Cô Hầu Gái Của Vương Thiếu Gia

Chương 95: Tìm con dâu về cho mẹ




Nhiễm Liên bò đến chỗ Vương Gia Vỹ, ôm lấy chân hắn cầu xin:

“Tôi… tôi sai rồi. Thiếu gia, xin anh tha cho tôi...”

Vương Gia Vỹ nắm được bằng chứng trong tay, không khỏi khiến Nhiễm Liên kinh hãi. Hôm qua lấy được điện thoại của Tô Thư Uyển từ chỗ của Lâm Túc Kỳ, cô ấy đã phát hiện ra một bí mật.

Hóa ra người đàn ông này đã tỏ tình với Tô Thư Uyển. Hiện tại cô là bạn gái của hắn, dĩ nhiên khi thấy bạn gái mình bị người ta hãm hại, sẽ không dễ dàng bỏ qua được.

Nhiễm Khiết cũng quỳ xuống cúi đầu cầu xin cho chị gái mình. Cô ta vừa thấy lo lắng vừa căm hận Tô Thư Uyển. Rõ ràng cô ta vào nhà họ Vương lâu như vậy, tìm mọi cách để lấy lòng Vương Gia Vỹ nhưng không hề có tác dụng, tại sao Tô Thư Uyển lại có thể dễ dàng khiến hắn yêu cô như vậy?

Đúng là hồ ly tinh mà! Nhiễm Khiết thầm nghĩ.

“Thiếu gia, cầu xin anh tha cho chị Nhiễm Liên lần này. Dù sao Tô Thư Uyển cũng không bị tổn thương gì, mong anh niệm tình từ trước đến giờ chúng tôi hầu hạ chu đáo mà bỏ qua cho chị ấy một lần.”

Vừa nói, Nhiễm Khiết vừa rơm rớm nước mắt, muốn tận dụng bộ mặt xinh đẹp, thánh thiện này để khiến Vương Gia Vỹ mềm lòng. Nhưng mà hắn là ai chứ? Một tên ác ma trước giờ chưa từng quan tâm đến cảm xúc của người khác, có thể bị người phụ nữ giả tạo này xoay chuyển tình thế sao?

“Tha?” Vương Gia Vỹ nâng cao khóe môi trái.

Hiện tại, hắn thật muốn lập tức ném hai chị em nhà họ Nhiễm vào chuồng chó dữ, mặc cho chúng muốn làm gì thì làm.

“Không chỉ một mình Nhiễm Liên mà cả cô nữa, Nhiễm Khiết, hai người đều phải trả giá cho những hành động ngu xuẩn của mình.”

Vương Gia Vỹ đã điều tra lại chuyện của Vương Minh Tuyết. Hắn tự nghĩ một cô tiểu thư kiêu căng nhưng đầu óc ngu ngốc làm sao có thể nghĩ được kế hoạch thâm độc như vậy? Hóa ra là có sự giúp sức của chị em Nhiễm Liên, Nhiễm Khiết.

Chính hắn đã tra ra cô ta nhờ người bên ngoài mua thứ thuốc làm hoa hồng chết héo giao đến dinh thự. Cộng thêm với những lần khác hai chị em kia chèn ép Tô Thư Uyển, lần này Vương Gia Vỹ phải làm đến cùng, tuyệt đối không thể để họ tiếp tục ở lại Vương gia nữa.

Vương Gia Vỹ từng bước vạch trần Nhiễm Liên và Nhiễm Khiết. Mỗi lời hắn nói ra đều khiến họ sợ hãi nhìn nhau, trong lòng run sợ không biết kết cục nào sẽ đến với mình.

“Thiếu gia, chúng tôi biết sai rồi. Cầu xin anh… xin anh…”

“Câm miệng hết đi!” Vương Gia Vỹ gắt lên.

Hắn chỉ tay về phía trước, đôi mắt tối sẫm lại, sặc mùi chết chóc. Thở gấp một hơi, Vương Gia Vỹ nói:

“Chuẩn bị tinh thần đi. Đêm nay sẽ là đêm cuối cùng hai người ở lại nơi này rồi.”

“Thiếu gia, anh… anh muốn làm gì?”

Vương Gia Vỹ cười lạnh, thản nhiên nói:

“Bán hai người vào động chứa, để mỗi ngày được cùng đám đàn ông chơi đùa. Không tệ có đúng không?”

“Cầu xin anh! Đừng… đừng mà.”

Nhiễm Liên và Nhiễm Khiết khóc lóc cầu xin, nhưng chỉ nhận lại sự thờ ơ, chán ghét của Vương Gia Vỹ. Hắn đứng dậy phủi mông rời đi, không quên hạ lệnh cho người của mình giam lỏng họ trong phòng.

Về phần Lâm Túc Kỳ, Vương Gia Vỹ không làm gì cô ấy cả. Dù sao cũng từng là chị em tốt của Tô Thư Uyển, hắn muốn để cô tự mình quyết định.

Vương Gia Vỹ đến Vương thị vào đầu giờ chiều. Châu Viên Cầm lên tiếng hỏi lý do cả đêm hôm qua hắn không về, sáng nay còn đến công ty muộn như vậy. Vương Gia Vỹ lấy đại cái cớ đi uống rượu với Hàn Lĩnh, rồi ngủ qua đêm ở khách sạn.

“Nhắc mới nhớ, ngày mai con ra ngoài ăn tối cùng Chiêu Dao đi.”

“Con không đi.”

Cuộc trò chuyện đang bình thường bỗng trở nên căng thẳng. Châu Viên Cầm muốn Vương Gia Vỹ xây dựng mối quan hệ với Hàn Chiêu Dao, đưa cô ấy ra ngoài ăn uống, mua sắm, xem phim,… như bao cặp tình nhân khác trong những dịp hẹn hò.

“Vương Gia Vỹ, nếu con còn thương mẹ, biết suy nghĩ cho tương lai của Vương thị, của nhà họ Vương thì nhất định phải đi.” Châu Viên Cầm nắm lấy cánh tay Vương Gia Vỹ, ra sức thuyết phục hắn.

Vương Gia Vỹ thở dài, chán chường nhìn mẹ của mình.

“Tại sao nhất định phải là em ấy? Mẹ, con chỉ xem Chiêu Dao như em gái thôi, tuyệt đối không thể phát sinh mối quan hệ khác.”

Vương phu nhân đập bàn, chân mày nhăn nhíu lại:

“Vậy con muốn thế nào? Tuổi của con không còn nhỏ nữa, đến lúc nên tìm đối tượng cho mình rồi. Cho dù không phải là Chiêu Dao thì cũng là một cô gái khác. Mẹ không chỉ vì lợi ích của cái nhà này mà còn vì bản thân con nữa. Vương Gia Vỹ, mẹ muốn có cháu nội rồi.”

“Vậy con tìm cho mẹ là được.” Hắn cam đoan nói.

Châu Viên Cầm hơi khựng lại, hỏi:

“Con, con nói cái gì?”

“Con nói sẽ tìm con dâu về cho mẹ. Vì vậy, đừng ép con qua lại với Chiêu Dao nữa.”

Vương Gia Vỹ còn có công việc phải xử lý, nói xong liền dời đi. Châu Viên Cầm nhìn thấy thái độ quả quyết của hắn, lẽ nào đã rung động trước cô gái nào rồi? Bà nôn nóng trong lòng, muốn được gặp người trong mộng của hắn ngay tức khắc.