Chiến Thiên

Chương 134: Quang và ám




Trịnh Hạo Thiên ngẩn ra, nói thật hắn cũng không tin trong lần đầu thử lại có thể ngưng tu ra khí toàn tràn ngập lực lượng tinh thần này.

Thế nhưng, cảm giác kì lạ từ não vực truyền ra khiến hắn biết rõ mình không nằm mơ.

Gãi đầu, Trịnh Hạo Thiên hưng phấn nói: ''Hinh Dư tỷ, hình như ta thực sự cô đọng được."

Cừu Hinh Dư khóe miệng giựt giựt vài cái, trong lòng dâng lên nỗi kinh hãi khó hình dung.

Tuy rằng nàng cảm nhận khí tức biến hóa bên ngoài mà đoán thế, nhưng chưa được xác nhận nàng còn chưa tin, mà khi Trịnh Hạo Thiên xác nhận chuyện này, nàng quả thực hết nói nổi.......

Nhân vật như vậy thật không thể dùng hai chữ thiên tài để hình dung!

Đứng trước mặt Trịnh Hạo Thiên, Cừu Hinh Dư đột nhiên có chút tự ti. Mà loại cảm giác này trước đây nàng chưa từng có, cho dù là chứng kiến Trịnh Hạo Thiên hoàn toàn yêu hóa cũng chưa từng xảy ra.

Thế nhưng Trịnh Hạo Thiên tại phương diện cô đọng chân khí cũng thể hiện ra tiềm lực kinh khủng, nàng rút cuộc sinh ra loại tâm lý ngưỡng vọng.

Lúc này, hình tượng Trịnh Hạo Thiên trong tâm tưởng nàng chợt cao lớn hơn.

Một thiếu niên sinh trưởng trong thôn nhỏ, rút cuộc cũng bị hào quang thiên tài che khuất.

Nhưng mà, khiến nàng cảm thấy kinh ngạc chính là trong lòng nàng không có chút mất mát, mà càng nhiều vui vẻ cùng tự hào hơn.

Sắc mặt của nàng từ kinh ngạc chuyển sang vui vẻ, sau đó thành ngại ngùng.

Trịnh Hạo Thiên ngơ ngẩn nhìn Cừu Hinh Dư, biểu tình liên tục biến hóa trên mặt nàng khiến hắn không cách nào đoán được tâm tư nàng.

Một lúc lâu sau, Cừu Hinh Dư nhẹ giọng nói: "Ngươi sao có thể làm được?"

Lúc nàng hỏi cũng không phải mong có một đáp án, quả thực chỉ vô thức mà hỏi thôi.

Nhưng mà Trịnh Hạo Thiên suy nghĩ một lúc, nói: "Trong não vực của ta hình như trời sinh một cái khí toàn, ta cũng không cảm ứng cái gì, chỉ cần không chế nó là có thể thành công."

Cừu Hinh Dư há to miệng, trong mắt toát ra một tia cổ quái.

Trời sinh khí toàn? Chẳng lẽ hắn sinh ra đã là Linh khí sư.........

Tư chất như vậy thực khiến người khác đố kị.

Nhưng mà Cừu Hinh Dư trong lòng mừng thầm, thể chất đặc thù như vậy, thành tự sau này tự nhiên không thể đo đếm được, thân phận hai bên dần rút ngắn, hẳn là phụ thân không phản đối hắn nữa.

"Hạo Thiên, ngươi thử xuất ra khí toàn, để ta xem ngươi có năng lực đặc thù gì?"

Trịnh Hạo Thiên giật mình, nói: "Năng lực đặc thù?"

Cừu Hinh Dư chậm rãi gật đầu, nói: "Lực lượng tinh thần của mỗi người đều khác nhau, cô đọng thành khí toàn cũng khác nhau, chúng có thể hấp thu lực lượng kì quái muôn màu, vì vậy sau này ngươi chọn công pháp linh khí để tu luyện, có thể dựa vào công pháp thích hợp với khí toàn để tu luyện."

Trịnh Hạo Thiên lúc này mới sực tỉnh, hỏa diễm lão yêu đã nói qua, Cừu Hinh Dư là nội mị thể chất, mà khí toàn của nàng mang theo một tia đỏ nhạt.

Vậy đích thực là màu sắc khí toàn của mỗi người đều khác nhau.

Hắn nhắm hờ mắt, tinh thần tập trung vào khu vực kì dị trong não vực.

Đoàn lực lượng này cũng không phải hắn khổ luyện ra, mà là hắn phát hiện ra sau đó tìm cách không chế.

Nhưng khiến hắn nghĩ không ra chính là, khi hắn muốn điều khiển khí toàn xuất ra ngoài cơ thể, cỗ lực lượng này lại như hài tử khó bảo, có xu hướng chống cự lại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://

Trung tâm khí toàn tràn ngập một cỗ lực lượng, nó đến trước mặt hắn rồi chậm rãi xoay tròn.

Khí toàn bên trong xoay tròn đồng thời sinh ra một cái vòng xoáy tương tự ở bên ngoài thân thể.

Một đoàn quang một đoàn ám.

Quang cùng ám, không ngờ giờ phút này trở thành một chỉnh thể hoàn mỹ.

Cừu Hinh Dư lúc trước tràn ngập mong chờ, thế nhưng khi quang mang mỹ lệ kai xuất hiện, trên mặt nàng hiện ra vẻ khó có thể tin. Sau đó, là lực lượng ám hẹ nhàng bay ra, sự khó tin trong mắt nàng lập tức biến thành mừng như điên.

Nhưng mà vẻ mặt này chỉ xuất hiện một lát, sau đó biến thành lo lắng.

Trịnh Hạo Thiên liếc nhìn nàng, thở phào một hơi, xoáy tụ ngoài thân thể hắn đột ngột biến mất không còn tăm hơi.

Trong lòng hắn nghĩ thầm, Hinh Dư tỷ biểu hiện như vậy lẽ nào khí toàn này có gì không bình thường?

Bởi vì khí toàn này xuất hiện có chút kì quặc, cho nên trong lòng hắn cũng thấp thỏm không yên.

Sau một lát, Cừu Hinh Dư rút cuộc nói: ''Hạo Thiên, ngươi đáp ứng ta một việc."

"Chuyện gì?"

"Nếu ta không lầm, khí toàn của ngươi chính là quang ám thuộc tính, hai loại thuộc tính đặc thù, vô luận loại nào cũng có thể dẫn tới oanh động lớn, mà hai cái hợp nhất, chuyện này......." Cừu Hinh Dư lắc đầu: "Ta chưa từng nghe nói qua, cũng chưa từng nhìn thấy trong điển tịch."

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nhưng hắn không hiểu rõ ý nàng.

Cừu Hinh Dư nghiêm mặt nói: "Ngươi phải đáp ứng ta sau này trước mặt người khác không được thể hiện ra hai chủng lực lượng này."

Trịnh Hạo Thiên giật mình, hỏi: "Vì sao?"

"Bởi vì........ hai chủng lực lượng này quá mạnh, nếu như ngươi có một trong hai loại như vậy có thể nhận được vô số vinh dự, sẽ có vô số thế lực chào mời. Nhưng ngươi để họ biết mình có thiên hạ độc nhất vô nhị khí toàn, như vậy chờ ngươi không biết là phúc hay họa." Cừu Hinh Dư không chút do dự nói: "Đương nhiên, nếu sau này ngươi có thực lực có thể uy hiếp thiên hạ khiến họ không dám chống lại ngươi, như vậy có thể tiết lộ ra bên ngoài."

Nàng thâm ý nhìn Trịnh Hạo Thiên, nhẹ giọng nói: "Ta tin là sẽ có một ngày như vậy."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình, hắn lập tức nhớ tới những lời Dư thúc nói.

Lúc hắn mười bốn tuổi, Dư thúc thậm chí còn không cho hắn bại lộ thân phận Liệp sư.

Khi đó lo lắng của Dư thúc cũng y như Hinh Dư tỷ bây giờ.

"Hinh Dư Tỷ, nếu ra cô đọng khí toàn, chỉ sợ rất khó giấu diếm, trừ khi sau này không làm linh khí sư, bằng không......." Trịnh Hạo Thiên cau mày.

Cho dù là Cừu Hinh Dư là Linh khí sư mới nhập môn cũng có thể nhìn ra khí tức của hắn dị thường, càng không cần nói đến cao thủ chân chính.

Trên mặt Cừu Hinh Dư hiện lên vẻ khổ não, nói: "Thực sự là vậy, nếu khí toan của ngươi có một màu thì tốt rồi."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, tinh thần ý niệm của hắn một lần nữa xuất động.

Quang, quang, ta chỉ cần quang...........

Theo ý niệm không ngừng tăng cường của hắn, đoàn lực lượng một lần nữa xuất hiện biến hóa.

Một điểm linh khí từ trung tâm dòng suối hình thành khí tụ bên ngoài thân thể Trịnh Hạo Thiên, thế nhưng khác với lần trước, lúc này hoàn toàn chỉ là quang lực lượng.

Loại lực lượng thuần túy này, không chứa một tia tạp chất rơi vào ánh mắt hai người.

Cừu Hinh Dư mở to mắt, nàng vui vẻ nói: "Hạo Thiên, sao ngươi làm được?"

Trịnh Hạo Thiên dang tay than thở: "Ta cũng không biết sao mình làm được nữa."

Cừu Hinh Dư nhìn hắn cả nửa ngày, rút cuộc lắc đầu, buông tha ý nghĩ tìm hiểu trong đầu. Bởi vì nàng cũng hiểu nếu hắn nàng còn không hiểu vậy tên gà mờ Trịnh Hạo Thiên này càng không thể nghĩ ra.

Trầm mặc một lát, Cừu Hinh Dư đột nhiên nói: "Hạo Thiên, ta nghĩ để ngươi tu luyện Cực âm nội mị thuật cùng a."

Trịnh Hạo Thiên phát lạnh trong lòng, da đầu có phần tê dại đi.

Bảo hắn tu luyện nội mị thuật?

Hắn nghiến răng, nghĩ đến mấy chữ vung đao kia, hắn không rét mà run.

"Ta vốn tưởng thiên phú linh khí sư của ta cực cao, có thể đủ tư cách kế thừa bộ tuyệt học này, thế nhưng....." Cừu Hinh Dư trên mặt nhoẻn miệng cười, trong nụ cười ẩn chứa vẻ chua xót: "Trách không được vị tiền bối kai quyết đoán khiến ta hôn mê để nói chuyện với ngươi, bỏi vì hắn chọn ngươi, cũng chỉ có thiên phú cảu người mới phát huy uy lực của bộ tuyệt học này đến cực hạn."

Trịnh Hạo Thiên lắc đầu như lắc trống: "Hinh Dư tỷ, ta đã nói trước khi ngưng tụ khí toàn rồi, vô luận thế nào cũng không tu luyện công pháp này, nếu như ngươi không luyện, vậy chúng ta vĩnh viễn không rời đi được a."

Cừu Hinh Dư uyển chuyển cười, nụ cười mang đậm phong tình vạn chủng.

"Vĩnh viễn không rời đi, như vậy cũng tốt."

Trái tim Trịnh Hạo Thiên nhảy mạnh một cái, hắn mơ hồ hiểu cái thể chất nội nị này là gì.

Ở chùng với Cừu Hinh Dư càng lâu lại càng bị hấp dẫn, điểm này cho dù là Trịnh Hạo Thiên cũng không thể tránh khỏi.

ĐÔi mắt hiện lên một tia dị sắc, hắn chăm chú nhìn đối phương, ánh mắt dần trở nên nóng rực.

Cừu Hinh Dư hai má đỏ lên, không dám nhìn đôi mắt như phát hỏa của hắn, nàng quay đầu nói: "Đây là cực âm đan, ngươi ăn vào bắt đầu tu luyện đi a."

Trịnh Hạo Thiên nhìn lọ đan dược trên cánh tay nhỏ nhắn của nàng, trong lòng mơ đột nhiên phát lạnh, giống như là một thùng nước lạnh tạt vào dục hỏa của hắn vậy.

Cực âm đan.........

Vung đao.........

Ý niệm này xuất hiện, hắn còn có thể tơ tưởng lung tung mới thực có quỷ.

Tròng mắt vừa chuyển, Trịnh Hạo Thiên cầm lấy cực âm đan.

Cừu Hinh Dư cúi thấp đầu, trong đôi mắt bất giác hiện ra vẻ tiếc nuối nhưng nàng không hối hận.

Mình có thể có hắn, vậy là đủ rồi.........

"Hinh Dư tỷ." Trịnh Hạo Thiên vận khí trong đan điền, cả người đột nhiên bành trướng.

"Hả?"

Cừu Hinh Dư vừa ngẩng đầu, lập tức thấy một đầu gấu mở to miệng cười ngây ngô.

Nàng trong lòng hoảng hốt, định kêu lên, đúng lúc này có vật gì đó bị đưa vào miệng, đồng thời trong nháy mắt chui vào trong bụng.

Trịnh Hạo Thiên biến thành cuồng bạo hùng vương, xuất thủ như điện, đưa Cực âm đan vào miệng nàng.

Cừu Hinh Dư lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, nàng thở dài một tiếng, ánh mắt phức tạp nhìn Trịnh Hạo Thiên, sau đó chậm rãi ngồi xuống luyện hóa đan dược.

Lúc này, trong lòng nàng vô pháp trừ đi mầm mống tình ý trong lòng.........

Thời gian trôi qua, mầm móng này dần dần lớn lên sau đó kết quả....