Chương 39: Khách không mời
Về phần tại sao hắn lại thở dài, thì phải nói đến lúc đầu hệ thống truyền cho thông tin.
Không thể nào, sẽ không có người nghĩ rằng chỉ cần dùng 1 điểm kỹ năng liền có thể thức tỉnh vô hạn kỹ năng nghề nghiệp miễn là điểm kỹ năng đủ nhiều a?
Nghĩ như vậy thì sai quá sai rồi, ngoại trừ lần đầu thức tỉnh tỉ lệ là 100% thì lần thứ hai thức tỉnh sẽ chia đi một nữa, bất quá thức tỉnh thất bại còn có thể cộng dồn tỉ lệ lại với nhau, không có hố cha dùng hết điểm kỹ năng cũng không thức tỉnh thêm một cái kỹ năng mới.
Nói cho dễ hiểu chính là, lần 1 là 100% chỉ cần dùng 1 điểm kỹ năng liền có thể dễ dàng thức tỉnh, mà lần 2 tỉ lệ là 50 % nếu như dùng một điểm kỹ năng thức tỉnh thất bại, thì nó sẽ cộng dồn tỉ lệ thất bại lại với nhau, 50% + 50% nghĩa là gì, đương nhiên là giữ gốc rồi, dùng 2 điểm kỹ năng liền có thể thu được kỹ năng thứ hai, mà lần 3 là 25% đen một chút thì phải dùng 4 điểm kỹ năng, lần 4 là 12,5%... Có thể thấy kỹ năng nghề nghiệp quý ở chất lượng mà không phải số lượng.
Bất quá cũng may [Câu cá giả] thăng cấp cho hai điểm kỹ năng, đầy đủ hắn thức tỉnh thêm một cái kỹ năng nghề nghiệp nữa, nếu như vận may bạo phát, một điểm kỹ năng liền thức tỉnh kỹ năng thứ hai của [Thám hiểm gia] hắn còn có một điểm, tích trữ hay đánh cược thức tỉnh thêm một cái kỹ năng nữa đều được.
Đã có giữ gốc, hắn cũng không sợ lần thức tỉnh này thất bại.
Quyết định xong, hắn cũng không dài dòng nữa, liền bắt đầu thức tỉnh [Thám hiểm gia] kỹ năng thứ hai.
Đáng tiếc lần này vợ của hắn lại đi đâu nữa rồi, làm hắn phải dùng hết hai điểm kỹ năng mới thức tỉnh thành công.
"Keng! Thức tỉnh kỹ năng, thức tỉnh thành công [Cảm nhận cảm xúc]."
"[Cảm nhận cảm xúc] ?"
Lần nữa nghe lại cơ giới âm thanh, không để ý tới hệ thống dài dòng, hắn tập trung vào tên của kỹ năng mới, thì thào một câu liền nhanh chóng đem giao diện kỹ năng mở ra.
[Cảm nhận cảm xúc]
Phẩm chất: Trắng
Cấp bậc: ⋆
Giới thiệu: Có thể hơi cảm nhận được sinh vật cường liệt cảm xúc.
"Cmn! Thần kỹ a, không hổ là [Thám hiểm gia] kỹ năng nghề nghiệp, chính là cường lực!"
Nhìn xem kỹ năng mới giới thiệu, hắn kinh ngạc kêu lên, nếu như kỹ năng này là chủ động thì cũng không có gì đáng nói, nhưng cmn, kỹ năng này giống như [Dò xét sinh thực vật] vậy, là kỹ năng bị động!
Nếu như con người có 5 giác quan là thị giác, thính giác, vị giác, khứu giác và xúc giác, thì [Cảm nhận cảm xúc] là giác quan thứ 6, giác quan thứ 6 ở đây cũng không phải cảm giác, trực giác các loại, mà là xác xác thực thực từ trên thân thể thêm ra một loại giác quan mới, hiểu a?
Giống như việc nhìn là bình thường, thì cái này [Cảm nhận cảm xúc] có thể cảm nhận được sinh vật cảm xúc cũng là bình thường vậy, chỉ cần nhìn nó liền có thể cảm nhận được nó hỉ nộ ái ố, vui buồn giận hờn vậy, vô cùng bá đạo.
Tuy chỉ mới có Trắng phẩm ⋆ tác dụng cũng không có lớn bao nhiêu, nhưng ít ra vẫn hữu dụng, như có sinh vật muốn săn mồi hắn thời điểm, cảm xúc của nó hiển nhiên vô cùng cường liệt, để hắn biết được nó địch ý, hoặc như gặp phải trí khôn sinh vật, cùng nó trao đổi, nếu như nó ngoài mặt thì cười, nhưng nội tâm đã nghĩ chờ hắn buông lỏng liền cho một kích, có thể nó kỹ năng này xứng đáng hai từ 'Thần kỹ'.
"Có kỹ năng này, ngày mai thám hiểm thêm một phần chắc chắn rồi."
Hài lòng đem giao diện đóng lại, hắn bắt đầu hôm nay rèn luyện, chờ thân thể mệt mỏi rã rời, hắn mới dừng lại, hơi nghỉ ngơi một hồi liền bắt đầu đi ngủ, hắn phải lấy ra toàn thân lực lượng cùng tinh thần cho hành trình ngày mai, ầy, mặc dù vẫn như mọi hôm, chỉ có đều tối nay hắn ngủ ngon hơn một chút.
"Hắc, cuối cùng cũng được một lần đúng nghĩa thám hiểm, thật chờ mong a, hi vọng hôm nay thu hoạch không kém."
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa dâng lên, hắn đúng hạn rời giường, vệ sinh ăn uống, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, lại kiểm tra chuẩn bị một phen, liền xuống thuyền, nhìn xem trước mặt rộng lớn rừng cây, trên mặt cười nhạt, nhẹ thì thầm một phen, dứt lời hắn liền cất bước đi tới.
Theo thân ảnh của hắn biến mất sau rừng cây, không biết qua bao lâu, một đôi đỏ hồng đôi mắt từ dưới nước nổi lên, nhìn chằm chằm vào phương hướng hắn rời đi, lại qua vài phút, xác định hắn không có đột ngột trở về, nó mới an tâm từ dưới nước nổi lên.
Tiếp đó chậm rãi men theo mạn thuyền, từng chút một bò lên, lại đem cửa buồng chốt gỗ mở ra, chui vào trong, cũng không biết nó dùng phương pháp gì, điều khiển chốt gỗ bên ngoài tự động đóng lại, ngạc nhiên hơn nữa là [Hoa loa kèn] bị hắn chiêu đãi vô cùng tốt, nhưng ai biết nó là một cái xấu xí thực vật, chỉ ăn không làm, tại nó giữ ban thời điểm, mặc kệ cái này đột nhập sinh vật từ trước mặt mình đi qua, cũng không có phát động cảnh báo gì cả.
Nếu như Nguyễn Thái ở đây, nhìn thấy một màn này sẽ kinh ngạc ngoác cằm ra, cmn, cái này nào phải đột nhập sinh vật, mà lại có người muốn hại trẫm.
Không sai, cái này hình dạng vô cùng giống sinh vật, nhưng thật chất chính là một cái có trí khôn sinh vật, hắc hắc, bật mí cho các ngươi một chút nữa, mấy ngày nay hắn câu không được cá lên cũng là do nó, chậc, cũng không biết nó bám đuôi hắn như thế nào a.
Hắn đi thuyền cũng không phải đi thuyền bình thường, mà dựa vào [Cuồng bạo hải lưu] cấp tốc đi tới a.
Cũng không biết khi hắn về có phát hiện trong nhà đột nhiên xuất hiện thêm một vị khách không mời mà tới không, nghĩ tới biểu cảm lúc đó của hắn thôi liền thú vị cực kỳ.
-----
"A? Nhanh như vậy đã tới trưa rồi sao, nên nghỉ một hồi, chậc, đi cũng hơn 6 tiếng thời gian mà chỉ mới thăm dò được thêm vài km khoảng cách thôi, xem ra phải dành thời gian xây vài chỗ nhà cây trú tạm, bằng không đi đi về về cũng quá tốn thời gian, muốn thăm dò hết hòn đảo này muốn tới ngày nào tháng nào a."
Thời gian chớp mắt đã tới giữa trưa, nhìn xem trên trời nóng bóng thái dương, hắn nhẹ lau đi trên trán mồ hôi, chậc một tiếng, cảm thán một hồi, suy nghĩ tương lai nên làm gì liền bắt đầu nghỉ ngơi.
Đừng nhìn hắn dùng hơn 6 tiếng chỉ mới đi được vài km mà xem nhẹ, phải biết hắn bây giờ đang ở rừng rậm, mà không phải bằng phẳng bình nguyên, không chỉ đường đi khó khăn, còn phải đề phòng đến từ góc tối độc vật công kích, còn phải quan sát xung quanh coi có loại nào thực vật không nên chạm không, vô cùng khó đi.
Bất quá thu hoạch cũng vô cùng phong phú, đủ loại đủ kiểu có thể ăn được quả dại đều bị hắn thu thập vào giỏ hết, hương vị chua ngọt cay gì cũng có, ầy, đến nỗi hương vị sao? Ăn liền biết, có lẽ nó ngọt, nhưng cảm giác vào miệng giống như ăn một đống cát chẳng hạn? Cát vị ngọt, haha.
Đương nhiên cũng không chỉ có nhiêu đây, một chút hữu dụng nguyên vật liệu hắn cũng sẽ không bỏ qua, như một chút khu trùng hay dùng để trị thương, chữa bệnh thảo dược hắn một cái đều không bỏ sót, toàn bộ thu sạch.
Ngoại trừ mấy thứ này, hắn còn bắt gặp một đống độc trùng, chỉ là quá nguy hiểm, lại không hữu dụng, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ vòng qua, né tránh.
Tuy chỉ là một đống Trắng phẩm không tinh sinh vật, nhưng hắn biết rõ độc tố của tụi nó nguy hiểm đến dường nào, độc tính của đám côn trùng này so [Rắn chuối] cường đại không biết gấp bao nhiêu lần, hắn cũng không muốn lấy thân thể của mình ra thử độc, coi kháng độc của mình mạnh đến đâu, chỉ cần hơi sơ suất hắn liền có thể đi gặp ông nội của mình rồi.
Ngoài đống này côn trùng ra thì hắn cũng phát hiện một chút loài chim, nghĩ đến đây, hắn liền vui vẻ, về phần tại sao hắn lại vui thì phải nói đến vài tiếng trước.
-----
Khi hắn một bên dùng trong tay gậy gỗ đập đập phía xa bụi cả, một bên chăm chú quan sát xung quanh cảnh vật, từng chút một tiến tới, đột nhiên trong tai truyền đến cộc cộc gõ gỗ âm thanh.
"Tiến hay không tiến tới? Tiến!"
Nghe thấy bất thình lình xuất hiện âm thanh, hắn hơi nhíu mày suy tư, liền quyết định tiến tới xem xét, cái này gõ gỗ âm thanh làm hắn suy nghĩ tới là sinh vật gì đang làm, bất quá đây đều là chuyện của thế giới trước, hắn cũng không xác định âm thanh phát ra có phải giống loài sinh vật đó tạo thành không.
Nhưng chung quy để hắn tự tin tiến tới dò xét cũng không phải trong đầu suy nghĩ, mà là trên thân thể lực lượng, nếu như lấy hắn ở thế trước làm đơn vị để tính là 1 Thái, thì bây giờ tổng hợp toàn bộ thuộc tính lại với nhau thì hắn có được 3 Thái, hắn bây giờ có thể đánh 3 mình phía trước, khủng bố cỡ nào a!
Huống chi 2 ⋆ sinh vật hắn cũng bắt qua, không có gì sợ cả, cho dù gặp phải 3 ⋆ sinh vật hắn cũng có tự tin cùng nó vật lộn một phen, đến nỗi 4⋆ sinh vật, khụ khụ, tắm rửa, đi ngủ thôi.
Hắn cũng không có cuồng vọng tự đại, dựa vào chỉ mới áp súc một lần 1 ⋆ thuộc tính liền tính toán cùng 4 ⋆ sinh vật đánh nhau, ngoại trừ đưa thức ăn tới miệng cho nó, còn có thể làm gì nữa?
Khụ khụ, lạc đề, quay về đã.
Cộc~ cộc cộc ~
Theo hắn từng bước đi tới, cách cộc cộc âm thanh càng ngày càng gần, lại đi thêm vài chục bước, cái kia tạo thành âm thanh sinh vật xuất hiện trong mắt hắn, là một con chim, toàn thân màu lông nâu sậm, ngoại trừ hai cánh là trắng đen kẽ sọc ra, thì điểm đặc biệt của nó chính là cái kia thon dài mỏ nhọn.
"Quả nhiên không sai, hahaha, lần này có đường ăn rồi!"
Khi nhìn đến con chim này, khuôn mặt hắn kéo lên, kích động cười to.