Mặt Thi Hạ lập tức đỏ lên. Mẹ chồng cô nói thế, nhưng cô thậm chí còn không nghĩ về nó.
“Việc này chúng ta không hẳn có thể giải quyết được.”
Thi Hạ nói xong, liền muốn đứng dậy, nhưng Lệ Cảnh Diễn cố tình kéo cô lại, cô không thể đứng dậy, chỉ có thể ngồi trên đùi Lệ Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Diễn ghé sát vào tai Thi Hạ, chậm rãi nói: “Nhưng mà giống như Ninh Vô Ưu nói, một trinh nữ có thể có con không? Vì vậy ...”
Thi Hạ cảm thấy tai cô nóng bừng lên. Loại cảm giác này khiến cho cô cảm thấy có chút mập mờ, mập mờ đến mức cô không cách nào tiếp nhận được.
“Được rồi, Lệ Cảnh Diễn, anh đừng gây rối nữa.”
Lệ Cảnh Diễn vùi đầu vào cổ Thi Hạ, hít một hơi thật sâu.
Cơ thể cô rất thơm, rõ ràng là dùng loại sữa tắm bình thường, nhưng anh không rõ, mùi hương đặc biệt này trên người Thi Hạ, không phải mùi hương của nước hoa thì rốt cuộc là từ đâu mà có.
“Tôi rất nghiêm túc.” Lệ Cảnh Diễn nhấn mạnh.
Thi Hạ mỉm cười, nghiêm túc, khi ở bên Lệ Cảnh Diễn, bản thân mình vốn dĩ không thể nghiêm túc rồi, đúng không?
“Nhưng mà, Lệ Cảnh Diễn anh có biết khi nào chúng ta sẽ ly hôn không?”
Nghe thấy Thi Hạ lại nói về vấn đề này, tất cả hứng thú của Lệ Cảnh Diễn chớp mắt như hóa thành cánh chim bay mất.
“Cô có nhất thiết phải nói với tôi về việc ly hôn vào lúc này không?"
Thi Hạ tiếp tục kiên trì, cô biết rằng bây giờ Lệ Cảnh Diễn không muốn nói với cô về vấn đề này, nhưng đây là điều không thể không nhắc.
Đây là vấn đề mà trước sau gì họ cũng phải đối mặt.
Anh ấy còn có Thẩm Giai, mà cô định sẵn là cả đời cô độc...
“Mối quan hệ giữa hai người chúng ta, anh là người rõ ràng nhất. Tôi không muốn để con tôi có một gia đình như vậy.”
“Vậy cô muốn cha của con mình là ai?”
Thi Hạ đột nhiên cảm thấy cánh tay Lệ Cảnh Diễn đang ôm eo mình dùng sức giữ chặt hơn, đến nỗi cô cảm thấy ngột ngạt, khiến cô có chút không chịu nổi.
“Tôi chưa nghĩ về điều đó." Cô bướng bỉnh ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào mắt của Lệ Cảnh Diễn.
Nhưng, rõ ràng là Lệ Cảnh Diễn không tin cô.
“Thi Hạ, cô thành thật nói cho tôi, có phải cô đã thích người khác rồi đúng không?”
Thi Hạ sững đi một lát, cô thích người khác, lẽ nào không phải trái tim của Lệ Cảnh Diễn sớm đã có người phụ nữ khác sao...
Sao tới lúc này, lại trở thành sai lầm của cô, loại oan ức này khiến cô không biết phải làm sao!
“Không có chuyện đó, Lệ Cảnh Diễn, anh thôi đi, anh là đừng nghĩ linh tinh nữa.”
Tuy nhiên, Lệ Cảnh Diễn rõ ràng vẫn không tin những gì Thi Hạ nói.
Bây giờ cô ấy từ chối mình, vậy chỉ có một lý do, cô ấy đã thích người khác rồi.
“Thi Hạ, nếu có thì tốt nhất cũng đừng để tôi phát hiện ra, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”
Đôi mắt anh dữ tợn, khiến Thi Hạ cảm thấy hơi sợ hãi, cũng có chút lo lắng.
Lệ Cảnh Diễn cuối cùng cũng buông tay, Thi Hạ lúc này mới có thể rời khỏi người Lệ Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Dương ở ngoài cửa đã rời đi.
Dường như tình cảm của anh trai và chị dâu mình vẫn rất tốt, vậy nên làm gì với tình cảm của mình đây...
"Lệ Cảnh Diễn, anh chẳng biết gì cả." Thi Hạ lẩm bẩm một câu, rồi không do dự bỏ đi.
Nhưng ngay khi cô chuẩn bị rời đi, lại bị Lệ Cảnh Diễn gọi lại.
“Từ đã, cô không phải đồng ý nhập dữ liệu cho tôi à?”
Cô ... khi nào thì đồng ý, rõ ràng là Lệ Cảnh Diễn cưỡng ép yêu cầu cô làm.
“Chỗ này đều là những thứ cô cần nhập vào.”
Lệ Cảnh Diễn vừa nói vừa đưa một tập tài liệu trong tay cho Thi Hạ.
Thi Hạ sững người một lúc, gật gật đầu, được rồi, cô làm là được chứ gì?
“Tôi đem về phòng làm, trong phòng cũng có máy tính.”
Cô là không muốn ngồi làm ở trong phòng này, đối mặt với gương mặt người chết của Lệ Cảnh Diễn, Thi Hạ không có tâm trạng nào mà làm việc cả.
“Khoan đã, làm ở đây đi.”
“Tại sao?”
Thi Hạ quay lại , gương mặt khó hiểu nhìn Lệ Cảnh Diễn.
“Tôi vừa nói rồi, đây đều là những tài liệu bí mật của công ty, cô phải hoàn thành ngay trước mắt tôi.”