"Con mẹ nó, người nghe hiểu ta nói gì sao?" Hàn Tam Thiên vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiểu Hắc Côn.
Nó thậm chí không chỉ nghe hiểu được, còn có thể làm ra động tác biểu thị khiêu khích, đây quả thực cũng quá bất hợp lý đúng không?
Nếu như Hàn Tam Thiên nhớ không lầm, lần đầu tiếp xúc với tiểu học côn này, anh không chỉ cần thận nghiên cứu qua nó, hơn nữa còn sờ qua tên
ngốc này.
Không chỉ có chất liệu bình thường, thậm chí liền ngay cả một chút xíu sóng linh khí cũng không tôn tại, ngay lúc đó quan sát đến xem, cho dù dùng nó để đốt lửa cũng đều cảm giác thiếu chút phân lượng, bình thường đến không thể bình thường hơn.
Ai có thể nghĩ tới, chỉ là trong khoảnh khắc, tên ngốc này thế mà. ..
"Hoa."
Đột nhiên, ngay khi Hàn Tam Thiên buồn bực, Tiểu Hắc Côn lại đột nhiên thẳng tắp thân thể, một giây sau như là mũi tên hướng về phía Hàn Tam Thiên
đột nhiên đánh tới.
"Ngươi tên ngốc này. ." Buồn bực hô to một tiếng, Hàn Tam Thiên bỗng nhiên nhăn lại lông mi.
Tiểu Hắc Côn mở ra tốc độ, liền ngay cả không khí cũng hoàn toàn bị lôi kéo xé rách, chỉ là, không khí
hai bên lúc này, một bên thì có màu đỏ rực của lửa, một bên màu xanh tím điên cuồng.
Nhiệt điện cùng phát ra ở hai bên.
Tên kia thế mà lại giống như ngọc kiếm của Hàn Tam Thiên, mang theo thiên hỏa nguyệt luân ầm
vang đánh tới.
Hàn Tam Thiên trong lúc nhất thời đột nhiên có loại cảm giác dị thường lạ lẫm lại dị thường quen thuộc, hết thảy đều rất quen thuộc, nhưng vị trí thay đổi
lại rất lạ lẫm.
"Con mẹ ngươi."
Càng làm cho Hàn Tam Thiên phát điên là lúc này anh rất có một loại cảm giác bị người ăn trộm sạch
tron.
Nếu như nói trước kia vô tướng thần công khiến Hàn Tam Thiên xem ra giống như tên trộm, như vậy hiện tại, tiểu thâu gặp cường đạo, so với trộm, cường đạo này càng là trực tiếp lột lông người như là lột lông dê, vô cùng sạch sẽ.
Đối mặt với thế công đột nhiên của tên ngốc này, Hàn Tam Thiên vốn định vận khởi năng lượng trực tiếp chống cự, nhưng chỉ vừa mới động, anh lại tựa
hồ phát giác được không đúng chỗ nào.
Bà nội nó, thiên hỏa nguyệt luân đều bị người ta phục chế một lần, nếu lại tiếp tục dùng, có thể sẽ bị tên ngốc này làm thêm lần nữa hay không?
Hàn Tam Thiên rất là do dự, thời điểm nó sắp vọt tới trước mặt mình, anh cuối cùng cắn răng một cái, trực tiếp bay người qua, lựa chọn lấy tránh làm thủ,
tránh né mũi nhọn.
Với tốc độ của Hàn Tam Thiên, đương nhiên tránh nó không đáng kể, theo anh khẽ khom người, Tiểu Hắc Côn lập tức sát qua bả vai Hàn Tam Thiên liền trực tiếp lướt qua...
Nhưng nó tựa hồ cũng chú ý tới Hàn Tam Thiên né
tránh, gần như ngay một khoảnh khắc kia, nó mang
đến cho Hàn Tam Thiên một kinh hỉ, ..