Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2489






Vết thương của Hàn Tam Thiên mặc dù khó chữa trị, nhưng có Thất trưởng lão của Đỉnh Lam Sơn ra tay cứu giúp, cộng thêm ý chí sinh tồn mãnh liệt của Hàn Tam Thiên, đây quả thật không có gì đáng lo ngại.

+

Vì vậy, trải qua một ngày một đêm được người của Đỉnh Lam Sơn chữa trị, vết thương ở phần lưng của Hàn Tam Thiên đã có chuyển biến tốt.

G+ Nhưng vấn đề lại là...

+

Đã quan sát hai ngày liên tiếp, Hàn Tam Thiên vẫn chìm trong cơn hôn mê và không hề có dấu hiệu tỉnh lại.  Điều này khiến đám người của Thất trưởng lão vô cùng lo lắng, nhưng chỉ có bản thân Hàn Tam Thiên mới hiểu rõ, cơ thể của hắn đã có quá nhiều vết thương và hắn cũng đã quá mệt mỏi rồi.

Trải qua sự dày vò của đám yêu tăng, cơ thể của Hàn Tam Thiên dường như đã chịu đựng đến cực điểm, thậm chí để có thể thoát khỏi, Hàn Tam Thiên còn tự làm co cơ thể mình nổ tung.

+

Những điều này đã khiến Hàn Tam Thiên trở nên kiệt quệ.

+

Hàn Tam Thiên của bây giờ đã hoàn toàn

buông lơi, bản thân đã rơi vào thời kì nghỉ ngơi dài, phản ứng hay là tự bảo vệ của cơ thể khiến Hàn Tam Thiên rơi vào trạng thái hôn mê sâu trong hai ngày nay.

Nhưng vào ngày thứ ba, bên ngoài lại phát sinh ra những chuyện vô cùng thú vị.

+

Ác thú được Lục Nhược Tâm chỉ đạo và giúp đỡ đã có thể lật ngược tình thế.

Hàng vạn tên hòa thượng không thể bay kịp đám cao thủ mặc áo màu đen kia, cho dù có cố gắng bám theo sau, nhưng đa số đều bị bỏ lại đằng sau, trong lúc hoảng loạn chúng đã muốn mượn thế núi để ẩn thân,  nhưng gặp phải người có tu vi cao như Lục Nhược Tâm, lại là người vô cùng tỉnh táo trong thời khắc nguy nan nhất.

+

Điều này giống hệt như con mồi gặp phải thợ săn và chó săn, cho dù bọn họ có che giấu tung tích như thế nào đi chăng nữa, cũng khó thoát khỏi lòng bàn tay của hai người bọn họ.

Trong ba ngày này, những tiếng kêu la thảm thiết của Khởi hồn chú vang lên khắp sơn cốc, ba ngày trước bọn họ dùng khởi hồn chú ngạo mạn như thế nào để ức chế Hàn Tam Thiên chừng nào, thì bây giờ Khởi Hồn chú vang lên lại thê thảm chừng nấy.

Đó chính là luân hồi, là báo ứng.

Nhưng có một nơi lại không thuận lợi như ở đây, ở đó dường như đang rơi vào tuyệt vọng.

+

“Hừm."

Trong thị trấn nhỏ nơi biên cương, có những âm thanh vang lên liên hồi.

Giọng nói trầm thấp vang lên giống như bị xé rách cổ họng, khiến người nghe vô cùng khó chịu.

Nơi vang lên rõ nhất chính là ở tửu lầu.

Phù!

Trước tửu lầu, lúc này số lượng xác sống dày đặc khiến người khác lo lắng.

Dùng hình tượng thế nước lũ lụt cũng không thể hình dung được tình hình lúc này, nó giống như đàn kiến, bầy ông hay đất đá xếp tầng tầng lớp lớp lên nhau, từng cái từng cái chồng chất lên nhau như một ngọn núi lớn.

Cho dù là tầng hai, thậm chí là tầng ba lúc

này đã bị các tầng tầng lớp lớp xác sống

bao vây, tầng ba với tác dụng để quan sát thì lúc này đã mất đi tác dụng vốn dĩ này của nó, ngược lại đã trở thành lối đi vào.

cũng là điều đang giết chết bọn họ.

Tất cả đều nằm rạp dưới đất, không còn một chút sức lực, môi khô khốc trắng bệch, khó khăn mà hít từng hơi thở.

Thậm chí có người vì tu vi thấp, vì quá đói không chống cự được nên đã nằm bất động trên đất.

chapter content