Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Biển Vô Tận: Toàn Chức Vua Câu Cá

Chương 45: Khó được mỹ thực




Chương 45: Khó được mỹ thực

Thời gian vèo một cái, mặt trăng thẹn thùng, nhường chỗ cho mặt trời, bắt đầu ngày mới.

Oáp~

"Cmn! Đã sáng rồi sao?"

Mở mắt ra, theo thói quen ngáp nhẹ một hơi, gãi gãi hơi đau nhức đầu óc, nhìn xem trong phòng nhu hòa ánh sáng, Nguyễn Thái mới lấy lại tinh thần, nhớ tới ký ức tối qua, nhịn không được chửi tục một câu, cmn, quá điên cuồng!

Nếu như không phải hắn cường tráng, nói không chừng hôm nay có thể ngủ một giấc tới trưa luôn đấy, bất quá, chậc chậc, thật sảng khoái, đáng tiếc, khi hắn dậy cũng không thấy 'Nàng' không sao, về sau còn gặp, trước tiên vệ sinh, ăn uống một hồi đã, thuận tiện kiểm nghiệm một chút [Cỏ thạch lân] hiệu quả như thế nào.

"Lần này liền khó làm a, haizz,tới đâu hay tới đó."

Nhìn xem trên người thô ráo v·ết m·áu, cùng xềnh xệch mồ hôi, hắn xoa cằm suy tư một hồi, thở dài nói.

Không còn suy nghĩ nữa, hắn liền đứng dậy hướng cửa gỗ đi tới.

Cũng không có mặc quần áo hắn t·rần t·ruồng đi ra boong thuyền, nhìn xem phía xa chậm rãi dâng lên bình minh, hơi hưởng thụ ấm áp một chút liền làm nóng người một phen, tiếp đó liền nhảy xuống biển tắm rửa, cọ rửa trên người hỗn tạp chất lỏng.

"Hô~ Thoải mái hơn rồi, ân, thuận tiện nhìn xem dưới nước có gì không."

Cảm nhận được xung quanh mát mẻ nước biển, hơi thích ứng một chút hắn liền ngoi lên mặt nước, kêu một tiếng, hắn cũng không có gấp gáp lên thuyền, đã xuống nước một phen, không có lý nào không nhìn liền lên bờ a?

Lần nữa lặn xuống quan sát đáy biển, ân, cảnh sắc vô cùng mỹ lệ, từng đám từng đám cá con ở xa rong ruổi truy đuổi, cùng đủ loại màu sắc bất đồng san hô, từng chút một tô điểm bức tranh này, hơi quan sát một hồi, hắn liền thất vọng về thuyền.

Sinh vật nhiều thì nhiều, nhưng khoảng cách quá xa, lại quá sâu, hắn cũng không muốn câu lên một con 2- 3 ⋆ cao phẩm hải sinh, làm không tốt liền đem trúc can góp vào, đến lúc đó hắn đi đâu làm cây cần câu mới?



Lại nói hắn bơi rất tốt, nhưng là ở thế giới trước a, đặt ở đây bấy kỳ một con 2 ⋆ hải sinh tốc độ bơi đều có thể dễ dàng vượt qua hắn, huống chi còn là hoàn cảnh bất lợi nữa, làm không cẩn thận hắn sẽ nối gót dây câu vậy, tạch một tiếng liền đứt, cho nên a, người không thể quá tham, trước mắt thịt cá đầy đủ hắn ăn rất lâu rồi, không cần mạo hiểm, ầy, nếu như có thể tiện tay lấy được liền lấy, hắc hắc.

"Nên nấu cơm, hôm nay lượng công việc hơi nhiều."

Trở về thuyền sau, hắn liền bắt đầu mặc lên quần áo, súc miệng một phen, lại nấu một chút nhanh chín món ăn.

"Chậc, phòng ngự tăng lên cũng chừng 1/10, thật nhiều, lấy tình hình hiện giờ chừng 10 ngày liền có thể đem phòng ngự áp súc lên bậc Đồng rồi, ân? Không đúng, [Cỏ thạch lân] công hiệu cũng không cường đại như vậy... Là 'Nàng'!"

"Không nghĩ tới chỉ xoa xoa chút bột cỏ liền gặp phải kinh hỉ như vậy, cmn!"

Nhàn rỗi chờ thịt chín, hắn bắt đầu nhìn xem phòng ngự của mình trải qua [Cỏ thạch lân] trui luyện tăng lên như thế nào, giao diện cũng không có hiển hiện ra, hắn chỉ có thể thông qua làn da cường độ tính toán phòng ngự tăng cường bao nhiêu, không xem không biết, vừa xem liền để hắn giật mình kêu lên.

Cmn!

Nếu như không phải hắn biết được [Cỏ thạch lân] công hiệu đối với thân thể của hắn tình trạng, nói không chắc liền bỏ qua chi tiết này, phía trước hắn từng tính toán muốn đem phòng ngự thuộc tính rèn luyện đến 1 ⋆ cực hạn cũng phải dùng hết đống này cỏ đen, cho dù còn dư, khả năng cao cũng chỉ còn 1 - 2 cọng mà thôi, không kinh khủng giống bây giờ, chỉ dùng 10 cây [Cỏ thạch lân] liền dễ dàng đem phòng ngự đi tới cực hạn phạm vi.

"Hô~ bình tĩnh, bình tĩnh, chỉ là nhanh gấp 3 lần rèn luyện mà thôi, mặc dù cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng hiệu quả song tu thật kinh khủng, ân, về sau có cơ hội, thử nhiều một chút, hắc hắc."

Thở nhẹ một hơi, hắn tự nhủ, cảm thán một phen, liền bỉ ổi cười lên.

Ục~

Đang tại hắn không tiết chế cười lên, bụng nhỏ bất giác tỉnh dậy, ục kêu một tiếng, đánh thức hắn, từ trong tưởng tượng đi ra, nhìn xem trong chảo mai rùa từng thớ thơm phức thịt cá đập vào mắt hắn, theo thường lệ ực một tiếng, hắn vội vàng đem mai rùa dời ra, lại uống một ngụm nước ngọt trơn hầu, ngửi được trong không khí cay nồng vị ớt, hắn cũng không chần chờ nữa, bắt đầu động đũa.



Ân, buổi sáng hôm nay hắn làm một nồi cá kho, tuy không có nước tương, nước mắm các loại gia vị, nhưng hôm qua hắn thu thập được một chút kỳ lạ thực vật, hơi vắt vắt nước liền có thể dùng thay nước mắm để kho cá rồi, lại thêm một chút gia vị bổ sung, một nồi cay mặn cá kho liền xuất hiện trước mặt hắn.

"Hình như ta lại quên cái gì rồi nhỉ? Ầy, quên đều quên, chắc hẳn không phải chuyện quan trọng gì, trước mắt ăn no bụng lại tính, tê~ cái này mùi vị giống ớt thực vật thật cay."

Đang tại hắn điên cuồng lùa mềm mại thịt cá vào miệng thời điểm, trong đầu hắn bất thình lình suy nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh liền bị trong miệng tê cay cảm giác đánh nát, mà hắn cũng không còn suy nghĩ nữa, chuyên tâm ăn uống.

Bị vứt sang một góc thịt nướng mật cây lúc này đã tức giận khóc lên, cmn, cmn, cmn, đã nói xong muốn ăn liền làm đâu?

Chỉ một đêm liền đem nó quên sạch, chậc, đúng là có mới nới cũ đồ vật, không đáng tin.

-----

"Ợ~ No rồi, nên đi."

Vuốt nhẹ phồng lên bụng nhỏ, hắn cũng không có chờ tiêu thực xong lại đi, liền đứng dậy chuẩn bị một phen.

Không tới chốc lát, người mặc áo tơi, lưng mang giỏ gùi, đầu đội nón lá dương cương phong trần thám hiểm gia hình tượng liền xuất hiện, chuẩn bị đã xong, nhưng hắn cũng không rời đi, từ trong balo lấy ra vài kg thịt cá sống để trên giá, thuận tiện lại đem vài kg thịt nướng để bên cạnh, hắn mới gật gù đóng cửa lại rời đi.

Vì sao hắn phải làm như vậy?

Đương nhiên là cho 'Nàng' ăn rồi, cũng không thể để nàng bụng đói a, cũng không biết nàng ăn sống hay ăn chín, cho nên hắn mới đem hai loại thịt thăm dò xem, nhìn xem nàng thích ăn loại nào, còn về tại sao hắn lại không đi tìm nàng, lại đút cho nàng ăn cho nhanh, cái này còn cần nói nữa sao.

Hôm qua hắn dạo quanh thuyền ba vòng bốn lội cũng không phát hiện được nàng, buổi sáng vừa dậy cũng không nhìn thấy hình bóng của hắn, hiển nhiên nàng cố ý trốn tránh hắn, hắn cũng không phải ngu ngốc, tốn thời gian vào tìm kiếm nàng, không bằng thám hiểm xong hòn đảo này lại tính.

Đến nỗi nàng có ăn hắn lưu lại thịt cá hay không, thì phải tùy duyên rồi, haizz, ngôn ngữ không thông, khó làm a, xem ra phải lưu ý tìm một chút ngoại ngữ để học tập, thuận tiện quan sát có trí khôn sinh vật sinh sống như thế nào, đáng tiếc phía trước gặp phải hải ly thương nhân thời gian quá ngắn, không kịp trao đổi thêm một chút, cũng không biết hành tinh của Grim sẽ như thế nào.

Ân, về sau gặp lại lại hỏi, bây giờ nên đi.



Thời gian bây giờ đã hơn 8 giờ sáng, vệ sinh, ăn uống, nghỉ ngơi đã đủ, hắn không còn dây dưa gì nữa, xuống thuyền, đi về rừng rậm, hướng về hôm qua vị trí.

Hôm nay hắn cũng không dự tính tiếp tục đi sâu vô nữa, mà lại mở rộng thăm dò phạm vi, tìm kiếm thích hợp xây dựng nơi trú ẩn, như vậy về sau tới tới lui lui cũng không cần trở về thuyền nhỏ mới có thể nghỉ ngơi.

Đây cũng không phải quyết định nhất thời, mà là hắn đi qua suy lâu tính kỹ mới làm ra quyết định, hòn đảo này cũng không nhỏ, nếu như muốn một mạch dò thám hết cũng phải tốn thời gian khá dài, lại nói trên đảo tài nguyên vô cùng phong phú, không nhổ sạch sẽ, hắn nào có cam lòng đi tiếp?

Thời gian giống như nước chảy vậy, không để ý liền cuồn cuộn chảy mất, chớp mắt mặt trời đã từ ấm áp chuyển sang nóng gắt, hiển nhiên đã gần giữa trưa.

Vài giờ tìm tòi thời gian đã để sau lưng giỏ gùi đầy ấp, nhìn xem treo giữa bầu trời thái dương, Nguyễn Thái nhẹ tay trái ba ngón chập lại, chỉnh nhẹ nón lá, liền kiếm một cái thoáng đãng vị trí ngồi xuống nghỉ ngơi.

"Hô~ Không hổ là hoang dã, tài nguyên quá phong phú, đáng tiếc cũng không có nhập tinh thực vật, bất quá cũng không tệ, tối nay nấu thêm vài món mới, cmn, chát thế."

Lau đi trên trán vài giọt mồ hôi, hắn hơi kiểm kê giỏ gùi một hồi liền thở nhẹ một hơi, bắt đầu ăn uống, trước tiên ăn vài viên quả dại khai vị một chút, vừa cắn một ngụm, trong miệng vị chát để hắn kém chút nữa phun ra, vội vàng nhe răng trợn mắt, cố gắng nuốt vào.

Bất quá tuy mùi vị hơi kém, nhưng dinh dưỡng vô cùng đầy đủ, hắn người này cũng không thích lãng phí lương thực, tuy mùi vị so táo mèo chát không biết bao nhiêu lần, nhưng nuốt vẫn được, nhưng có sao nói vậy, dùng cái quả dại này khai vị không gì tuyệt hơn.

Không chỉ kích thích vị giác, còn để cho dạ dày của hắn tăng cường hoạt động, hiển nhiên ăn một quả đủ rồi, hắn cũng không muốn làm khổ đầu lưỡi của mình, liền lấy ra bữa chính hôm nay, một đám ngọ nguậy sâu trắng, chậc, phía trước hắn tốn vài chục phút mới bắt được đám này mỹ thực.

"Chậc, béo béo trắng trắng, nhìn thôi liền muốn cắn một ngụm, bẹp."

Nhìn xem trên tay béo múp, toàn thân trắng bóng, chỉ để lại một cái đầu đen thui, hắn chậc một tiếng cảm thán, liền bẹp một ngụm cắn xuống, có sao nói vậy, mùi vị rất ngon, giống như thịt gà vậy, thịt sâu bị cắn nát, bạo ra từng đợt nước chảy, chốc lát liền tràn ngập khoang miệng, loài sâu này cũng không có dạ dày, ăn bao nhiêu gỗ đều thông qua làn da chuyển hóa thành chất béo hết, có thể nói là thượng đẳng mỹ thực.

So với phía trước nhập phẩm [Đuông dừa] hơi kém một chút, nhưng cũng là khó được mỹ thực, từng cái thơm mềm chất thịt không thời khắc nào không tại trên đầu lưỡi đàn hồi, để hắn nuốt xuống cũng không muốn nuốt, chậm rãi tinh tế thưởng thức thịt sâu hương vị.

Nhai vài lần đem thịt sâu nhai nát vụn, hắn mới hài lòng nuốt xuống, mùi vị cũng đã nhấm nháp xong, kế tiếp là thả cửa ăn uống, từng con từng con béo mập sâu trắng không chút lưu tình bị hắn cắn nát, nuốt xuống, nhưng chỉ có vài chục con sâu làm sao có thể thỏa mãn dạ dày của hắn?

Lại từ trong giỏ gùi tìm kiếm một chút chua ngọt quả dại làm tráng miệng, ăn xuống, hắn mới chậm rãi từ trong balo lấy ra buổi sáng kho dư thịt cá, không chần chờ gì nữa, tiếp tục ăn lần hai.