Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2904: “Ngươi vất vả rồi" 




Một gã khổng lồ cao chừng hai mét, râu ria xồm xoàm, cánh tay thô như bò đứng bên cạnh người trẻ tuổi khinh thường hét lên.



“Cái gọi là danh tiếng của ma trảo hóa ra cũng chỉ như vậy" Đứng bên cạnh gã khổng lồ là một tên người lùn cũng lên tiếng, hình thành nên một sự tương phản vô cùng rõ rệt.

Tên này cao không quá nửa mét, giống như một đứa trẻ bình thường, nhưng khuôn mặt

lại mang theo sự già nua, đầu đội mũ rơm, bên dưới là một đôi mắt lạnh như chim ưng.

Viên công tử nắm chặt tay, nhưng cũng không dám nổi giận, tất cả sự không cam lòng cùng phẫn nộ cuối cùng đều hóa thành một cái ngẩng đầu: “Lưu công tử, tên kia cũng không hề đơn giản như vậy đâu.”

“Vậy sao?" Lưu công tử khẽ cười, hạ thấp tầm mắt nhìn về phía Tô Nhan đang đi vào biện uyển nhưng vẫn còn ngoái lại nhìn như cũ, trong mắt lập tức lóe lên một tia lạnh lùng.

“Ta không quan tâm hắn là ai, một Lục

Châu nho nhỏ thì ta có thể bỏ qua, nhưng nếu dám đánh chủ ý lên người Tô Nhan thì chính là kẻ không đội trời chung với Lưu mỗ ta, bổn công tử nhất định sẽ chặt hắn ra thành 8 khối."

Đi, xuống dưới gặp mặt tên tiểu tử kia, để hắn xem xem Lưu công tử ta đây có mấy con mắt!"

Vừa nói dứt câu, Lưu công tử đã nổi giận đùng đùng đứng dậy đi xuống dưới lầu, gã khổng lồ và tên người lùn hai mặt nhìn nhau, sau đó cũng vội vàng đi theo, mà Viện công tử lúc này đã không nhịn được cười lạnh. một tiếng.

“Lần này để ta xem người chết như thế nào!"

Ở dưới lầu, Hàn Tam Thiên vừa bước vào tửu lâu liền thấy được bên trong khách khứa tấp nập, náo nhiệt vô cùng.

Một tên tiểu nhị vội vàng tiến lên nghênh đón, khi nhìn thấy người hầu của nhà họ Phương gia dẫn theo hai người Hàn Tam Thiên liền lập tức hiểu ra, run rẩy mỉm cười nói: “Tiểu nhân hoan nghênh các vị khách quý."

“Chuẩn bị hai gian phòng" Người dẫn đường nhẹ giọng nói: “Khách của Phương gia, quy củ người đã biết rồi đấy."

Tiểu nhị cười hắc hắc, liên tục gật đầu:

“Vâng vâng vâng, ngài cứ việc yên tâm, tiểu điểm nhất định sẽ khiến cho các vị gia đây hưởng thụ giống như ở nhà"

“Tốt nhất là như vậy" Người dẫn đường nói xong liền quay người lại cung kính hành lễ với hai người Hàn Tam Thiên rồi nói: "Hai vị trước tạm thời cứ ở lại đây, có bất cứ việc gì thì cứ việc phân phó cho tiểu nhị là được. Nếu như hắn tiếp đón không chu toàn, Phương gia chúng ta sẽ khiến cho bạn chúng tuyệt đường làm ăn"

Hàn Tam Thiên lịch sự mỉm cười: “Ngươi vất vả rồi"

Lúc này, tiểu nhị lại vội vàng nhiệt tình nghênh đón, hướng vào bên trong hồ lên. một tiếng: “Gia, có hai vị khách quý."

Nghe tiếng hộ của gã, những vị khách đang ngồi trong tửu lâu cùng chưởng quấy đều đồng loạt ngước lên nhìn, chỉ là so với sự nhiệt tình của đám người chưởng quây, những vị khách khác đều mang theo ánh nhìn xa lạ, cũng may là đa số bọn họ chỉ liếc nhìn, sau đó lại đồng loạt tiếp tục làm việc của mình.

“Tiểu nhân đưa hai vị đến nhận phòng trước."