Chương 44: Mỹ lệ rắn trắng
Cạch~
Đang tại hắn vui vẻ chịu đựng vừa đau vừa sướng cảm giác mạnh lên thời điểm, bỗng nhiên cạch một tiếng, cửa gỗ phòng bếp đột nhiên mở ra, nghe thấy đột ngột xuất hiện âm thanh, tim của hắn bất giác ngừng đập.
Tới!
Nó tới!
Trực giác của hắn nói cho hắn biết cảm giác kì lạ kia, nó tới!
Ực~
Không kịp để ý thân thể đau đớn, hắn nhẹ nuốt một ngụm nước bọt, nghiêng đầu nhìn chòng chọc vào đã mở ra một tia khe hở cánh cửa.
Theo cửa gỗ mở ra, một đạo bóng trắng từ bên ngoài chậm rãi bò vào, khi nhìn thấy sinh vật này, nhịp tim của hắn mới đập trở lại bình thường, chỉ là một con rắn mà...Thôi?
Nghĩ như vậy, hắn quan sát kỹ sinh vật trước mặt, không tới chốc lát, khóe miệng cười nhạt chậm rãi xụ xuống, nhịp tim bắt đầu gia tốc đập nhanh, thả lỏng tâm tình không tới một giây, hắn liền vội vàng rút lại ý nghĩ vừa rồi, cmn, đây mà là một con rắn à, người ngoài hành tinh còn được, đến nỗi tại sao hắn biết trước mặt sinh vật không phải động vật thì phải nói đến [Dò xét sinh thực vật] kỹ năng này.
Cho dù gặp phải cao tinh, cao phẩm động vật, nhưng nó vẫn cho một đống ??? số liệu, tuy trước mắt rắn trắng nhìn vô cùng giống rắn, nhưng cũng không có một chút thông tin nào cả, tình huống này hắn từng gặp ở trên thân hải ly thương nhân, cho nên hắn mới 100% xác định trước mắt sinh vật là sinh vật có trí khôn, cho nên mới kh·iếp sợ như vậy.
Nếu như chỉ là một con rắn bình thường hắn cũng sẽ không cấp bách như vậy, cho dù nó là rắn độc, nói cho cùng dã thú vẫn là dã thú, không có trí khôn có thể nói, nhưng có trí khôn sinh vật nhưng lại khác biệt, tụi nó biết tính toán, suy nghĩ, haizz, may mà trực giác nói cho hắn không có nguy hiểm tính mạng, bằng không cho tiền hắn cũng không muốn mạo hiểm làm ra cử động như vậy.
"Hô~ Lại xem một hồi rồi tính a."
Nếu như, à, làm gì có nếu như nữa, chuyện đã xảy ra rồi, trước mắt hắn chỉ có thể bình tĩnh lại, lấy bất biến ứng vạn biến thôi, nghĩ xong đối sách, nhịp tim của hắn chậm rãi bình ổn trở lại, căng thẳng nét mặt trở lại bình thường, ân, ngoại trừ hơi nhe răng vì đau đớn ra cùng bình thường không khác bao nhiêu.
Tâm tình bình tình lại sau, hắn bắt đầu quan sát lên hướng mình chậm rãi bò tới rắn trắng, chỉ vài giây thời gian, nhưng toàn bộ thân hình của nó cũng đã bò vào phòng bếp, hắn hơi ước lượng chiều dài một chút, liền phát hiện thể tích của con rắn này vô cùng dài, gần một mét chiều dài không nói, đường kính thân thể cũng rất lớn, sấp sĩ 30 cm, tương đương với một cái đồng hồ bình thường rồi.
Tính toán thể tích xong, hắn liền nhìn xem diện mạo của nó, hơi nhìn một chút, hắn liền kinh ngạc, trợn to mắt nhìn xem, bởi vì quá đẹp!
Một đôi long lanh hồng sắc mắt to cùng ám hồng đồng tử kết hợp với thon dài, mượt mà màu trắng thuần khiết thân thể, không chỉ không có phá đi mỹ cảm, ngược lại càng thêm mỹ lệ, chỉ nhìn một chút, hắn liền bị sinh vật trước mặt sâu đậm cuốn hút lấy tâm thần.
Mà hắn đang quan sát rắn trắng, rắn trắng tại sao không phải đang quan sát hắn đây?
Đôi kia giống như ruby, mỹ lệ như hoa hồng, cao quý như pha lê mắt rắn đang híp lại, hai mắt lạnh lùng quan sát trước mặt nhân loại, tiếp đó như thói quen le lưỡi ra hizz một hơi, cảm nhận trong không khí ngọt ngào hương vị, nguyên bản lạnh lùng mắt rắn nhìn xem nằm dưới sàn vô lực nhân loại một hồi, liền bắt đầu nhu hòa xuống, nhẹ nhàng xoay quanh hắn chuyển vài vòng, quan sát toàn bộ thân thể của hắn.
Ầy, con rắn này khác với rắn bình thường, cũng không cần vị giác để nhìn xem, thị giác, thính giác tất cả đều có, thậm chí minh mẫn hơn nhân loại bình thường rất nhiều.
Nguyên bản hắn nhìn thấy con rắn trắng này hai mắt lạnh lùng nhìn mình, trong lòng cảm giác không ổn, chẳng lẽ muốn cắm ở đây lúc, thì thấy rắn trắng b·iểu t·ình biến hóa một hồi, không còn lạnh lùng như trước nữa, để hắn vắt óc suy nghĩ một hồi, liền biết do đâu.
Nói đi nói lại, phải cảm tạ [Lời ca của biển] thành tựu này, chậc, nếu như không có thành tựu này, cũng không biết lần này hắn có sống được không, lại nói, trực giác của hắn thật cmn nghịch thiên, nói không có nguy hiểm tính mạng, liền không nguy hiểm tính mạng.
Hiển nhiên lần này cũng vậy.
[Lời ca của biển]
Phẩm chất: Tím
Giới thiệu: Khi ngươi lắng nghe biển cả âm thanh, biển cả cũng sẽ đáp lại ngươi.
Công hiệu: Động vật khác phái đối với ngươi hảo cảm + 20%.
May mà trước mặt rắn trắng là giống cái, bằng không lần này hắn muốn ném đi mạng nhỏ rồi, lại nhìn xem rắn trắng không ngừng vòng quanh mình bò, hắn không khỏi nghi hoặc tự hỏi nó định làm gì, sẽ không phải đang ước lượng hình thể của hắn đủ nuốt vào bụng không a?
Hẳn không phải, 'Cảm xúc' của hắn từ trên thân rắn trắng bắt được ngoại trừ vui vẻ, vui vẻ cùng vui vẻ cảm xúc, cũng không có bắt được cảm xúc gì khác, không biết nó vui vì cái gì, bất quá đây là chuyện tốt, nói rõ nó sẽ không cắn hắn a?
Không chờ hắn nghĩ nhiều, rắn trắng liền lấn thân lên, bò lên người hắn.
Tê~
Nguyên bản nóng bỏng đau rát cảm giác bị rắn trắng thân thể chạm phải, giống như hòa dịu đi một chút vậy, mát mẻ thân rắn cọ xát làn da cảm xúc để hắn lâng lâng một chút, bất thình lình thoải mái để hắn hít nhẹ một hơi, cmn, quá thoải mái, giống như giữa ngày hè nóng nực uống một ly đá chanh vậy, hai từ, sảng khoái!
Chưa hết, sau khi rắn trắng bò lên thân thể của hắn, trên mặt b·iểu t·ình vô cùng nhân tính hóa, lộ ra thỏa mãn thần sắc, nhìn thấy rắn trắng biểu cảm, trong lòng hắn không khỏi run lên, tê~ sẽ không phải nó thích hắn rồi chứ, hẳn không phải a, chắc nó chỉ bị [Cỏ thạch lân] hương vị kích thích mà thôi.
Khi ý nghĩ này vừa dâng lên, rắn trắng lại có động tác mới, nó không vừa lòng thỏa ý nằm trên người hắn, bắt đầu vặn vẹo thân thể, trườn lên trườn xuống một hồi, lại dùng thân thể của mình nhẹ cuốn lấy, tay, chân, thậm chí là... Tiểu Nguyễn Thái!
Cmn!!!
Cảm nhận được thân thể thoải mái cảm xúc, nhưng trong lòng hắn lúc này cũng không thoải mái được, trong đầu suy nghĩ không ngừng thiên nhân giao chiến.
Nguyễn Thái A: Sợ cái gì, lên a, trước có Hứa tiên sau có Nguyễn Thái, lại nói, ngươi cũng không động đậy được, nói không chừng con rắn trắng này chỉ cọ cọ một hồi liền kết thúc đây?
Nguyễn Thái B: Đệt, A ý nghĩ của ngươi thật biến thái, cái này là sẽ thù a, ầy, không đúng, sẽ ailen a, à, người ngoài hành tinh mà nói, cái kia không sao.
Trong đầu hai cái Nguyễn Thái đánh nhau một hồi, liền gật đầu biến mất, mà ý nghĩ của hắn cũng vô cùng rõ ràng, nếu như đây chỉ là một con rắn bình thường mà nói, hắn sẽ còn hơi đắn đo một chút, dù sao thẩm mỹ của hắn tuy hơi dị dạng, nhưng không biến thái đến vậy, điển hình furrycon a, lại nói lấy tình trạng bây giờ, hắn muốn động cũng động không được a, haizz, ta khổ quá mà.
Lại nói rắn trắng cũng là sinh vật có trí khôn, ngoại trừ hình thể khác biệt thì trí thông minh tương đương, thậm chí cao hơn nhân loại rất nhiều, hắn cũng không cầm lấy định kiến nhìn xem nàng, đối với hắn, khi con người phát hiện sinh vật có trí khôn ở hành tinh khác, và gọi nó là sinh vật ngoài hành tinh, như vậy sinh vật ở hành tinh đó gọi con người là gì đây?
Đương nhiên là sinh vật ngoài hành tinh rồi, vấn đề ở chỗ góc nhìn khác nhau mà thôi, lại nói, tình yêu vượt chủng tộc mà thôi, không phải hiếm lạ gì, giống như hồ yêu, miêu yêu hóa thành hình người nhưng bản chất vẫn là động vật, chỉ là ngươi không chịu chấp nhận, nhìn rõ hiện thực mà thôi.
Cho nên nói định kiến là một tòa núi lớn, sẽ có rất nhiều người không chấp nhận được người mình yêu bản thể là một con động vật, thực vật, chỉ có thể say mê nhìn xem hình người của nàng, ví dụ như trước khi nàng hóa hình, bản thể vẫn chỉ là một con hồ ly, nhưng tình cảm đối với ngươi chưa từng thay đổi, bất kể là hình dạng nào, nhưng ngươi sẽ chấp nhận tình yêu của một con hồ ly sao?
Hắn cũng không phải cổ lỗ hủ hạng người, cũng sẽ không biện minh mình tham mê sắc đẹp, e hèm, cho nên liền thản nhiên tiếp nhận rắn trắng âu yếm, lại nói, hắn cũng nhanh kiềm nén hỏng, trời ạ, mỗi buổi sáng dậy đều nhìn đũng quần dựng đứng lều vải, có bao nhiêu khó chịu liền có bấy nhiêu khó chịu a.
Huống chi rắn trắng cũng vô cùng đẹp được không, hắn được tiện nghi còn khoe cái gì nữa, với lại đừng quên đây là thế giới siêu phàm, hóa hình không phải đơn giản?
Hắn chỉ là nhắm nháp trước món khai vị mà thôi, mặc dù món khai vị này vô cùng thái quá, haizz, cũng không biết xong hôm nay nên đối đãi nàng như thế nào a, chậc, cùng lắm thì chịu trách nhiệm là xong, còn nàng không chịu, thì tính tình một đêm vậy, không lỗ.
Mang theo đánh không lại liền gia nhập vào tâm lý, hắn liền yên tâm ngã xuống, thoải mái hưởng thụ rắn trắng xoa bóp, ân, xoa bóp không chính quy a, [Cỏ thạch lân] đối với loài rắn mang theo thôi tình công hiệu, kết hợp với rắn trắng đối với hắn có hảo cảm, không tới chốc lát liền tiến vào phát tình kỳ.
Rắn trắng cũng không để ý hắn nghĩ gì, vẫn tự mình làm việc của mình, mềm mại thân rắn không ngừng vuốt ve nó tiểu đồng loại, nguyên bản mềm mại rắn đen bị rắn trắng đùa giỡn vuốt ve một trận, tức giận ngẩng đầu lên, hung tợn đối mặt rắn trắng.
Nhìn thấy nho nhỏ rắn đen có can đảm nhìn thẳng mình, rắn trắng cũng không có tức giận, thon dài lưỡi đỏ nhẹ liếm khóe miệng một cái liền đem thân thể co rút lại, đem màu đen rắn nhỏ bao bọc thật chặt, tiếp đó chậm rãi hé ra mềm mại miệng nhỏ, ngoạm vào miệng, chậm rãi nghiền ép.
Cảm nhận được phần hông mềm mại băng lãnh cảm xúc, trong đầu hắn cũng không còn suy nghĩ gì khác, cái gì đau nhức, cái gì t·ê l·iệt đều bị cổ xúc cảm này chậm rãi hòa tan, chỉ còn lại vô tận mềm mại cùng ướt át.
Thướt tha thân rắn đùa giỡn tiểu đồng loại gần chục phút sau, phát hiện cái này tiểu đồng loại càng thêm cứng cáp sau, mới thỏa mãn, bắt đầu chính sự.
Màu trắng thân rắn nhẹ nâng cao, lộ ra ở dưới ướt át, nằm ở giữa vòng vây, đồng bạn của nó, bào ngư, ực~ nhìn thấy rắn trắng đồng bạn, hắn không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt, không chờ hắn suy nghĩ miên man, rắn trắng đã làm tốt khai vị, để cho đồng bạn của nàng thôn phệ đồng loại của nàng, cho nên không có chần chờ gì nhiều, đem thân hạ xuống, để cho 'bào ngư' một ngụm nuốt trọn.
Nhưng muốn đem con này rắn đen ăn hết đối với 'bào ngư' cũng quá sức, hai bên đều bị thể tích của rắn đen chống lên, phồng ra vài cm, giống như một con tham ăn Hamster vậy, không để ý thức ăn lớn bao nhiêu, liền hướng trong miệng nhét.