Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3447:






“Những gì ta nói đều là sự thật, tại sao các người lại không tin chứ?" Xuyên Sơn Giáp ủy khuất nói.

Ông lão cười khổ: “Răng cá giống như cưa thép, da cá lại càng giống như tường đồng vách sắt, lúc nãy ngươi cũng đã nhìn thấy rồi đó, Hàn công tử dùng kiếm tấn công nhưng nó vẫn không có chút hề hấn

gi."



“Bây giờ Hàn công tử thậm chí đã bị nó trực tiếp nuốt vào trong bụng, lớp da cá kia dày như núi, ta



hỏi người hắn có thể ra bằng cách nào?"

Nói xong, ông lão bất lực quay đầu, sau đó thở dài một tiếng.

Lời của Xuyên Sơn Giáp bị chặn lại, muốn giải thích nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào, hắn bắt buộc phải thừa nhận rằng, lời nói của ông lão cũng không phải là không có lý.

Từ ngoài vào trong, ngay cả da của nó cũng không thể phá được, vậy thì từ trong ra ngoài, ở một nơi không gian càng nhỏ hẹp hơn, muốn thoát ra hiển

nhiên là đã khó lại càng thêm khó.

Huống hồ Ở giữa còn một tầng thịt cá dày ngăn

cách.



Nếu là thịt cứng thì đương nhiên sẽ khó, nhưng nếu như là thịt mềm, vậy thì lại càng khó như lên trời.

Vậy nên cho dù thấy thế nào đi nữa thì lời nói của ông lão đều mang theo đạo lý thâm sâu, hơn nữa ông ta còn hiểu biết và quen thuộc với cá quỷ ánh trăng hơn mình nhiều.

Nghĩ đến đây, ngay cả Xuyên Sơn Giáp, người duy nhất có chút tin tưởng, thì trong lòng lúc này cũng

không khỏi mang theo buồn bã và tuyệt vọng.

Mà Hàn Tam Thiên lúc này......



Mặc dù sau khi chạm vào hàm răng thép của con cá quỷ ánh trăng, lá chắn năng lượng của Hàn Tam Thiên đã trực tiếp bị phá hủy.

Nhưng may mắn thay, sự bảo vệ của lá chắn năng lượng lúc này ít nhất đã giúp cho anh không bị

thương.

Sau khi cả người Hàn Tam Thiên rơi vào trong

miệng con cá, anh gần như còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm giác được mình đang lọt vào trong một cái động vô cùng trơn trượt, theo lực đẩy của một luồng năng lượng lạ kỳ, cơ thể anh không thể không chế một đường trượt thẳng xuống.

Hàn Tam Thiên cố gắng nắm lấy tất cả những gì có thể xung quanh để ngăn cơ thể mình lại, nhưng



xung quanh anh đều là chất lỏng sền sệt dinh dính, căn bản không giúp được gì.

Lại thêm băng trên chân mặc dù đã bị cắn nát, nhưng vẫn còn một đoạn vẫn giam chặt hai chân như cũ khiến cho Hàn Tam Thiên không thể nhúc nhích nổi, lúc này anh cũng chỉ có thể thuận theo luồng năng lượng này một đường đi xuống.

Không khí xung quanh tràn ngập mùi hư thối, không chỉ khiến cho Hàn Tam Thiên không thở nổi mà cả nước mắt cũng không ngừng rơi.

Anh vội vàng thúc giục chân năng tạo ra một luồng năng lượng đốt lên hỏa diễm, mọi thứ xung quanh nhất thời trở nên rõ ràng hơn.



Bốn phía xung quanh đều là những vách thịt vô

cùng cứng rắn, trên vách tường thịt còn có những lớp giáp cực kỳ cứng, sau đó ở lớp ngoài cùng là một loại chất nhầy dính vô cùng.

"Åm!"

Một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên, cả người Hàn Tam Thiên cuối cùng cũng tiếp đất, lực va chạm cực lớn trực tiếp k iến cho anh ngã trải ngã phải, lớp băng kiên cố trên chân cũng lập tức nổ tung, rơi là tả xuống đất.

Hàn Tam Thiên cố nén cơn đau, chống đỡ cơ thể đứng dậy rồi dùng ngọn lửa trong tay chiếu sáng bốn phía xung quanh.