Tuy hắn bây giờ khá bất ngờ với những gì cậu vừa mới làm với hắn nhưng nhiêu đó cũng không làm hắn tuyệt vọng hay đau đớn cả. Harry rời khỏi tập đoàn cậu, hắn bước lên xe rồi chạy thẳng đến nhà mình, Harry vào nhà dọn tất cả quần áo vào bên trong vali, sau khi xong hết tất cả hắn liền kéo cái vali đó đi ra xe rồi mặt dày chạy thẳng đến nhà cậu, hắn đứng trước cửa nhà cậu rồi gọi điện thoại cho ai đấy, một hồi cửa cổng nhà cậu tự động mở ra, hắn chạy xe vào trong rồi dừng lại, một người đàn ông bằng tuổi cậu bước ra nói:
- Ôi bạn hiện sao kéo vali đến đây làm gì vậy, không lẽ đến ở ké nhà vợ hả
Người đàn ông đó vừa dứt lời thì hắn trả lời:
- Ây dô cũng giống cậu thôi Lí Bạch nhưng tôi tới đây để dỗ vợ tôi xin em ấy tha thứ, nhưng tôi thắc mắc cậu làm gì ở đây.
Lí Bạch cười trừ rồi trả lời câu nói của Harry:
- À thì cậu biết đó, bạn vợ cậu là Lão Công của tôi nên tôi phải ở đây với chồng tôi chứ.
Harry ngạc nhiên nói:
- Gì!!!!!! Lão công của cậu là nhóc lùn tên Tử Quân á hả, không ngờ mày cao vậy mà lại không đủ sức đè Tử Quân nha
Vừa nói hết câu thì có một cây dao bay qua mặt hắn làm cả anh và hắn bất ngờ nhìn về hướng cây dao hồi nãy bay qua. Bất ngờ hơn nữa người ném dao lại là Tử Quân nhân vật chính của câu chuyện mà cả hai đang nói đến. Thấy anh và hắn đang nói chuyện vui vẻ thì y liền bực tức mà nói:
- Sao lão bà lại cho hắn đến đây, có lẽ em nhẹ tay với vợ quá nhỉ / cười thân thiện/
Lí Bạch ớn lạnh nhìn y rồi trả lời:
- Anh anh xin lỗi tại cậu ta năn nỉ anh quá nên anh mềm lòng đồng ý.
Y nhìn anh rồi nhìn sang hắn nói:
- Tôi nói với anh rồi đừng cố quá coi chừng quá cố đó, tôi không nghĩ anh mặt dày như vậy.
Vừa dứt lời thì cậu về đến, vừa vào nhà liền thấy ba người đứng trước cửa nhà của mình cậu thắc mắc hỏi:
- Nhà có khách à sao không vào mà đứng đây.
Do hắn đứng quay lưng lại nên cậu không nhìn thấy mặt của hắn, khi nghe cậu nói vậy thì hắn liền quay lưng lại nhìn cậu. Lúc này đây, khi thấy mặt hắn thì Triệu Hiên vô cùng tức giận mà quát lên:
- SAO MẶT ANH DÀY QUÁ VẬY, DÀY CÒN HƠN XI - MĂNG CỐT THÉP LUÔN, TÔI ĐÃ NÓI RỒI ĐỪNG CÓ MÀ THEO ÁM TÔI NỮA.
Hắn nhìn cậu rồi quỳ xuống ôm chân cậu nói:
- Xin em cho anh một cơ hội đi, đừng đuổi anh mà, em muốn anh làm trâu hay làm ngựa cho em cũng được.
Nghe đến đây cậu cười khinh hất người hắn ra rồi lạnh nhạt nói:
- Được, vậy từ nay anh làm người hầu cho tôi đi
Nói xong hắn gật đầu đồng ý rồi hỏi :
- Vậy anh ngủ ở đâu?
Cậu nhìn hắn rồi chỉ ra sân, hắn như hiểu ý cậu mà kéo va li ra sân rồi để ở đấy, xong hắn chạy vô nhà làm việc như những người giúp việc khác. Còn về hai người kia thì nãy giờ đang ăn bỏng ngô ngồi xem kịch, drama hết thì cả hai đi vào nhà cùng cậu. Đến tối, hắn làm đồ ăn cho cả ba người xong định ngồi xuống ăn cùng thì cậu lên tiếng:
- Làm gì vậy tôi cho anh ăn chung à! ăn đồ thừa đi.
Hắn không làm gì cả nên đứng im nhìn cậu và hai người kia ăn tối vui vẻ, sau khi cậu ăn xong thì anh mới ăn, xong hết thì anh dọn dẹp rửa bát rồi đi tắm, tắm xong anh bước ra ngoài sân ngủ