Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Biển Vô Tận: Toàn Chức Vua Câu Cá

Chương 57: Đại Phong Bạo




Chương 57: Đại Phong Bạo

Sáng hôm sau.

"Oáp, thời gian trôi qua thật mau a, chớp mắt đã một tháng."

Lại một ngày mới, mở ra hai mắt mông lung nhìn xem u ám phòng ngủ, Nguyễn Thái há miệng ra ngáp dài một tiếng, lẩm bẩm.

"Chậc, trờ mưa thật lâu a, gần một ngày rồi vẫn còn rơi, còn to hơn nữa chứ, bây giờ bên ngoài đã thành bão cũng không chừng."

Ào ào lốp bốp âm thanh từ bên ngoài không ngừng truyền tới, hắn chậc lưỡi một tiếng cảm thán.

La~

Hắn tỉnh dậy động tĩnh cũng đánh thức ngủ ngon Sopia, tiểu rắn trắng nhập nhèm mở mắt ra nhìn hắn một chút liền kêu một tiếng, tự chủ từ trên người hắn bò xuống, nằm sang một bên, hiển nhiên nàng còn muốn ngủ nướng thêm một chút.

"Hắc~ Xem ta bắt được gì đây? Một con rắn lười."

Nhìn thấy Sopia bộ dáng lười biếng, hắn nhịn không được trêu chọc nàng một hồi liền đứng dậy rời đi.

"Cũng không biết bên ngoài bây giờ như thế nào, ầy, thuận tiện tắm rửa một chút, tối qua vận động chảy ra mồ hôi hơi nhiều."

Đi tới buồng thuyền, nhìn xem trước mặt cửa gỗ, hơi suy nghĩ một chút, hắn liền mở cửa đi ra.

Ào~ ào ~

Khi cửa gỗ mở ra, từng hạt nặng trĩu nước mưa theo gió lớn đập vào người hắn.

Cho dù bây giờ đã sáng, nhưng bầu trời vô cùng u ám, chỉ len lỏi vài tia ánh sáng xuyên qua mây đen dày đặc, chiếu sáng mảnh không gian này, mưa như thác đổ, như hắn nghĩ, thời tiết cũng không còn là mưa dông nữa, nó đã biến thành bão tố!

Sóng lớn cuồn cuộn không ngừng va đập vào mạn thuyền, cường đại lực lượng xung kích khiến cho thuyền nhỏ không ngừng lắc lư, nhìn xem mưa to gió lớn không ngừng cọ quét thân thuyền, hắn nhẹ hít một hơi khí lạnh, cmn, may mà hắn cơ trí, tìm được vị trí đỗ thuyền, bằng không lấy thời tiết bây giờ, muốn yên ổn ngủ ngon cũng là chuyện khó.

"Hô~ Tắm trước đã."



Lau đi trên mặt nước mưa, hắn thở ra một hơi, không còn nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng cởi quần áo ra tắm rửa.

Băng lãnh nước mưa hạ xuống, lốp bốp chạm vào thân thể cường tráng, cảm nhận được trong nước mưa nhiệt độ thấp, hắn hơi nhíu mày một chút, tăng nhanh kì cọ động tác.

Vài phút trôi qua, buổi sáng tắm nước lạnh không thể bảo là không sảng khoái, chỉ tắm một chút liền để một chút uể oải cùng buồn ngủ cảm giác đều biến mất, đương nhiên đại giới cũng có, nhìn xem hắn không ngừng run rẩy khuôn mặt liền có thể biết được đại giới là gì.

"Thoái mái hơn rồi, ân, thời gian cũng xê xích gì nhiều, nên ăn cơm."

Run rẩy đi vào phòng bếp, hắn vội vàng đốt lửa lên, nhìn xem trong bếp lửa vàng cam ánh lửa nhảy múa, cảm nhận được lạnh lẽo thân nhiệt bị lửa nóng sưởi ấm, hắn thoải mái nói một câu, liền bận rộn nấu ăn.

Chậm rãi đi xuống tầng hầm lấy ra một chút gia vị cùng nguyên liệu, tiếp đó hắn đem đã rửa sạch mai rùa để lên, thêm nước.

Thử nghĩ xem, tại thời tiết lạnh run, lúc này tay chân của ngươi đều bị tê cóng, trước mặt ngươi có hai tiệm ăn sáng, một tiệm là cơm sườn, một tiệm là phở bò, không cần nghĩ cũng biết sẽ chọn tiệm nào rồi a?

Nguyên bản lạnh run tay chân, đột ngột uống vào một ngụm nóng hổi nước canh, tê~ quá cmn sảng khoái được không.

Huống chi hắn vừa mới tắm qua nước tắm qua nước lạnh đây?

Đem gia vị cùng thịt cá bỏ vô nồi, điều chỉnh ngọn lửa một chút, công tác chuẩn bị đã xong, chỉ còn chờ thịt chín là có thể ăn rồi.

Thời gian trôi qua, một nồi nóng hầm hập canh thịt đã hoàn thành, từng sợi khói trắng từ trong mai rùa bay lên, hơi ngửi một chút liền có thể ngửi thấy mỹ thực hương vị, thơm ngon, ngào ngạt hương khí chớp mắt đã tràn ngập khứu giác của hắn.

Ực~

Hít sâu vài hơi, tham lam ngửi lấy mai rùa bay ra hương khí, hắn cẩn thận đem nắp mở ra, một đợt nóng bỏng khói trắng từ bên trong ùa ra, đập vào mặt hắn, chờ khói trắng tan đi, lộ ra bên trong giống như pha lê óng ánh nước canh, cùng trắng mềm thịt cá, chỉ nhìn thôi, chỉ nhìn thôi, hắn nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng múc một ngụm canh, hơi thổi vào hơi liền bỏ vào miệng, nếm thử hương vị.

"Hô, ấm hơn rồi, ùng~ ục ~ chậc, đến ngươi."

Nóng bóng nước canh vào bụng, từng cổ ấm áp cảm giác nhanh chóng xua tan thân thể cái lạnh, để hắn thoải mái hà ra một hơi, tiếp đó bụng nhỏ cũng bị hương vị mỹ thực đánh thức, bắt đầu gào khóc đòi ăn, thấy vậy, hắn chậc lưỡi một tiếng, nói.



"Ân, vừa ăn, cũng không biết Sopia dậy chưa?"

Kẽo~~ kẹt

Chẹp miệng vài cái, Nguyễn Thái đem mai rùa để sang một bên, suy nghĩ có nên gọi Sopia dậy ăn cơm hay không thời điểm, cửa gỗ đột nhiên một ra, kẽo kẹt vài tiếng.

Nghe được âm thanh sau lưng, khóe miệng hắn nhẹ kéo lên, lộ ra một tia cười nhạt, đây, con rắn tham ăn này không phải là dậy rồi sao?

Vụt~

Chưa chờ hắn quay đầu lại, Sopia đã vụt một tiếng bay lên, treo trên người hắn.

Nhìn xem trên vai rắn trắng, hắn nhẹ xoa đầu nàng một chút, cũng không nói gì nhiều, liền động thủ múc 2 bát canh nóng.

La~

Sopia hai mắt sáng lên, nhìn xem trước mặt thơm ngát bát gỗ, hơi liếm liếm khóe môi một chút, liền kêu một tiếng, gấp gáp múc một ngụm canh uống xuống.

Nóng bỏng nước canh vào bụng, cảm giác ấm áp để Sopia thoải mái híp mắt lại hưởng thụ một hồi.

"Hắc hắc, ăn cơm."

Thấy Sopia hưởng thụ nước canh, hắn thỏa mãn cười lên vài tiếng, cũng gia nhập vào càng quét mỹ thực.

-----

"Keng! Sự kiện thế giới [Đại Phong Bạo] diễn ra!"

Thời gian trôi qua, vài chục phút sau, nguyên bản đầy ấp nước canh mai rùa đã bị một người một rắn dọn dẹp hơn một nửa, lúc này một đạo máy móc âm thanh vang lên, đánh gãy hai người ăn uống động tác.

"Sự kiện thế giới? Đại phong bạo? Chậc, xem ra phải khổ cực rồi, bất quá trước tiên ăn hết nồi canh cá này đã, không thể lãng phí thức ăn được."

Nghe được âm thanh này, Nguyễn Thái hơi nhíu mày một hồi, lầm bầm vài câu liền chậc lưỡi một tiếng, tiếp tục động tác trên tay, một bên múc ăn, một bên mở ra giao diện chú thích.



Mà Sopia chỉ hơi dừng lại một hồi, tiếp đó ăn uống càng thêm nhanh, từng ngụm từng ngụm ngấu nghiến nuốt xuống.

[Đại Phong Bạo]

Thể loại: Sự kiện thế giới

Giới thiệu: Bão tố buông xuống, càn quét mọi thứ, đương nhiên khi ngươi hiểu rõ bão tố, nói không chừng sẽ không kinh khủng như ngươi nghĩ?

Thời gian: 99: 59: 53

"Ân? 100 giờ? Hơn 4 ngày, xem ra lần này sự kiện thế giới sẽ rất thú vị, cũng không biết bên ngoài bây giờ như thế nào, thật chờ mong a, ầy, không nói, ăn hết lại tính."

Nhanh chóng quét qua giao diện, nhìn xem sự kiện kéo dài đến 100 tiếng thời gian, hắn nhẹ kinh ngạc kêu một tiếng, tiếp đó từng đợt phấn khởi cảm xúc chảy ra, cmn, hơn 4 ngày thời gian sự kiện thế giới, nhân cơ hội này, hắn có thể thu hoạch đầy bồn đầy bát cũng không chừng, ầy, không nói, đem nồi canh này ăn hết lại tính.

Nhịn xuống hưng phấn, hắn vội vàng cùng Sopia quét dọn trong mai rùa thức ăn, sụp~ soạt~ ực ực, đem còn lại nước canh uống hết.

Lại quét dọn một chút, mang lên nón lá cùng áo, chuẩn bị ra cửa, giống như nghĩ tới gì, hắn quay đầu lại hỏi Sopia một câu.

"Ầy, kém chút quên, Sopia, có muốn ra ngoài chơi không?"

La~

Sopia ôm lấy bụng to nằm bệch trên sàn gỗ, nhìn xem hắn rời đi, đột ngột bị hắn hỏi một câu, bất ngờ kêu lên, nghi hoặc nhìn hắn một chút, thấy được quần áo trên người hắn, hơi lắc đầu một chút, tiếp tục nằm xuống tiêu thực.

Không phải nàng không muốn cùng hắn đi ra, chỉ là nàng ghét trời mưa mà thôi, ẩm ướt, dính dính, vô cùng khó chịu, lại nói, nàng đã no căng bụng, căn bản không muốn động đậy.

"Được a, tùy ngươi, lúc nào muốn theo thì nói ta."

Lấy được Sopia trả lời, hắn cũng không có cưỡng ép cái gì, chỉ hơi gật đầu một cái, quay người mở cửa đi ra boong thuyền.

Hắn cũng nhìn ra được nàng không thích mưa dông thời tiết, cho nên liền mặc kệ nàng, cho dù nàng là một cái bình hoa, chỉ có thể ăn cùng ấm giường, hắn cũng không nói gì, một cái miệng ăn mà thôi, hắn cũng không thiếu chút thức ăn này.

Lại nói, thời gian còn dài, hiện tại như vậy cũng không có nghĩa là tương lai cũng như vậy, từ từ sẽ đến.