Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3445:






“Nguy rồi." Hàn Tam Thiên khẽ cau mày kêu lên một tiếng, lập tức tăng tốc đi cứu ông lão.

Nhưng vừa mới quay người lại, cột nước phun trào từ mắt băng dưới mặt hồ đã đột nhiên đánh úp lại, con cá quỷ khổng lồ như ngọn núi phía sau cũng hung hăng nhào tới.



Trước lang sau hổ, để cứu được ông lão trong tình huống này không chỉ khó như lên trời, mà phải nói

là tuyệt đối khó khăn.



"Không quản được nhiều đến vậy." Hàn Tam Thiên cắn chặt răng mặc kệ nguy hiểm phía sau, cũng không thèm để ý tới cột nước hung mãnh như rồng

bên dưới, trong tay trực tiếp phóng ra một luồng chân năng bảo vệ ông lão, đưa ông ta trở lại vòng năng lượng.

Sau đó anh vung lên kiếm ngọc trong tay, kiếm ngọc mang theo thiên hỏa nguyệt luân trực tiếp bay xuống.

"Xoát, xoát, xoát!”



Khi thanh kiếm ngọc lướt qua, những con cá quỷ ánh trăng đang hung hăng tấn công kia trong nháy mắt giống như những con muỗi bị chém đứt, cùng với tiếng nước chảy ầm vang, vô số các cá rơi xuống mặt hổ nhuộm đỏ cả một vùng, an nguy của ba người cuối cùng cũng được giải trừ.

til

Nhưng Hàn Tam Thiên còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì lại đột nhiên cảm thấy dưới chân có gì đó dị thường, anh cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy cột nước đang phóng lên cao đột nhiên giống bàn tay người, trực tiếp khóa chặt hai chân mình.

Hàn Tam Thiên vốn định giãy dụa, nhưng không

biết tại sao cột nước này bỗng nhiên hóa thành băng rắn, trực tiếp kẹp chặt chân của Hàn Tam Thiên vào bên trong khiến anh không thể nào nhúc

.



nhích nổi.

Xuyên Sơn Giáp, Hạ Vi và ông lão vừa mới ổn định lại thì nhìn thấy cột nước kỳ lạ kia, trong lúc cả ba đang vừa ngạc nhiên vừa lo lắng thì một màn càng khủng bố hơn đã xảy ra.

Gần như cùng lúc đó, cả ba người đều mở to hai

mắt, dường như đã bị thứ gì đó làm cho kinh hãi.

Mặc dù đối mặt với ba người họ, nhưng từ trong ánh mắt của ba người, Hàn Tam Thiên vẫn có thể cảm nhận được sau lưng mình lúc này chắc chắn có một mối nguy hiểm cực lớn đang áp sát lấy mình.

Mà mối nguy hiểm kia, Hàn Tam Thiên gần như không cần nghĩ cũng biết con cá quỷ khổng lồ phía



sau đang xông tới.

Đen...

Một bóng đen khổng lồ đang từ phía sau chậm rãi

bao phủ.

"Tam Thiên ca ca, cẩn thận đó." Hạ Vi vẫn đang an toàn đứng trong tấm chắn năng lượng, nhưng lòng bàn taynàng vẫn đang không ngừng đổ mồ hôi vì lo lắng cho tình hình nguy cấp của Hàn Tam Thiên lúc

này.

Xuyên Sơn Giáp cũng không khỏi nuốt nước miếng, bình thường hắn hay hi hi ha ha, vô cùng an tâm với năng lực của Hàn Tam Thiên, nhưng lúc này, hắn cũng phải đổ mồ hôi lạnh cho tình thế của anh.

1

I



Ông lão lại càng không cần phải nói, lấy góc độ và

suy nghĩ của một người bình thường như ông ta, Hàn Tam Thiên lúc này chẳng khác gì người chết.

A, không đúng, phải nói rằng vẫn có sự khác biệt.

Bởi vì người chết thì vẫn còn xác, mà Hàn Tam Thiên thì..... có lẽ là không.

Hàn Tam Thiên cắn chặt răng, mùi huyết tinh phía sau lưng ngày càng trở nên nồng nặc, vì vậy mặc dù lúc này hai chân đã đông cứng, nhưng anh vẫn buộc thân thể miễn cưỡng xoay lại một chút, sau đó nhanh chóng dùng khóe mắt nhìn thoáng qua tình

hình phía sau.

Trong nháy mắt, ngay cả một người trước giờ luôn



tự tin như Hàn Tam Thiên cũng rơi vào bế tắc.

Con quái vật há to cái miệng như bồn máu, chỉ cách

Hàn Tam Thiên chưa đầy nửa mét, cái miệng không

lồ của nó mở to, hàm răng thép lởm chởm cũng lộ

ra ngoài.

Hàn Tam Thiên lúc này, tuyệt đối không có cơ hội

né tránh......



"Ầm!"