Đối mặt với cái đuôi khổng lồ đang bổ nhào về phía mình, Hàn Tam Thiên lúc này chỉ có thể dùng hết sức đẩy thân thể lui về phía sau, đồng thời trực tiếp vung kiếm ngọc lên ra sức chống cự.
Nếu là người thường, sợ rằng cái đuôi này vừa quất xuống sẽ không thể nào tránh được, may mà tốc độ của Hàn Tam Thiên cũng cực kỳ nhanh, dù trong lúc vội vàng nhưng vừa vặn tránh thoát được, chỉ bị đuôi cá lướt qua thân, vẫn chưa bị quất phải.
Ào ào!
Nhưng tránh được đuôi cá không có nghĩa là đã an toàn, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng nước cực lớn, một trận đại hồng thủy theo đuôi cá trực tiếp đánh thẳng vào bả vai và kiếm ngọc của Hàn Tam
Thiên.
Cả người Hàn Tam Thiên trong nháy mắt bị đánh cho nghiêng ngả, cho dù anh đã dùng hết sức chống cự vậy mà cũng vẫn bị đẩy lui vài bước, sau đó mất trọng tâm ngã xuống.
Bị dòng nước lớn ập vào người, Hàn Tam Thiên không dám lơ là một chút nào, vội vàng đứng dậy khỏi mặt đất.
Cũng may là cơ thể Hàn Tam Thiên vẫn luôn có một tấm chắn năng lượng bảo vệ, nếu không thì vừa nãy khi nước lớn ập đến, cho dù có thể anh không có chuyện gì thì bị dội cho một đống nước lạnh như vậy, dưới loại thời tiết cực đoan này cũng tuyệt đối không dễ dàng chút nào.
Con cá quỷ này, cũng hung mãnh thật đấy.
Nhìn con quái ngự to lớn như một ngọn núi hoàn toàn nằm trên mặt bằng, trong mắt Hàn Tam Thiên lúc này cũng có chút nóng rực.
Khác với những con cá quỷ ánh trăng lúc trước, con cá quỷ khổng lồ như núi này không chỉ có màu da bên ngoài thiên về hướng xám xịt, mà điều quan trọng nhất là lúc này trong đôi mắt của nó tràn ngập những tia tàn nhẫn, hoàn toàn không có cảm giác sắp chết vì bị mất nước.
Chẳng lẽ là bọn họ đã đụng phải lão tổ tông của đàn cả quỷ ánh trăng này rồi?!
"Grào!"
Không đợi Hàn Tam Thiên có bất cứ phản ứng gì,
con cá khổng lồ kia đột nhiên há to miệng lộ ra những chiếc răng nanh khổng lồ, sau đó lắc mình lao tới như một chiếc xe tăng.
Chết tiệt, còn có thể di chuyển trên băng?!
Hàn Tam Thiên gắt gao nhíu chặt lông mày, chân hơi dậm trên mặt bằng, thân hình liền vọt lên như tên lửa. Trong nháy mắt khi anh vừa vọt lên, thân hình khổng lồ của con quái ngư cũng vừa hay xẹt qua, tay Hàn Tam Thiên động một cái, kiếm ngọc vung lên, nhắm thẳng vào lưng nó bổ một nhát!
Két két két!!!!
Một kiếm kia không những chém đứt thân con cá
quỷ như trong tưởng tượng mà ngược lại còn giống như đánh vào sắt thép, cùng với âm thanh định tại nhức óc vang lên, chỗ tiếp xúc vậy mà lại bắn ra tia
lừa!
Hàn Tam Thiên nhấc kiếm bay qua người con cá, sau đó cúi đầu nhìn kiếm ngọc, mũi kiếm vậy mà lại đỏ lên như đang hàn, không khỏi nghi hoặc: “Con cá quỷ này, lưng của nó rốt cuộc là da cá, hay là sắt thép vậy?"
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên còn đang nghi hoặc vạn phần, con cá quỷ khổng lồ kia lại không có ý định bỏ qua như vậy, cái đuôi của nó động một cái vung qua đầu, sau đó đột nhiên vũng mạnh vào mặt bằng.
Rầm!
Toàn bộ khối băng khổng lồ phát ra một tiếng động cực lớn, sau đó đột nhiên chìm xuống, Xuyên Sơn Giáp, Hạ Vi cùng ông lão như thể gặp phải động đất, lúc cả 3 còn đang lảo đảo loạng choạng gần như sắp ngã liền nhìn thấy một bóng đen bay lên
trời.
Cằm Xuyên Sơn Giáp suýt thì rơi xuống đất, hắn kinh ngạc hét lên: “Không phải chứ, con...... con cá
quỷ này lại còn biết bay sao?"