Hàn Tam Thiên không khỏi cau mày, đã giải quyết
xong rồi?
Chẳng lẽ thực sự là nó không sợ lửa mà sợ điện à?!
Có vết xe đổ của lần trước, lần này Hàn Tam Thiên không vội vàng rút lại năng lượng, thậm chí nguyệt
luân trong tay phải vẫn đang tập hợp lại một lần
nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể ứng phó với tình
huống đột ngột phát sinh.
Nhưng có vẻ như là chính mình đã quá đa nghi rồi.
Cây gậy màu đen kia đừng nói là tấn công anh, nếu
như không phải anh đang dùng năng lượng không chế nó thì có lẽ nó đã trực tiếp rơi xuống rồi.
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên vừa mới nảy ra suy
nghĩ này thì cây gậy nhỏ màu đen kia đột nhiên xảy
ra biến hóa......
Một đạo điện quang đột nhiên lưu chuyển, nhưng đảo mắt lại tan biến không nhìn thấy nữa, một giây sau, Tiểu Hắc Côn đột nhiên giống như phát ra hào
quang màu xanh lam, đột nhiên hướng về phía Hàn Tam Thiên lần nữa đánh tới.
"Ta con mẹ ngươi." Hàn Tam Thiên hú lên quái dị, tên ngốc này cũng có ý thức, sẽ còn trộm chợp mắt nghỉ ngơi, anh rõ ràng đã có đề phòng, kết quả nó còn có thể chờ đến thời điểm anh buông lỏng đột nhiên tấn công tới, rõ ràng khiến người ta khó lòng phòng bị.
cũng may Hàn Tam Thiên tuy có chút luống cuống tay chân, nhưng dù sao vẫn luôn phòng bị không có quá nhiều thư giãn, tay trái giơ lên ổn định thế cục,
đồng thời tay phải vẫn luôn có nguyệt luân ẩn nấp
tại chỗ liền trực tiếp công tới.
"Tu!"
Nguyệt luân lại đến, dòng điện xanh tím đột nhiên lần nữa quấn vào bên trên Tiểu Hắc Côn.
"Tu!"
Gần như cũng đồng thời, bên trên Tiểu Hắc Côn cũng đột nhiên toát ra một cỗ tử điện, trực tiếp đánh về phía Hàn Tam Thiên.
"Thật sự còn có thể chơi dạng này sao?"
Hàn Tam Thiên sửng sốt cầm hóa công nó, nó cầm hóa công mình, cầm điện công nó, nó cũng có thể cầm điện công mình?
Tay phải trực tiếp nhấc lên, hóa ra nguyệt luân trực tiếp hóa giải tử điện mà nó công tới, ngay sau đó Hàn Tam Thiên rất thân một cái bay ra xa mấy chục mét, trực tiếp duy trì đầy đủ khoảng cách an toàn với Tiểu Hắc Côn.
Anh đang quan sát, quan sát Tiểu Hắc Côn kỳ quái đến cùng là đồ chơi gì, lại có thể cùng anh đánh
thành dạng này.
Vậy nếu như anh dùng hỗn độn chi lực đánh nó, nó có phải cũng sẽ dùng hỗn độn chi lực đánh anh hay không?
Theo Hàn Tam Thiên bảo trì khoảng cách an toàn quan sát nó, nó cũng dừng lại tại không trung, dùng
cái đầu giống như đầu côn quan sát Hàn Tam
Thiên.
Một người một côn, người nhìn bên trải một chút, ta
nhìn bên trái một chút, người từ bên phải nhìn sang, ta cũng từ bên phải nhìn sang, bầu không khí xấu
hổ nói không nên lời, tình cảnh hiện tại cũng cổ quải nói không nên lời.
"Nè, người đến cùng là đồ chơi gì?" Hàn Tam Thiên nhìn hồi lâu, anh cũng không rõ ràng mình vì sao đột nhiên sẽ mở miệng hướng về phía một cái Tiểu Hắc Cốn hỏi vấn đề.
Chẳng qua ngay khi Hàn Tam Thiên tự nhận mình chạy tới hỏi một cái Tiểu Hắc Côn có bao nhiêu ngu xuẩn, Tiểu Hắc Côn lại đột nhiên không thể tưởng tượng được mà khẽ động.
Nó đứng thẳng ở giữa không trung, như là một con người nhỏ đứng ở đó, sau đó xoay thân qua trái, xoay phải vặn eo, bộ dáng kia thật giống như Hàn Tam Thiên đang đối diện với cơ thể huyền diệu của
nó.