Chạm Đáy Thương Đau

Chương 12: Cầu xin tôi đi




Lục Diệp tăng tốc độ rung lên mức cao nhất, bỏ lại Vân Hi một mình bên trong rồi đi vào phòng ngủ, thả người xuống chiếc đệm êm ái, bắt đầu bật mấy bộ phim gay bạo lên xem. Trên màn hình lớn, một loạt cảnh tượng khiêu dâm gợi dục không ngừng lướt qua, nhưng những người con trai bị hành hạ trong mấy bộ phim đồi trụy qua mắt Lục Diệp đều tự động chuyển thành Lại Vân Hi. Hắn cong môi, chỉnh âm lượng đến mức lớn nhất, tiếng rên rỉ từ loa phút chốc tràn ngập căn phòng.

Bảo bối, để xem, em có thể chịu đựng được bao lâu.

Bên trong buồng tắm, tình trạng của Vân Hi ngày càng thê thảm. Y có thể cảm nhận rõ ràng mấy viên đá lạnh buốt bị trứng rung va đập mạnh làm vỡ nát, sắc như thủy tinh, ghim vào phần thịt yếu mềm nhạy cảm, nơi có vô số những vết thương vẫn chưa lành, khiến chúng một lần nữa rách ra. Đá vụn tan dần tan dần, sóng sánh bên trong, hoà cùng với máu tươi, hành hạ chính chủ nhân của nó.

Vân Hi muốn đẩy mấy thứ đang nhồi nhét ở nơi đó ra nhưng không thể, bên trong cắn chặt, bên ngoài lại bị bít kín, chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng. Hai tay y cũng bị thắt lưng da thô cứng trói chặt ra sau, tê tái. Nước trong bồn lúc đầu còn ấm, lâu dần bắt đầu lạnh lẽo, ngấm vào thân thể, chân vì duy trì một tư thế quá lâu cũng tê dại đi, buốt nhói từng đợt. Mũi bị ngạt, họng lại rát, hô hấp trở nên khó khăn, thoi thóp như cá mắc cạn.

Âm thanh rên rỉ bên ngoài liên tục tràn vào, khiến đầu óc đang đau nhức nhất thời trở nên mê muội. Vân Hi nhắm hờ hai mắt, kiểu hành hạ từ từ và từng chút này còn đáng sợ hơn bị tra tấn đến ngất đi, nhưng y thà bị đánh ngất chứ không muốn chịu đựng những thứ kinh khủng này, cũng không muốn mở miệng cầu xin tên biến thái kia.

Mà kẻ chủ mưu Lục Diệp ngồi trong phòng ngủ gần một tiếng mới nhẹ nhàng tắt vô tuyến. Bên dưới, thứ trong quần hắn đã độn lên một cục, nhưng hắn vẫn không có ý định dùng tay thoả mãn bản thân. Sự nhẫn nhịn của hắn hiện tại, lát nữa sẽ bắt Vân Hi phải trả cả vốn lẫn lãi.

Lục Diệp mở cửa, hưng phấn quét mắt qua từng tấc da thịt đỏ ửng của người đã mê man bên trong bồn tắm. Hắn tiến đến, nâng người Vân Hi lên, không nhanh không chậm cởi bỏ đai trinh tiết, thu hết vào mắt từng biểu cảm biến đổi trên khuôn mặt y. Lúc rút dương cụ giả ra, hậu huyệt vừa hàm chứa thứ to lớn nhất thời không thể khép lại, chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt, dâm mỹ như thứ phóng thích từ cơ thể đàn ông, hoà cùng với máu tươi, rực rỡ chói mắt. Lục Diệp nuốt nước bọt, tưởng tượng thứ vừa chảy ra khỏi hậu huyệt y không phải nước đá mà chính là tinh dịch của mình.

Bảo bối, em thật con mẹ nó mê người, ngất đi rồi vẫn không quên quyến rũ tôi?

Ham muốn thi bạo trong Lục Diệp phút chốc tăng vọt, hắn đấm mạnh vào bụng Vân Hi, dòng nước còn lại bên trong bị bức phun ra ngoài, sáu quả trứng rung cũng bị đẩy ra. Vân Hi cả ngày nay chẳng có gì vào bụng, thứ thoát ra ngoài chỉ có nước trong cùng đau đớn bủa vây. Y từ trong mê man bị kéo tỉnh lại, nước mắt không kìm nén được ứa ra, chảy dài xuống hai gò má sưng đỏ, lại càng kích thích ham muốn ngược đãi trong Lục Diệp. Hắn ghé vào tai y, dịu dàng hỏi.

"Bảo bối, đã muốn cầu xin tôi tha cho em chưa?"

Nhưng hành động ngang tàng của hắn lại trái ngược hoàn toàn với âm điệu dịu dàng thốt ra từ miệng. Lục Diệp tiếp tục lấy mấy viên đá lạnh như băng nhét vào hậu huyệt Vân Hi, như lời tuyên bố dù y có muốn xin tha cũng đã quá muộn rồi. Ván bài này hắn đã hoàn toàn làm chủ, y có đầu hàng thì vẫn phải chịu hình phạt kinh khủng nhất.

Cơ thể Vân Hi run lên vì cơn đau quặn ở bụng choán chiếm tâm trí. Y nhìn sang Lục Diệp, ánh mắt vừa căm hận vừa đau đớn, như một con thỏ mắt hồng bị khi dễ. Đôi môi nức nở những lời chửi thề.

Lục Diệp nhìn không hiểu, cũng không muốn tìm hiểu xem Vân Hi đang mắng chửi mình cái gì. Bởi điều đó chỉ khiến hắn càng thêm hưng phấn, và lúc này, đầu óc hắn hoàn toàn đã bị lấp đầy bởi những hình ảnh nhục dục trước mắt. Huyệt động ửng đỏ của Vân Hi đang không ngừng nuốt vào những viên đá lạnh băng, gặp nhiệt độ thấp lại càng khép chặt lại như trinh nữ, hút chặt lấy ngón tay hắn. Đến khi bụng của Vân Hi căng trướng lên, Lục Diệp lại xuất quyền, hướng bụng y đấm mạnh. Tuy chỉ dùng vài phần lực đạo, nhưng với người học quyền anh như hắn, một cú đánh đủ để đối thủ mất nửa cái mạng. Chiếc cổ thon dài của Vân Hi ngửa ra sau, đau đớn khiến y khó khăn thở dốc, nhưng mũi miệng bị ngạt chẳng thể tiếp nhận được bao nhiêu dưỡng khí, bên bụng trái đã xuất hiện vết tím hồng, Lục Diệp hai lần đều ác ý đấm mạnh vào một chỗ. Hắn tiếp tục lặp lại thêm vài lần đến khi túi đá đã cạn sạch, mới tạm thời tha cho Vân Hi.

Lúc này Vân Hi đã đau đến mức ngất đi tỉnh lại, trên mặt đều là nước mắt, mái tóc đen dính dấp vào khuôn mặt thanh tú nhuốm vẻ mỏi mệt, cơ thể ửng đỏ vì phát sốt và bị ngâm nước quá lâu, dấu dây thừng hằn rõ trên da cùng những vết đánh xanh tím. Lục Diệp hài lòng mỉm cười.

"Cái miệng xinh đẹp của em còn muốn mắng tôi nữa không? Mắng nữa đi, chỉ càng khiến tôi muốn làm em đến chết đi sống lại."

Đôi mắt đen láy phủ một tầng hơi nước mông lung của Vân Hi mở to nhìn thẳng vào Lục Diệp, chỉ có chán ghét cùng khinh thường.

[Cả nhà mày đều bị tao chơi.]

Cánh môi Lục Diệp giật giật, hắn ấn mạnh móng tay vào đúng vết đánh khi nãy trên bụng Vân Hi, một vệt máu lập tức chảy ra, đau đớn ập tới bất ngờ khiến Vân Hi thét lên thất thanh, hành động thô bạo, nhưng lời nói của Lục Diệp lại thầm thì dịu dàng như tình nhân.

"A? Vậy sao? Bảo bối à, cưng muốn dùng lỗ hậu chơi cả nhà tôi đến thế sao giờ này mới nói?"

Lục Diệp cố tình bẻ cong lời Vân Hi, hắn buông tay vứt y ngã ngồi vào bồn tắm, rất nhanh cởi khoá quần, phân thân nhẫn nhịn suốt thời gian dài được giải phóng, bật ra như mãnh thú. Tay túm lấy tóc Vân Hi, kéo ngược ra sau, vặn mở khớp hàm, đâm toàn bộ cự vật xanh tím khủng bố vào sâu trong cổ họng y, không vội rút ra mà giữ nguyên tư thế đó.

Mũi Vân Hi lúc trước bị ngạt, chỉ có thể há miệng hô hấp, lúc này cổ họng đau rát lại bị phân thân nhồi đến trướng đầy, không thể thở nổi, vòm họng co bóp theo quán tính, nhưng vẫn không thể tiếp nhận được một chút không khí, trái lại chỉ khiến thứ khủng bố đang ức hiếp bản thân càng thêm thoả mãn. Nước bọt không thể nuốt xuống chảy tràn ra ngoài, đọng lại trên cằm rồi kéo dần xuống xương quai xanh, lướt qua đầu nhũ, dâm mỹ vô cùng. Lục Diệp vẫn ép chặt gáy Vân Hi cho đến khi hai mắt y trắng dã không còn tiêu cự, hô hấp gần như đình trệ mới buông tay, chưa để y kịp nghỉ ngơi đã vội ôm vào phòng ngủ. Tạm thời được buông tha, Vân Hi hít vào từng đợt khó khăn, trong miệng còn đọng lại cảm giác ghê tởm.

Nhanh chóng ném Vân Hi lên chiếc giường lớn, Lục Diệp tách bắp đùi y, dùng dây trói bằng da chuyên dụng bó buộc hai bên đùi Vân Hi vào bắp chân, uốn cong thành hình chữ M. Sau đó chuẩn bị hai ống kim tiêm. Một ống đựng chất dinh dưỡng, dù gì hắn cũng không muốn Vân Hi bị hiếp đến chết, hắn chơi còn chưa đủ mà; ống còn lại chứa chất kích thích do hắn tự đặc chế, thứ này khiến người bị tiêm phải chịu khoái cảm và đau đớn cùng một lúc, giống như vừa lên thiên đường, lại lập tức bị vùi địa ngục.

Vân Hi nhìn chằm chằm ống kim tiêm chứa đầy chất lỏng không biết tên trên tay Lục Diệp, thân thể run lên dữ dội, những vật thuộc về Lục Diệp đều chẳng phải thứ tốt lành gì, lần này chắc chắn cũng vậy, nhưng trực giác nói cho Vân Hi biết nhất định phải tránh xa nó. Y liên tục lắc đầu, ánh mắt cũng dần trở nên tuyệt vọng, hai tay đã tê buốt vẫn cố sức chống xuống giường, lùi về phía sau.

Thế nhưng mọi nỗ lực đều chẳng có giá trị, Lục Diệp nhanh chóng đè lên người y, cắm thẳng hai mũi kim ngay chiếc cổ thon dài, tiêm vào. Thuốc ngấm vào mạch máu, phút chốc, Vân Hi thấy mắt mình hoa lên, cơ bắp trên người thít chặt lại như bị bó buộc, và da thịt râm ran như có vô số dị vật nhỏ li ti di chuyển khắp nơi. Ngứa ngáy, khó chịu và khoái cảm kỳ lạ dâng lên, cùng lúc bủa vây, nhấn chìm thân xác y xuống tận cùng đau đớn.