Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3604:






"Chết tiệt, họ Hàn kia, ta cảnh cáo ngươi, đừng có mà vênh mặt hếch mũi lên kêu chúng ta xin lỗi ngươi, ngươi là cải thá gì cơ chứ?"

“Hai người bọn ta đều là người có mặt mũi trong Ma tộc, dựa vào người mà cũng muốn nghe bọn ta xin lỗi sao? Đúng là người si nói mộng"

Nghe thấy yêu cầu của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn đều tức giận đến cực điểm, luôn có một loại cảm giác phẫn nộ kiểu như bọn ta không tìm người gây phiền toái, mà ngược lại người còn tìm tới bọn ta gây chuyện vậy.





Hàn Tam Thiên thậm chí có thể chắc chắn rằng, nếu không có Thất công chúa ở đây, cả hai tên này đều hận không thể trực tiếp lao đến điên cuồng cắn

xé anh.

Chỉ là điều này cũng khá tốt, đây chẳng phải là hiệu

quả mà anh muốn hay sao?

"Ngươi nói cũng đúng." Hàn Tam Thiên cười gật đầu: “Nếu đã như vậy, Thất công chúa hãy lui ra đi."

Thấy Hàn Tam Thiên vẫn còn biết điều, lửa giận của hai người kia cũng tiêu tan một chút, đang định quay lại kêu Thất công chúa trước tiên hãy rời khỏi đây thì lại thấy nàng cũng đang quay sang nhìn mình.



Hai người đột nhiên có một dự cảm vô cùng tồi tệ.

Quả nhiên chỉ một giây sau, Thất công chúa chậm

rãi mở miệng: “Các ngươi còn chờ cái gì?"

“Thất công chúa, ngài đang nói cái gì vậy? Ngài

muốn hai người bọn ta xin lỗi hắn sao? Đừng nói bây giờ đối với bọn ta hắn chỉ là một con chim trong lông, sinh tử của hắn bọn ta nắm trong lòng bàn tay, chỉ riêng nói về bối phận, hai người bọn ta cũng coi như tiền bối của Ma tộc, mà hắn thì chỉ là một Nhân tộc Trung Nguyên hạ đẳng nhất trong đám hạ đẳng, vậy thì hắn có tư cách gì yêu cầu bọn ta xin lỗi hắn chứ" Ngọc Diện Tu La vừa khó hiểu vừa bực bội nói.

Quỷ Tôn cũng gật gật đầu: “Đúng đó Thất công



chúa, ngay cả những người đến từ Ma tộc gặp hai người bọn ta cũng đều phải khom lưng uốn gối, huống chi là ên tiểu tử này?"

“Ta nói mà các người nghe không rõ sao? Hay là

không muốn nghe đây?" Thất công chúa lạnh lùng

nói.

Thấy Thất công chúa không vừa lòng, những lời hai người còn muốn nói đều nghẹn lại ở trong cổ họng, chỉ có thể bất lực nhìn nhau, sau đó đồng loạt quay người đối mặt với Hàn Tam Thiên đang đứng phía sau, buồn bực nói: “Vừa nãy, là do hai người bọn ta có chút lỗ mãng.”

Nói xong, hai người đều quay đầu sang một bên khác, không muốn liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên



thêm một cái nào nữa.

“Bây giờ ngươi hẳn là rất hài lòng rồi đi?" Quỷ Tôn buồn bực lạnh lùng nói.

“Chờ một chút. Đúng lúc này, Hàn Tam Thiên lại

lên tiếng, hai người kia quay sang nhìn thì thấy trên mặt anh đang nở một nụ cười xấu xa, lập tức lại càng thêm buồn bực......



“Ngươi còn muốn như thế nào nữa?" Ngọc Diện Tu

La cố nén lửa giận, không kiên nhẫn nói.

"Thất công chúa, ngài xem hắn..." Quỷ Tôn cũng rất tức giận.

Rõ ràng là Hàn Tam Thiên căn bản không thành tâm

chút nào, anh biết rõ rằng mình đang đùa giỡn với

bọn họ.

“Hàn Tam Thiên ta tuy rằng không phải người đọc sách, nhưng ít nhất cũng biết lời xin lỗi căn bản là như thế nào. Đầu tiên là thái độ phải thành khẩn, giọng điệu phải mang ý hối hận, thân hình đứng thẳng, sau đó hơi hơi cúi đầu, đây mới là sự biểu đạt xin lỗi căn bản nhất, ta nói có đúng không? Thất công chúa?"