Cao Quan

Chương 191: Bổ nhiệm




Đường Lỵ Lỵ mỉm cười, quay lại đưa micro cho Mạc Xuất Hải:



-Chủ nhiệm Mạc, mời ngài nói trước?



Mạc Xuất Hải khiêm tốn cười cười:



-Trưởng ban Đường là người chủ trì, cô tuyên bố là được.



Đường Lỵ Lỵ vẫn kiên trì:



-Chủ nhiệm Mạc, mời Chủ nhiệm nói trước, tôi tuyên bố sau.



Đường Lỵ Lỵ và Mạc Xuất Hải đẩy qua đẩy lại như vậy, khiến nhiều người kể cả Hách Kiến Niên không hiểu ra sao cả.



Ban Tổ chức cán bộ tiến hành đại hội bổ nhiệm, Mạc Xuất Hải là trợ lý chủ tịch quận tham dự, chỉ cần nói qua vài lời, thể hiện sự coi trọng cao độ của Ủy ban nhân dân quận đối với lần điều chỉnh cán bộ này.



Dù sao, quyết định miễn nhiệm, bổ nhiệm phải do người của Ban Tổ chức cán bộ tuyên bố, nếu Mạc Xuất Hải làm thay, là không được.



Mạc Xuất Hải mỉm cười, không từ chối nữa, cầm lấy micro nói:



-Bí thư Hách, các đồng chí, hôm nay, nhân dịp đại hội bổ nhiệm được tổ chức, tôi được Chủ tịch quận Cố ủy thác, tuyên bố quyết định bổ nhiệm mới nhất của Ủy ban nhân dân quận.



Căn cứ vào sự cần thiết của công việc, trải qua hội nghị Đảng tổ của Ủy ban nhân dân quận, Ủy ban nhân dân quận quyết định: Đồng chí Bành Viễn Chinh kiêm nhiệm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân quận, Phó chủ nhiệm phòng xúc tiến công trình "5321".



Mạc Xuất Hải đọc xong văn kiện bổ nhiệm của Ủy ban nhân dân quận, những người có mặt, kể cả Lý Tuyết Yến và Hách Kiến Niên đều kinh ngạc, mắt mở to.



Chủ tịch thị trấn kiêm nhiệm Phó chánh văn phòng và Phó chủ nhiệm phòng xúc tiến công việc, ở Tân An này tuyệt đối chưa thấy ai. Cách bổ nhiệm khác thường này cho thấy Bành Viễn Chinh và Chủ tịch quận Cố có quan hệ không tầm thường. Phải biết rằng, phụ trách phòng xúc tiến công trình 5321 là Phó chủ tịch quận Chu Đại Dũng và trợ lý chủ tịch quận Mạc Xuất Hải cũng chỉ là Phó chủ nhiệm, Bành Viễn Chinh cũng được làm Phó chủ nhiệm, vấn đề đã rất rõ ràng.



Mọi người bàn luận xôn xao, mặt Hách Kiến Niên sa sầm. Mọi người tự hỏi: chẳng lẽ Bành Viễn Chinh muốn chuyển đi? Nhưng họ biết mình đoán sai khi Mạc Xuất Hải lại cao giọng nói:





-Đồng chí Viễn Chinh có năng lực tốt, trình độ lý luận cao, ý thức chính trị kiên định, Ủy ban nhân dân quận giao trọng trách cho đồng chí Viễn Chinh, để cho đồng chí Viễn Chinh công tác ở cả hai phương diện, cũng là có mục đích bồi dưỡng và rèn luyện cán bộ hậu bị…



Sau đó Mạc Xuất Hải còn nói những gì, mọi người không chú ý, họ chỉ cần nghe rõ một điều: Bành Viễn Chinh tiếp tục làm Chủ tịch thị trấn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:



Đám người Chử Lượng sửng sốt. Bọn họ vốn nghĩ là Bành Viễn Chinh sẽ thất thế, không ngờ vừa bắt đầu đại hội bổ nhiệm, hắn đã nhẹ nhàng nhảy lên chỗ cao, thong dong nhìn xuống mọi người.



Lý Tuyết Yến nhìn Bành Viễn Chinh, ánh mắt hơi có vẻ trách móc. Cô bất mãn vì trước đó Bành Viễn Chinh không hề hé cho cô nửa lời.



Bành Viễn Chinh ngồi ngay ngắn, vẻ mặt lãnh đạm, chỉ khi Mạc Xuất Hải nói xong, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, hắn mới khom người cúi chào.




Chợt Bành Viễn Chinh liếc nhin xuống phía dưới đài, thấy Vi Minh Hỉ ngồi ở một góc dưới đài. Hôm nay Vi Minh Hỉ ăn mặc rất chính thức, sơ mi trắng, quần đen, còn mang giày da mới tinh, đầu tóc chải rất kỹ lưỡng. Vi Minh Hỉ ngồi thẳng tắp, nhưng dáng vẻ hết sức cô đơn.



Bành Viễn Chinh thầm thở dài, thu ánh mắt lại.



Mạc Xuất Hải đưa micro cho Đường Lỵ Lỵ, Đường Ly Ly cao giọng nói:



-Cảm ơn Chủ nhiệm Mạc. Kế tiếp, tôi tuyên bố, quyết định của điều chỉnh của Ủy ban nhân dân quận đối với bộ máy lãnh đạo thị trấn Vân Thủy. Đồng chí Vi Minh Hỉ, bởi vì đã đến tuổi, sẽ lui về nghiên cứu.



Trên văn kiện chỉ đề cập đến Vi Minh Hỉ bằng một câu ngắn ngủi như vậy. Đấy là nói cho dễ nghe, trên thực tế là chính thức về hưu.



-Chúng ta cho một tràng pháo tay, nhiệt liệt cảm tạ đồng chí Vi Minh Hỉ đã tích cực cống hiến tạo nên sự phát triển của thị trấn Vân Thủy hôm nay.



Đường Lỵ Lỵ dẫn đầu vỗ tay, mọi người dưới đài vỗ theo, chẳng qua là tiếng vỗ tay không thể nào sôi nổi.



Vẻ mặt biến đổi liên tục, Vi Minh Hỉ đứng dậy, hướng lên đài cúi chào, lại hướng phía dưới đài cúi chào, khóe miệng run rẩy, khóe mắt ứa lệ, đứng tại chỗ hơi lắc lư.



Rốt cuộc Điền Minh nhìn không chịu nổi, chủ động chạy tới dìu Vi Minh Hỉ lui xuống.




Đường Lỵ Lỵ cười cười, tiếp tục trầm giọng nói:



-Căn cứ vào yêu cầu của công việc, bổ nhiệm đồng chí Chử Lượng làm Phó bí thư Đảng ủy, Bí thư Ban kỷ luật thanh tra; bổ nhiệm đồng chí Hoàng Hà làm ủy viên Đảng ủy; bổ nhiệm đồng chí Mẫn Diễm làm ủy viên Đảng ủy; bổ nhiệm đồng chí Khuông Nhã Lam làm ủy viên Đảng ủy.



Đề cử đồng chí Quý Kiến Quốc, đồng chí Hoàng Hà, đồng chí Mẫn Diễm, đồng chí Mạc Thư Bình, đồng chí Ngô Minh Quánh, đồng chí Thi Bình làm Phó chủ tịch thị trấn.



Miễn chức Bí thư Ban Kỷ luật thanh tra của đồng chí Quý Kiến Quốc, miễn chức Phó chủ tịch thị trấn của đồng chí Chử Lượng, miễn chức ủy viên Đảng ủy tổ chức của đồng chí Hoàng Hà, miễn chức ủy viên Đảng ủy tuyên truyền của đồng chí Mẫn Diễm. Đồng chí Hách Kiến Niên, đồng chí Bành Viễn Chinh, đồng chí Lý Tuyết Yến, đồng chí Cổ Lượng, chức vụ không thay đổi.



Căn cứ tinh thần hội nghị thường vụ Quận ủy, thứ tự các thành viên bộ máy Đảng ủy Vân Thủy như sau: Ủy viên thường vụ Quận ủy Hách Kiến Niên, Phó bí thư Đảng ủy Bành Viễn Chinh, Phó bí thư Lý Tuyết Yến, Phó bí thư Chử Lượng, ủy viên đảng ủy Quý Kiến Quốc, Hoàng Hà, Mẫn Diễm, Khuông Nhã Lam.



Căn cứ tinh thần hội nghị văn phòng Chủ tịch Ủy ban nhân dân quận, thứ tự các thành viên bộ máy lãnh đạo chính quyền như sau: Chủ tịch thị trấn Bành Viễn Chinh, Phó chủ tịch Lý Tuyết Yến, Quý Kiến Quốc, Hoàng Hà, Mạc Thư Bình, Cổ Lượng, Ngô Minh Quánh, Thi Bình.



Bộ máy mới, tinh thần mới, sứ mạng mới, phát triển mới. Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận hy vọng, sau khi điều chỉnh, bộ máy lãnh đạo thị trấn Vân Thủy có thể đoàn kết dẫn dắt toàn bộ cán bộ quần chúng, gia tăng cải cách, đẩy mạnh mở cửa, cố gắng không ngừng phấn đấu cho một thị trấn Vân Thủy tốt đẹp ngày mai!



Đường Lỵ Lỵ kết thúc lời tuyên bố bổ nhiệm, tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, hàng sau, rất nhiều cán bộ thôn đứng dậy ra sức vỗ tay, bất quá đó chỉ là động tác có tính lễ tiết, không có bao nhiêu chân tình. Tay vỗ nhiệt liệt, không có nghĩa trong lòng hoan nghênh.



Tiễn Mạc Xuất Hải và Đường Lỵ Lỵ xong, theo lệ, ban lãnh đạo Đảng chính phải mở một hội nghị liên tịch, xem như là họp gặp mặt và hội ý, điểm lại một số công việc đầu mối và phân công công tác trong thời gian tới.



Hách Kiến Niên tới phòng họp, khác với thường ngày, thái độ rất cẩn trọng. Sau khi vào phòng họp, ông ta ngồi trên đài, cười cười nói nói với ba lãnh đạo mới tới: Ngô Minh Quánh, Thi Bình và Khuông Nhã Lam, ra vẻ rất hòa hợp.




Đám Chử Lượng cũng ngồi bên cạnh, phụ họa. Lý Tuyết Yến ngồi riêng, cô biết Hách Kiến Niên đang cố gắng dò xét và mượn hơi ba cán bộ mới tới.



Quả vậy, Hách Kiến Niên suy nghĩ, tuy Bành Viễn Chinh vừa đưa ra một con bài tẩy, nhưng ông ta dù sao vẫn là Ủy viên thường vụ Quận ủy. Với địa vị của ông ta, ba người Ngô Minh Quánh hẳn phải thức thời. Tối thiểu, không thể đi theo Bành Viễn Chinh chống đối ông ta.



Lý Tuyết Yến cau mày. Cô biết mặc dù ba người mới tới không phải là thành viên Đảng ủy, nhưng cũng có vai trò quan trọng, nhất là hai Phó chủ tịch thị trấn Ngô Minh Quánh và Thi Bình.



Nếu như hai người này bị lôi kéo về phe Hách Kiến Niên, trong bộ máy Ủy ban nhân dân thị trấn có tới bốn người bị Hách Kiến Niên thao túng, sẽ là vật cản lớn lao đối với công việc của Chủ tịch thị trấn Bành Viễn Chinh.




Ngược lại, nếu hai người này có thể chung lưng với Bành Viễn Chinh, hai kẻ "nằm vùng" trong Ủy ban nhân dân thị trấn - Hoàng Hà và Mạc Thư Bình sẽ không phát huy được tác dụng.







Bành Viễn Chinh gọi mấy cuộc điện thoại trong phòng làm việc, cuối cùng nhất trí với tòa soạn về việc ra một số báo chuyên đề. Hắn hiểu rất rõ, cái gọi là "quan hệ mật thiết" giữa mình và Chủ tịch Quận Cố, thật ra chỉ là một quan hệ tạm thời vì công việc, nếu như lần này làm tốt công tác tuyên truyền khiến cho Chủ tịch quận Cố hài lòng, tự nhiên sẽ chuyển thành quan hệ sâu hơn, nhưng nếu như làm không tốt, quan hệ kia sẽ bị phá vỡ trong nháy mắt.



Cho nên, Bành Viễn Chinh không dám lơ là. Công việc trong thị trấn không thể buông lỏng, nhưng nhiệm vụ do Chủ tịch quận Cố giao cho cũng phải triển khai đồng bộ, tối thiểu phải cho Chủ tịch quận Cố thấy có tiến triển thật sự.



Hắn nói chuyện điện thoại xong, định đến phòng họp, đột nhiên có tiếng gõ cửa, Vi Minh Hỉ với vẻ mặt cô đơn tiều tụy đi vào, gượng cười:



-Chủ tịch thị trấn Bành, đồng chí Viễn Chinh, tôi phải đi, tới chào đồng chí một tiếng!



Bành Viễn Chinh ngẩn ra, cười nói:



-Không được, lão Vi, Đảng ủy và Ủy ban nhân dân thị trấn còn phải tiễn đồng chí mới đúng chứ!



-Ôi, tiễn cái gì chứ, bây giờ tôi đi đây! Các lãnh đạo khác, bây giờ tôi không thể với cao, chỉ dám tới chào Chủ tịch thị trấn Bành. Chúc Chủ tịch thị trấn Bành từng bước thăng chức, sau này nếu có thể nhớ đã từng có lúc uống rượu với lão Vi này, tôi đã thấy an ủi lắm rồi.



Vi Minh Hỉ trong lòng cười khổ, lúc này làm sao Hách Kiến Niên còn có thể nhớ tới ông, một người phải về hưu? Người đi trà lạnh, ông còn chưa đi, trà đã lạnh từ lâu rồi!



-Như vậy sao được?



Bành Viễn Chinh nhíu mày:



-Lão Vi, đồng chí không thể đi ngay như vậy! Dù như thế nào, lãnh đạo thị trấn cũng phải làm lễ tiễn chứ? Ngay cả chút tình nghĩa này mà cũng không làm được sao? Lão Vi, đồng chí trở về phòng làm việc đợi tôi, lát nữa tôi sẽ nhắc đến việc này!



Vừa nói, Bành Viễn Chinh đứng dậy cầm chén nước và sổ ghi chép đi về phía phòng họp. Ánh mắt Vi Minh Hỉ lóe lên, do dự một hồi, rồi đành theo lời hắn vào phòng làm việc chờ.