Chiến Tuyệt Vô Song

Chương 41




Lúc này trên bầu trời, đợt thiên kiếp thứ hai cũng sắp kết thúc, nhưng từ trong biển mây một tia sét màu tím rộng mười trượng bổ xuống phía Mạc Hiểu Nam.

Nhưng vừa đến lại gần hắn, thì tia lôi kiếp lập tức bị khí tức thần bí thôn phệ mất.

Đợt thiên kiếp thứ hai kết thúc.

Ý thức của hai người trở về cơ thể, Sinh tử kiếp kết thúc, cơ thể cũng khôi phục bình thường, nhưng sinh mệnh lại thiếu đi một nửa.

Lúc này hai người mới bắt đầu tỉnh lại.

Mạc Hiểu Nam tỉnh lại lập tức cảm nhận được cơ thể của mình tràn trề sức mạnh, nhưng tinh thần lại cực kỳ mệt mỏi do sự việc lúc trước.

Hắn cố gắng điều khiển cơ thể mình quay đầu lại nhìn Lâm Phi Nhi, khi thấy nàng đã ổn hắn mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại sốc lại tinh thần, còn không quên lấy ra một viên đan dược bỏ vào trong miệng.

Nhắm mắt điều khí, tuy hắn bây giờ tu vi không có, nhưng lại có ấn ký của nơi thánh tích này gia trì, lại cộng thêm con ác chủ bài hắn không tin lượt thiên kiếp thứ ba này hắn không thể vượt qua.

Sau khi điều tiết hoàn thành, tinh thần lực cũng khôi phục được một chút, tạm đủ dùng cho lượt thiên kiếp này, hắn lúc này nhìn xuống sợi xích trên cơ thể.

Xiềng xích lúc này cũng tả tơi không chịu được, nhưng sợi xích vẫn rắn chắc hắn vận sức như thế nào cũng không thể giật đứt.

Bỗng hắn cắn răng nói: "Ta không tin các ngươi không đứt." Dứt câu hắn bắt đầu quằn vại tay chân cũng nổi gân lên, miệng nghiến răng két két, sợi xích bắt đầu rơi ra tinh quang, tình đốm tinh quang sau khi rơi ra cũng bị luồng khí tức thần bí kia cắn nuốt.

Sợi xích đã tàn tạ, bây giờ tàn tạ gấp bội, dường như có thể đứt bất cứ lúc nào, lúc này một tiếng giòn tan vang lên.

"Rắc rắc.."

Một mắt xích đã bị bức ra, mắt xích bị đứt từ từ rơi xuống hóa thành tinh quang, từ từ chìm vào bên trong luồng khí tức thần bí kia biến mất không một dấu vết.

Sợi xích cũng vì như thế mà tuột ra khỏi người hắn, nhưng khi nó rơi xuống đất không hoá thành tinh mang mà hóa thành một con tiểu xà, hai mắt đỏ ngầu lao thẳng về phía chân hắn, há chiếc miệng vàng chóe của mình ra, hai chiếc răng nanh sắc như dao cạo.

Nhưng chưa cắn được vào chân hắn, con rắn đã bị Mạc Hiểu Nam điều khiển luồng khí tức thần bí kia bắt lấy nó, con rắn cũng vùng vẫy chống cự nhưng nó càng chống cự, càng bị cắn nuốt càng nhanh.

Sau khi giải quyết xong phiền toái này, hắn nghiêng người bẻ tay bẻ chân, hắn đưa tay ra một tia khí tức thần bí lập tức hội tụ tạo thành một thanh trường thương.

"Chiến thôi!!!! "

Trên bầu trời kiếp vân đột nhiên tản, ra tạo thành một lỗ hổng chính giữa, phía chính giữa lỗ hổng một trận pháp màu vàng xuất hiện, trận pháp chứa vô số văn tự giống như Tiêu Dao Tử từng dạy hắn.

"Kim Môn Tỏa, Thập Cửu Kim Long Trận!"

"Trận pháp thượng cổ này dường như đã tuyệt tích, sau khi Kim Long sơn biến mất, không ngờ ngày hôm nay ta lại có phút được chứng kiến nó, trận pháp được mười chín thần long tọa trấn, mỗi một lần xuất chiêu thiên địa rung chuyển, tổng cộng có ba lần xuất chiêu, uy lực đều tăng lên theo cấp số nhân.

Nếu như bọn hắn đón nhận thì lượt đầu tiên sẽ có uy lực Nguyên Anh, sau đó là Hoá Thần cuối cùng là Luyện Hư kỳ đỉnh phong một chiêu.

"Hặc hặc, tiểu tử nếu ngươi còn nhớ lời ta nói thì đợt thiên kiếp này không thể không vượt qua."

"Tuy kết quả có chút không thể chấp nhận, nhưng có bản tọa ở đây thì cho dù là giẻ rách cũng có thể cứu được, chỉ cần ngươi đừng độ thẳng xuống lòng đất là được."

Tiêu Dao Tử cười hặc hặc.

- --------------

Bên dưới thiên kiếp.

Bên cạnh Mạc Hiểu Nam đã xuất hiện thêm một thân ảnh là Lâm Phi Nhi.

Ngọc kiếm trong tay nàng tuy nứt nẻ một chút nhưng dưới sự bao bọc của luồng khí tức kia nên cứng rắn lạ thường.

Trên bầu trời trận pháp đã hội tụ đủ linh khí một đầu rồng bắt đầu hiện lên, há miệng từng tia tử khí bắt đầu hội tụ sau đó bắn xuống chỗ hai người bọn hắn.

"Đệ nhất - Tử Long Huyền Pháo"

Đợt công kích này chỉ có cường độ Nguyên Anh trung kỳ đại viên mãn, nhưng cũng khiến cho bọn hắn đứng ngồi không yên.

"Trận pháp này sẽ đánh ra ba lần, Tiên tử có thể đỡ lượt đầu của thiên kiếp không? Tại hạ sẽ ở phía sau yểm trợ đảm không mất dù chỉ là cọng tóc." Mạc Hiểu Nam cười nói.

Nàng lập tức gật đầu, khuôn mặt vẫn lạnh tanh như trước, giống như một tảng băng chưa bao giờ lay động.

Lâm Phi Nhi lúc này bước về phía trước, ngọc kiếm trong tay bắt đầu sáng chói, không gian chung quanh bắt đầu rung động, kiếm ý phát ra ngút trời.

'Vân Cương Tông bí kỹ - Thái Thượng Quyết'

Đứng phía sau Mạc Hiểu Nam đưa tay lên bắt đầu phác hoạ trận pháp mà Tiêu Dao Tử truyền cho hắn, nhưng lần này hắn thêm vào mấy chi tiết nhỏ, trận pháp điều khiển không gian lập tức hóa thành một trận pháp hoàn toàn mới.

"Thăng Linh Cổ Trận"

Trận pháp ngay lập tức hóa thành một tia sáng bay lại bên cạnh Lâm Phi Nhi, Mạc Hiểu Nam cũng ngồi bệt xuống đất, thi triển trận pháp này hầu như rút cạn khí huyết của hắn.

Mặc dù có ấn ký gia trì nhưng vẫn không thể bù được hao tổn, nhưng hắn vẫn cảm thấy mãn nguyện.

Đưa mắt nhìn lên đạo thân ảnh uy vũ đang đối chọi kia nói: "Cố lên!!!"

Linh lực trong cơ thể của Lâm Phi Nhi lập tức giao động mãnh liệt, bắt đầu có dấu hiệu chuyển hóa, khí tức nguyên anh đã bắt đầu xuất hiện trên thân thể, nhưng đột nhiên nàng biến mất.

Đầu rồng bên trên trời một cột sáng màu tím phóng xuống với vận tốc không thể tưởng tượng nổi, uy áp của cột sáng này làm cho người ta run rẩy tuyệt vọng.

Lúc này một âm thanh êm ai, nhưng lại to lớn dị thường vang vọng cửu trùng thiên.

'Nhất kiếm - Phá thiên'

Một luồng kiếm khí màu trắng bay thẳng trời cao, khi hai công pháp va chạm vào nhau bầu trời sấm chớp rền vang, gió lốc ngút trời, không gian muốn vặn vẹo.

"Ầm!!!!!". Truyện Truyện Teen

Ngay sau đó một tiếng nổ lớn vang lên, phong bạo quét ngang bốn phía, từng tia năng lượng bắn ra từ cú va chạm khi nãy, chúng văng tung toé, tạo thành một tràng cảnh đẹp mê người.

Từ trên bầu trời Lâm Phi Nhi ngã xuống, sắc mặt tái nhợt đi, hiển nhiên một kích khi nãy đã hao hết linh lực bên trong cơ thể.

Hắn lập tức đứng lên đỡ lấy nàng, còn không quên nhẹ nhàng đặt nàng xuống cạnh một tảng đá gần đó.

Sau đó hắn lập tức quay lưng đi.

"Chuyện còn lại cứ để cho ta!!" m thanh uy nghiêm vang vọng bầu trời.

Lâm Phi Nhi ngồi bên cạnh tảng đá gật đầu, sau đó nói nhỏ: "Vâng."

Mạc Hiểu Nam nghe thấy lập tức rùng mình, vì cảm thấy không quen.

Hắc lắc đầu nhìn thẳng lên trên bầu trời, miệng mỉm cười, hai tay bắt đầu kết ấn một trận pháp dưới chân hắn xuất hiện, nhưng trận pháp này không tỏa ra bất kỳ khí tức gì cường hãn, mà rất nhu hoà.

Trên bầu trời đầu rồng bắt đầu tiêu tán, thay vào đó là một giọt nước từ trong trận pháp rơi xuống.

'Đệ nhị - Lạc Thủy Tịnh Hoá'

"Ta sẽ cho các ngươi thấy ác chủ bài của ta!"

Hắn nhổ thanh trường thương bên cạnh lên, đồng tử lúc này hóa thành màu vàng, trận pháp dưới chân đột nhiên chuyển đổi, từ trận pháp với linh khí nhu hoà, hoá thành cuồng bạo bắt đầu bay lên giữa ngực hắn.

"Ấn ký gia trì cơ thể khai mở."

"Hồn huyết mở"

"Hóa Thần tu vi tạm thời, mở"

Tu vi của hắn bắt đầu tăng lên.

Đả thông bát mạch.

Đột phá luyện khí tầng một

Luyện khí tầng mười.

Đột phá Trúc cơ đỉnh phong.

Kim đan đỉnh phong.

Nguyên Anh đỉnh phong.

Hoá Thần đỉnh phong.

Sau khi đạt đến hoá thần đỉnh phong mới dừng lại.

"Đây là sức mạnh của cấp bậc Hoá Thần hay sao! Thật kinh khủng!" Hắn siết chặt tay nói.