“Cứ một lần lại một lần tấn công ta, người quá trớn
rồi đấy." Hàn Tam Thiên nói với cây gậy màu đen xong liền lập tức phóng ra thiên hỏa,
Âm!
Ngọn lửa bốc cháy ngùn ngụt, trực tiếp bao trùm cả cây gậy.
Hàn Tam Thiên lạnh nhạt nhìn cây gậy màu đen, chết tiệt, lão hổ không ra oai người liền thực sự coi
ta là con mèo bệnh sao.
Nhưng loại lạnh nhạt này Hàn Tam Thiên chỉ duy trì được một thời gian ngắn, bởi vì anh rất nhanh đã kinh ngạc phát hiện ra ngay cả loại lửa có nhiệt độ cực cao như thiên hỏa lúc này đang điên cuồng đốt cháy cũng không thể làm gì được cây gậy màu đen
kia, nó vẫn bất động giống y như cũ.
Thực sự là vô cùng kỳ lạ.
Lẽ nào thứ này thực sự là một cây gậy nhóm lửa ư?
Cho nên nó mới không sợ lửa?
Cây gậy này có bị đốt hay không Hàn Tam Thiên không chắc chắn, nhưng chắc chắn rằng sự tò mò trong lòng anh lúc này đã bị đốt lên rồi.
Anh hơi hơi thu lại thiên hỏa, định cho nó toàn thây để tiện quan sát.
Nhưng đột nhiên tay trái của Hàn Tam Thiên bị một
luồng năng lượng kỳ lạ đánh vào, ép chân năng của
anh lui lại mấy mét, khi Hàn Tam Thiên vừa định tập
trung chân nàng một lần nữa để đánh trả thì một
ngọn lửa cực mạnh đột nhiên bùng lên từ bên trong cây gậy bay vọt qua chân năng, trực tiếp lao thẳng
tới tay trái của anh.
“Cái gì?" Hàn Tam Thiên vô cùng sửng sốt, vô thức muốn dùng tay phải ngăn lại, nhưng khi ngọn lửa kia sắp lao tới, anh đột nhiên phát hiện ra tình hình có chút không đúng.
Nhiệt độ của ngọn lửa này, màu sắc của ngọn lửa
này!
Cái đệt, không đúng, cái thứ chết tiệt này hóa ra lại chính là thiên hỏa của anh!
Hàn Tam Thiên lập tức hoảng sợ, cũng không dám
tiếp tục chậm trễ, vội vàng tạo ra thiên hỏa ngăn lại.
Åm!
-
Hai ngọn lửa gần như giống hệt nhau ngay lập tức va chạm với nhau tạo ra một vụ nổ cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí hất tung Hàn Tam Thiên văng ra xa vài
mét.
“Chết tiệt, mạnh như vậy sao?"
Hàn Tam Thiên ổn định lại cơ thể, khuôn mặt không giấu nổi kinh hãi, rõ ràng là thiên hỏa của chính
mình vậy mà lại bị nó lợi dụng, như vậy thì cũng thôi
đi, nhưng mà con mẹ nó lại còn phát huy sức mạnh đến mức cao nhất, so với anh dùng vô tướng thần
công còn biến thái hơn.
“Này đổ quái quỷ, ngươi rốt cuộc là thứ gì vậy?" Hàn Tam Thiên kỳ quái liếc nhìn cây gậy kia, sau khi bình tâm lại trong lòng ngược lại càng thêm tò mò.
Tâm chơi đùa của Hàn Tam Thiên lập tức nổi lên, thậm chí hoàn toàn quên mất tình huống nguy hiểm
của chính mình lúc này, chân năng trong tay anh
dộng một cái, lập tức tỏa ra thiên hỏa nguyệt luân.
Cây gây chết tiệt, nếu như lửa không giết được
ngươi, vậy còn điện thì sao?
“Lên!" Vừa dứt lời, nguyệt luân mang theo ánh sáng
màu xanh tím lập tức lao tới.
Cây gây nhỏ màu đen trong nháy mắt bị lôi điện
siết chặt, luồng lôi điện màu tím kia chớp nháy một lát liền biến mất, Hàn Tam Thiên cũng có thể từ năng lượng trong tay trái cảm nhận được, cây gậy nhỏ màu đen kia đột nhiên không còn chút lực công kích nào.
Phảng phất gần như giống hệt lúc vừa mới lấy nó
ra.