Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3442:






Khi bóng đen đó lao ra, bốn người đều ngẩng đầu nhìn lên, chỉ cảm thấy cả bầu trời trong phút chốc trở nên đen kịt!

"Chết tiệt, cũng quá lớn rồi đi?" Xuyên Sơn Giáp gần như là vô thức kinh ngạc hét lên.

Lớn, sao có thể nói là lớn cho được?!

Bóng đen kia có thể dùng khổng lồ để hình dung!



Nếu như phải tìm một vật tham chiếu, vậy thì hẳn là ngọn núi lớn.



Ngay cả sinh vật lớn nhất trên địa cầu mà Hàn Tam

Thiên từng thấy là cá voi thì trước mặt con cá quý

ảnh trăng này cũng chỉ như một đứa em trai, nó to giống như loài côn trong truyền thuyết, chỉ cần nửa thân hình của nó vọt lên khỏi mặt nước che ở trước mặt đám người Hàn Tam Thiên liền có cảm giác áp bách như che trời lấp biển.

Hạ Vi lảo đảo lùi về phía sau, hiển nhiên là bị nó dọa cho hoảng sợ.

Trên cái đầu to lớn giống cá trê của nó là cái miệng khổng lồ ngoác rộng, hàm răng thép lởm chởm, ẩn ẩn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo khiến cho người ta khiếp sợ.

Nước trước bụng nó ào ào như thác đổ, trực tiếp



hất thẳng lên cả 4 người khiến cho bọn họ gần như

đứng không vững nổi.

“Grào!"

Cả đời chưa từng nghe tiếng cá kêu, lúc này nghe mới thấy tiếng kêu của nó giống hệt tiếng dã thú rống gào, cho dù là Hàn Tam Thiên cũng phải vô

cùng chăm chú, không dám lô là một chút nào.

Đối mặt với thân hình to lớn của con cá quỷ đang ầm ầm nện xuống, Hàn Tam Thiên vội vàng thúc giục chân năng trong cơ thể để tránh né, gần như đồng thời lúc anh nẻ sang một bên, thân hình to lớn của con cá quỷ cũng theo đó đè xuống.

Râm!



Lớp băng cực kỳ cứng rắn giờ đây giống như một quả dưa hấu lớn bị một cái búa đập vỡ!

Băng đã nổ tung!

Vụn bằng văng ra tứ phía, lực bắn khổng lồ khiến

cho những vụn bằng lao như tên bắn về phía bốn

người giống hệt như một con dao găm hay ám khí.

Hàn Tam Thiên nhanh chóng xoay người chặn ở phía trước, anh phất tay một cái, một kết giới năng lượng khổng lồ lập tức xuất hiện chắn cho tất cả mọi người.

"Rầm rầm rầm rầm!"

Kết giới năng lượng lập tức vang lên bốn tiếng nổ

vang trời!



"Cái này cũng quá khủng bố rồi đi? Nếu những vụn băng này mà đâm vào người thì gần như chẳng khác gì bị dao đâm cả." Hạ Vi ở phía sau Hàn Tam

Thiên không xa đã hoàn hồn trở lại, nàng nhìn về

phía kết giới năng lượng không ngừng chấn động, trong lòng không khỏi sợ hãi nói.

Xuyên Sơn Giáp cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, làm sao dám còn sự kiêu ngạo giống như

lúc trước.

Nếu như vừa rồi trước mặt con quái ngư kia không phải Hàn Tam Thiên mà là chính mình, e rằng hắn đã không còn biết kết cục sẽ như thế nào rồi.

Rầm!



Ngay khi ba người đang nói chuyện, con cá khổng lồ nên người trên mặt bằng kia lại đột nhiên động một cái, đuôi cá vốn còn đang ở dưới nước đột nhiên hất tung, âm âm hướng về phía Hàn Tam

Thiên.

Cái gọi là mây đen áp thành gì đó, sợ rằng, chính là

lúc này đi.

“Tam Thiên ca ca cẩn thận.” Hạ Vi vội vàng hô lên.

Hàn Tam Thiên lúc này vừa mới ngăn cản một đợt tấn công bằng vụn bằng, còn chưa kịp hoàn hồn thì đã lại nghe thấy tiếng hô hoảng hốt của Hạ Vi, không khỏi hơi hơi nghiêng đầu, đồng tử lập tức mãnh liệt giãn ra......