Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Biển Vô Tận: Toàn Chức Vua Câu Cá

Chương 48: Cá nướng mật cây




Chương 48: Cá nướng mật cây

Thời gian tí tách trôi qua, chớp mắt đã qua hơn chục phút, nhìn xem lù lù bất động dây câu, hắn hơi nhíu mày một chút.

Không đúng!

Không phải hắn tự cao tự đại hay gì, nhưng hệ thống tặng cho mồi giả đối với hải sinh hấp dẫn vô cùng lớn, không lí nào con mồi đưa đến trước mặt mà không ăn, đàn cá này có vấn đề, có lẽ, tụi nó ăn chay chăng?

Lần nữa xoay động ổ quay, thu hồi dây câu, hắn hơi loay hoay một hồi, móc ra một đống thực vật, tiếp đó chậm rãi bóp nát, vò lên mồi giả.

Cẩn thận xoa đi xoa lại vài lần, hắn mới hài lòng tiếp tục phi lao.

Nếu như không có ta giải thích thì hành động của hắn vô cùng kì quái, không sao, đã có ta, Nguyễn Thái móc ra đống thực vật này là phía trước hắn thăm dò hòn đảo, thuận tiện thu hoạch được, ầy, cũng không phải nhập phẩm, nhập tinh thực vật, chỉ là một chút bình thường thực vật mà thôi.

Nhưng, công dụng của tụi nó lại để hai mắt của hắn sáng lên, hương vị của cây thực vật này khi vò nát, làm mồi hoặc xoa lên mồi giả có thể dùng để hấp dẫn hải sinh, câu lên muốn ăn dục vọng, có thể nói vô cùng cường hãn.

Đương nhiên cái gì cũng phải mới biết hiệu quả nó như thế nào đã, bằng không giống như [Hoa Loa Kèn] thì lại c·hết.

[Hoa Loa Kèn]: Cmn, chưa hết à, không làm việc một lần bị nhắc đi nhắc lại mãi, ngươi là con bò à!!!

Đáng thương [Hoa Loa Kèn] lần nữa bị hắn lấy ra nghiền xác.

Không thủy nữa, trở lại truyện chính.

Xoẹt~

Hai tay cầm chặt trúc can đưa về sau, lại lần nữa dùng sức vung ra cần câu, xoẹt một tiếng, mồi giả lần nữa kéo theo dây câu tinh chuẩn đáp lại vị trí cũ, nhưng hắn cảm thấy còn chưa ổn, vội vàng mở ra [Cảm Giác Cá] quan sát một hồi, mới đem kỹ năng đóng lại.

Ổn, chỉ cần dưới biển đàn cá này không kén ăn, hắn chắc chắn 100% sẽ có cá cắn câu.

Mang theo tự tin tâm tình, hắn kiên nhẫn ngồi xuống chờ cá cắn câu, nhưng có sao nói vậy, tự tin là chuyện tốt, nhưng quá độ tự tin là chuyện xấu, không phải sao, hắn ngồi chờ hơn mười phút cũng không có nỗi một con cá đi lên chạm mồi giả một cái.

Haizz~



Thở dài một hơi, hắn chậm rãi đem dây câu thu hồi, b·ị đ·ánh mặt đùng đùng, hắn cũng không có cảm giác gì, quen thuộc a, lại nói, đám cá này quá khó chơi a, chẳng lẽ bọn nó thật sự ăn chay?

Nhìn xem trước mặt treo trên lưỡi câu mồi giả, hắn hơi xoa cằm suy tư một chút, dựa theo phán đoán của hắn, đàn cá biển này thể tích không nhỏ, cũng không lớn, nhưng chắn chắc lớn hơn cảm giác phạm vi của hắn, có thể xem như cỡ trung a.

Dựa theo kinh nghiệm của hắn, loại cá biển thể tích lớn cỡ này đa số đều sẽ ăn các loại giàu chất đạm thức ăn, như tôm nhỏ, cá nhỏ các loại hải sinh, rất ít có hải sinh sẽ ăn chay, không vì cái gì khác, nếu như thể tích lớn như vậy mà ăn chay, một ngày điên cuồng ăn uống cũng không có bổ đủ năng lượng tiêu hao nữa đây, lấy cái gì ăn chay?

Cho nên hắn mới nghĩ mãi không rõ mồi giả thơm phức, mỹ thực như vậy đưa tới miệng mà đám cá này còn không ăn, chẳng lẽ như hắn nghĩ như vậy sao? Có khả năng a, mặc dù rất ít, nhưng không phải không có, khả năng cao đàn cá này bị bệnh kén ăn, hoặc là loài cá ăn chay, không còn khả năng nào khác nữa.

"Thử thử một chút xem? Biết đâu lại được?"

Nhiều lần thả câu cũng không có hao mòn đấu chí của hắn, ngược lại khơi lên ham muốn câu cá, để hắn vắt óc nghĩ hết mọi cách, phải câu cho bằng được đàn cá biển này, mang theo tò mò tâm tính, hắn nhanh chóng đem mồi giả tháo xuống, lại đem một chút hải sinh thích ăn thực vật treo lên, tảo biển, rau, củ, quả, hắn đều xách ra một chút, vo thành một cục.

Lại đem một chút mùn, bã hữu cơ góp vào, gia cố cục mồi cá này, đề phòng khi nó xuống biển liền bị hải lưu cuốn trôi.

"Chất lượng không tệ, hi vọng lần này có cá cắn câu a."

Cầm mồi câu xoa xoa trong tay một hồi, hắn mới hài lòng gật đầu, gắn lên lưỡi câu, không nói hai lời liền phi lao.

Vẫn vị trí đó, vẫn mùi vị đó, nhưng lần này có lẽ sẽ khác?

Tủm~

Nhìn thấy lưỡi câu phá vỡ mặt biển, tóe lên li ti bọt nước, hắn mới chậm rãi ngồi xuống, chờ đợi.

Thời gian từng phút từng phút trôi qua, chớp mắt lại hơn mười phút trôi qua, bầu trời đã bắt đầu biến đen, hiển nhiên đã sắp tới buổi tối, ngươi nghĩ Nguyễn Thái lần này sẽ giống với mấy lần trước, thất vọng thu can sao?

Chậc chậc, như vậy thì ngươi đã sai rồi.

"Có cá!"



Theo thời gian trôi qua, nhìn xem bất động lưỡi câu, tâm tình của hắn cũng bắt đầu chìm xuống, chẳng lẽ đàn cá này chuyên ăn đặc định sinh vật, thực vật hay sao, xem ra không thể câu lên cá được rồi, các loại ý nghĩ này vừa lóe lên, dưới nước dây câu liền động vài cái khiến hắn vui mừng kêu lên.

Quá tốt rồi, ý nghĩ của hắn là đúng, đám cá này ăn chay, cmn, ngươi không ăn mặn, đi ăn chay niệm phật làm cái gì, hại ta hao tổn trí óc một hồi.

"Hắc hắc, nhanh ăn đi."

Cảm nhận được từ lưỡi câu truyền đến giật giật cảm giác, đây là dưới nước cá biển hút hút, thăm dò mồi câu biểu hiện, hắn cười lên vài tiếng, thì thào.

"Nhanh, lại thêm một chút nữa."

Lại vài phút trôi qua, từ trên lưỡi câu giật mạnh cảm giác càng ngày càng mạnh, giống như có cá cắn câu vậy, nhưng hắn vẫn bất vi sở động, kiên định chờ đợi, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, nhưng vài giây sau mồi câu chấn động liền dừng lại, giống như có cá thoát câu vậy, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn nhìn chăm chú vào trước mặt cần câu.

"Lên!"

Lại vài chục giây trôi qua, hắn đột ngột đứng dậy, hai tay dùng sức, đem trúc can kéo căng thành vòng cung, thuận tiện đem ổ xoay quay tròn, nhanh chóng thu hồi dây câu.

Trong tưởng tượng lưỡi câu không có cá cũng không có, ngược lại một cổ nặng trĩu cảm giác từ đầu lưỡi câu truyền đến trên tay, không cần nói cũng biết, có cá cắn câu, nhưng đối với cái này, mặt của hắn vô cùng bĩnh tĩnh, toàn lực chuyên chú vào đối kháng dưới nước cá biển.

Con cá này khá nặng, nếu như hắn nghĩ không sai cũng hơn 10 kg, ầy, nếu như không đem nó so sánh với phía trước hắn câu lên mấy con cá lớn, thì cũng có thể xem như một con cá lớn rồi.

Theo hắn đại lực xuất kỳ tích cách câu, con cá lớn này không chút huyền niệm bị kéo lên thuyền, không sai, chính là kéo lên, mà không phải câu lên, chậc, dây câu thay đổi, cứng cáp, dẻo dai hơn hẳn, câu lên một con cá hơn 10 kg dễ như chơi.

Đổi lại ở thế giới trước, đừng nói là dùng sức kéo lên, hắn chỉ sợ mình vừa dùng sức liền đem cần câu câu gãy, cần câu không gãy thì là đứt dây, còn không thì thoát câu các loại tình trạng, câu cá, cũng không phải dùng sức kéo lên là có thể câu được.

Mà phải thông qua các loại phương pháp, tiêu hao cá thể lực, tiếp đó mới đem nó câu lên, nhưng ai bảo hắn câu lên hai cái quái vật khổng lồ đây, chướng mắt cái này vài chục kg cá biển, nếu là ở thế giới trước, câu lên nặng như vậy cá biển, hắn đều sẽ vui mừng mấy ngày.

"Chậc, hình dáng nhìn thì to, mà lại ăn chay, uổng phí một thân bắp thịt."

Câu lên cá lớn, Nguyễn Thái chậc lưỡi đánh giá con cá trước mặt, thể tích giống như hắn dự đoán vậy, rất to bự, toàn thân nhám đen, lấm tấm màu trắng ban mai, vô cùng hút mắt.

[Cá Lê Ban]

Phẩm Chất: Trắng



Giới thiệu: Một loại cá hiền lành, chuyên ăn thực vật, lá, rau củ... Bất cứ thì gì chay đều có thể ăn.

Công dụng: Có thể ăn (Chất thịt tươi đẹp).

"Hahaha, tối nay có lộc ăn rồi, ực~ không nói nữa, phải nhân lúc trời còn chưa tối câu thêm vài đầu mới được."

Hơi tìm kiếm thông tin một hồi, nhìn thấy dòng (Chất thịt tươi đẹp) kia, yết hầu hắn nhịn không được ực một tiếng, nghĩ tới cái kia non mềm, thơm ngọt thịt cá, khóe miệng hắn bất giác chảy xuống nước mắt, nước mắt của sự thua kém.

Lau đi khóe miệng nước mắt, hắn nhanh chóng cho con [Cá Lê Ban] này không đau t·ử v·ong, không lo được sơ chế, liền đem nó thu hồi, lại bận rộn lu bu xoa thuốc.

Không lu bu không được, tuy công dụng của [Cá Lê Ban] ngoại trừ ăn ngon cũng không còn gì khác, không thể tăng cường sức mạnh, thể lực, cơ quan nội tạng các loại, nhưng, nó ăn ngon a, hắn lấy cái gì chê, ai lại đi chê mỹ thực đây?

Không tới vài phút, một viên đen xì mồi câu lần nữa xuất hiện trong tay hắn, đã có lần đầu thành công, hắn chỉ cần bào chế phương pháp liền có thể nhẹ nhõm đem đàn [Cá Lê Ban] này câu sạch.

-----

Chớp mắt bầu trời đã tối thui, nhiệt độ cũng đi theo mặt trời mà hạ xuống.

"Nên đi ăn, đói quá."

Sờ lên đang kêu lên bụng nhỏ, Nguyễn Thái thu hồi cần câu, quay người đi vào buồng thuyền, trên mặt tràn đầy ý cười, hiển nhiên buổi chiều hôm nay, để hắn đại bội thu, muốn buồn cũng khó.

Đại bội thu như thế nào?

Gần 20 chục con, chuẩn xác hơn là 18 con [Cá Lê Ban] ngoại trừ vài con khá nhỏ hắn đều thả về, thì đàn [Cá Lê Ban] này có thể xem như bị hắn câu sạch.

Tối nay nên làm món gì đây, canh, kho, ướp, nướng, hấp... Ân? Hình như lại quên cái gì rồi nhỉ?

A, đúng, thịt nướng mật cây, đúng, quyết định là nó.

Cá nướng mật cây!

Mật cây: Huhu, may quá, cái thằng này không có quên nó.