Những gì Lệ Cảnh Diễn nói khiến cho những cổ đông có mặt đều trợn mắt há mồm.
Bọn họ cũng đều biết, có đến 15% cố phần của Thi Nhuận Trân Châu bị người khác thu mua với giá cao.
Bọn họ cũng chỉ cho rằng có ai đó muốn củng cố địa vị của mình, cho nên, mới bí mật thu mua 15% số cổ phần này.
Nhưng không ai nghĩ tới, 15% cổ phần này lại nằm trong tay Lệ Cảnh Diễn.
Như vậy, nếu sau này đến khi phải gianh giựt công ty, chỉ cần Lệ Cảnh Diễn hướng về Thi Hạ, Thi Hạ không phải sẽ là CEO của Thi Nhuận Trân Châu sao?
Đối với việc Lệ Cảnh Diễn là người bí mật nắm 15% cổ phần, Thi Hạ cũng cảm thấy khϊếp sợ.
Lệ Cảnh Diễn nhìn thoáng qua những cổ đông ở đây, bọn họ mặt mày đều rất khó xem.
“Cho nên, hội nghị hôm nay, tôi nhất định phải đến.”
Lệ Cảnh Diễn nói, Mạt Mạt đã cẩn thận chuẩn bị sẵn ghế cho Lệ Cảnh Diễn, ở ngay bên cạnh chỗ ngồi của Thị Hạ.
Có chủ tịch Lệ ngồi ngay bên cạnh, Thi Hạ tỷ hẳn là sẽ không sợ nữa, huống chi, có anh ở đây, để xem ai dám khi dễ cô.
Thi Hạ có chút mất tự nhiên mà đi tới chỗ bục phát biểu, cô nhìn thoáng qua những người bên dưới.
Những gương mặt khó coi này, kẻ nào cũng là những con trùng độc chuyên hút máu người khác để sống!
“Các vị cổ đông lần này vội vã đến đây, là vì chuyện cắt đứt hợp đồng với Lệ Cảnh Dương sao?” Thi Hạ hỏi.
Chủ tịch Ngô dựa lưng lên ghế, một chân gác lên mặt bàn, bộ dạng nhìn rất khinh khỉnh.
“Đúng vậy, đã mất hết hình ảnh, chúng ta để cậu ta làm người phát ngôn cho sản phẩm của công ty, không phải rất mất mặt sao?”
Ngô đổng sự hiển nhiên là đã trước đó liên hệ hảo mặt khác đổng sự, hắn lời này chỉ vừa nói ra tới, lập tức liền có người tỏ vẻ duy trì.
“Đúng vậy, người như vậy, không phải sẽ huỷ hoại hình tượng của công ty sao?”
Thi Hạ ngẩng đầu nhìn người mới mở miệng nói, ánh mắt lạnh như băng, khiến ông ta rợn người.
Ông ta chỉnh trang lại quần áo của mình, giống như là đang giấu đi sự bối rối.
Thi Hạ cười lạnh lùng, tiếp tục nói: “Tôi nhớ rõ, ngay từ đầu, lúc tôi cực khổ mời Lệ Cảnh Dương, các vị cũng không phải là thái độ này.”
“Điều đó chỉ nói lên sự thật là tổng giám đốc Thi lần này đã nhìn lầm người, mọi người nói xem, có phải như vậy hay không.”
“Đúng vậy, tổng giám đốc Thi, chỉ sợ cô lần này đã thật sự nhìn lầm người.”
Thi Hạ thanh ho khan hai tiếng, nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh Diễn chỉ là ngồi im lặng, không thể hiện sắc mặt gì.
Thi Hạ lại nhìn những cổ đông đang cố ra vẻ đạo mạo trước mặt, ngoài mặt nói là vì công ty, thật ra toàn là vì bản thân.
“Lúc ấy mọi người đều nhất trí đặt kỳ vọng vào Lệ Cảnh Dương, đâu phải riêng mình tôi, chủ tịch Ngô, ông nói đúng chứ?
Thi Hạ có thể cảm giác được, từ khi Lệ Cảnh Diễn xuất hiện, bầu không khí trong phòng hội nghị đều đã thay đổi.
Nếu Lệ Cảnh Diễn không tới, chỉ sợ nhóm cổ đông này sẽ đối đầu cô một cách trắng trợn!
Thi Hạ nhìn họ, những câu vô nghĩa cô không muốn nói, dứt khoát nói vào chủ đề chính là được.
“Được rồi, nếu hiện tại tình hình đều đã như vậy, vậy mọi người hãy biểu quyết đi, có bao nhiêu người đồng ý cắt hợp đồng với Lệ Cảnh Dương?”
“Những người muốn hủy hợp đồng hãy giơ tay lên, tôi sẽ đếm xem có bao nhiêu người.”
Thấy Thi Hạ dễ dàng liền đồng ý như vậy, những cổ đông đó cứ tưởng Thi Hạ đã chịu thỏa hiệp.
Lúc nãy còn kiên trì không chịu hủy hợp đồng, cuối cùng vẫn phải nghe theo cổ đông thôi không phải sao?
Các cổ đông bắt đầu sôi nổi giơ tay.
Thi Hạ nhẩm đểm, mặt không biến sắc, cứ như chuyện này không liên quan gì đến cô.
Thấy cô dửng dưng như vậy, họ càng giơ tay hào hứng hơn nữa.
Lệ Cảnh Diễn coi không thấy gì, anh chỉ im lặng nhìn đám người này đang nhốn nháo.
Tốt lắm, cơ bản là tất cả đều giơ tay.