Cuộc đời của mỗi người, đâu thể nào chỉ dựa vào ước mơ mà được? Có những giấc mơ sẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực, có những thứ, cho dù có cố gắng với tay chạm tới, cố gắng dùng tất cả trái tim để cảm nhận lại chẳng thể nào hiểu được nó. Giấc mơ, cứ như vậy xa rời. Mọi thứ, cứ như vậy mà tan biến. Không còn một chút sức sống, chẳng còn hi vọng vào tương lai... Tình yêu thật giống như một vòng xoáy hỗn loạn, cuốn hút những người đang yêu vào trong đó, mang đến lưu luyến, lại dẫn đến cả những xúc cảm tang thương.
Phận là nữ nhân, cả đời không được tự do, cả đời không được lựa chọn chỗ dựa, cả đời không thể có được bình yên, chỉ có thể đau lòng như vậy, thuận theo số mệnh, đến với vòng tay của người khác.
Thiên hạ này, hồng nhan thì bạc mệnh, liệu ta có thể là một cái ngoại lệ hay không? Thế gian này, ta không cưỡng cầu bất cứ điều gì, chỉ cầu hai chữ bình yên. Cho dù không thể bên người, cũng chỉ muốn yên ổn, làm một nữ nhân bên cạnh hoàng đế. Không cần trải qua sóng gió, không cần sống trong mưu kế hãm hại. Ta chỉ là một nữ nhân bình thường trong vô số nữ nhân. Ta cũng muốn được yêu...