dạo quanh hòn đảo một vòng, thì phát hiện nơi này là một cái thiên nhiên bến cảng, có thể che gió tránh mưa, cho dù gặp phải phía trước bão lớn cũng có thể dễ dàng né tránh, cũng không cần phải cùng nó đối kháng, tiếp đó bị cuốn đi nơi nào cũng không biết.
Không chỉ vậy, vị trí này còn có thể chế tạo một cái khu thuyền, khi sửa chữa thuyền nhỏ xong liền có thể nhẹ nhàng để nó hạ thủy, cớ sao mà không làm?
-----
"Haha, [Người câu cá] đột phá 2 ⋆ hai điểm kỹ năng vào túi, lại có thể thăng cấp, thức tỉnh kỹ năng mới rồi."
Trong miệng nhai ngốn nghiến thịt cá, nhìn xem trước mặt [Giao diện] hắn nhịn không được cười lên, giữa trưa câu được con kia [Cá thủy tinh] lúc, hắn liền cảm nhận được nghề phụ của mình động phá, nhẹ nhàng, nhưng lại không ngoài ý muốn, nhung hắn cũng không có gấp mở ra [Giao diện] chờ tới bây giờ mới rảnh rỗi nhìn xem.
"Ực~ Nên thức tỉnh hay thăng cấp [Cảm giác cá] đây, hoặc là để dành thăng cấp [Dò xét sinh thực vật]?"
Uống một ngụm nước trôi đi giữa hầu thịt nướng, hắn bắt đầu suy nghĩ nên dùng hai điểm kỹ năng này như thế nào.
Dùng để thăng cấp [Cảm giác cá] quá lãng phí, hắn đã có áp súc pháp, có thể áp súc tinh thần để cho kỹ năng hạn mức đề thăng, chỉ mới áp súc một lần cũng không phải cực hạn của nó, hắn tin tưởng chỉ cần mình không ngừng rèn luyện, [Cảm giác cá] còn có thể đề thăng vô cùng lớn.
Như vậy bỏ qua đề thăng kỹ năng, vậy chỉ còn lại để dành cùng thức tỉnh hai hạng, nhưng cái trước không cần nghĩ liền bị hắn loại bỏ, để dành?
"Chỉ có thể dùng để thức tỉnh kỹ năng à, haizz~ "
Phải mất bao lâu nữa hắn mới có thêm một điểm kỹ năng a, mà trước mắt quan trọng nhất chính là thăm dò xong hòn đảo này, hắn bây giờ chính là cần gấp sức mạnh, nhưng điểm kỹ năng ngoại trừ dùng để thức tỉnh cũng không còn cách nào khác, nghĩ đi nghĩ lại cũng không cách khác.