Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2903: “Tụ Anh Các". 




“Về phần hai vị công tử này, đều ở đây luôn đi." Nói xong, Chu lão tiên sinh nhẹ nhàng đưa tay.

Đám người Hàn Tam Thiên nhìn theo hướng tay ông ta chỉ, đối diện biệt uyển còn có một tòa tửu lâu bị vây quanh bởi phố xá sầm uất, khách khứa tới tới lui lui, ồn ào náo nhiệt.



Bên trong tửu lâu treo một tấm bảng hiệu lớn ghi “Tụ Anh Các".

Biệt uyển yên tĩnh cùng tửu lâu náo nhiệt chỉ cách nhau một con phố, nhưng lại giống như không cùng một thế giới.

“Biệt uyển rất lớn, nếu có thế thì hãy thu xếp cho hai vị công tử ở cùng một chỗ với chúng ta." Tô Nhan khẽ nói.

“Điều này sao có thể có chứ? Tiểu thư! Tục ngữ đã nói, nam nữ thụ thụ bất thân, chuyện này nếu như bị truyền ra ngoài thì sau này chúng ta làm sao dám gặp người khác?"

“Lục Châu tiểu thư nói đúng lắm, ta và Hoàng Sa Quái ở trong tửu lâu là được."

Hàn Tam Thiên gật đầu tán thành.

Nghe Hàn Tam Thiên nói vậy, Lục Châu vừa vội vừa tức, nàng đương nhiên muốn Hàn Tam Thiên ở cùng trong biệt uyển, dù sao thì cũng có thể sớm chiều ở chung, nhưng mà tên này lại...

“Đúng vậy, Nhan Nhi à, lời của Lục Châu cũng không phải là không có lý. Người đừng lo lắng, phòng ở trong tửu lâu cũng không nhỏ, không ít quan to khách quý cũng đều Ở đó, chỉ là hơi ồn ào náo nhiệt một chút." Chu lão tiên sinh nhẹ giọng tiếp lời.

Tô Nhan liếc nhìn về phía Hàn Tam Thiên,

trong đôi mị nhãn mê người hiện lên một tia thất vọng, chỉ đành gật đầu nói: “Được rồi, vậy ta liền nghe theo sắp xếp của Chu gia gia."

“Tốt, để ta đưa hai vị tiểu thư vào trong biệt uyển, Tiểu Chu, người dẫn hai vị công tử đến tửu lâu nhận phòng đi"

“Rõ!" Người trẻ tuổi tên Tiểu Chu gật gật đầu, cung kính hành lễ một cái rồi dẫn đường cho Hàn Tam Thiên và Xuyên Sơn Giáp.

Nhìn theo bóng lưng của Hàn Tam Thiên, Tô Nhan khẽ thở dài một tiếng, Lục Châu đứng bên cạnh cũng buồn bực không thôi, không nén nổi cơn tức giận.

“Nhan Nhi, mời."

"Nhan Nhi, xin vui lòng."

Một câu của Chu lão khiến Tô Nhan hoàn hồn lại, chậm rãi theo ông ta đi vào trong khu biệt uyển yên tĩnh.

Phía trên Tụ Anh Các, cạnh cửa sổ lầu bốn, có một người trẻ tuổi trông vô cùng giàu sang phú quý, tay cầm chén rượu chậm rãi thưởng thức, nhưng ánh mắt vẫn gắt gao

nhìn chằm chằm về phía 3 người Hàn Tam Thiên đang chậm rãi đi tới từ phía đối diện.

“Chính là hắn làm cho người bị thương thành cái dạng này sao?" Người trẻ tuổi quay đầu lại, ánh mắt khinh thường nhìn thoáng qua viên công tử đang bị quấn thành cái bánh chưng trước mặt mình, lạnh giọng hỏi một câu.

“Đúng vậy" Trong mắt Viên công tử hiện lên vẻ oán hận, nhưng trước mặt người này hắn. chỉ biết cúi thấp đầu.

"Hừ, đều nói ma trảo của Viên gia là đệ nhất, xem ra cũng chỉ như vậy mà thôi, thế

mà lại thua dưới tay một tên vô cùng tầm thường chẳng có gì nổi bật, nếu như hắn gặp phải thiết ngưu của ta, chỉ một quyền là có thể tiến hắn về tây thiên"