Trong công ty Thi Nhuận Trân Châu
Tin đồn tung ra như vậy, lượng tiêu thụ mặt nạ đúng là có ảnh hưởng lớn.
Cho nên bây giờ nhân viên trong công ty cũng cảm thấy kinh hoàng.
“Tổng giám đốc Thi, lượng tiêu thụ của mặt nạ đã bị ảnh hưởng rất nhiều.”
Thi Hạ nhíu mày.
“Vì nguyên nhân trên hot search đó sao?”
Mạt Mạt gật đầu, vẻ mặt bất lực “Đúng vậy, tất cả người tiêu dùng hiện đang thảo luận về vấn đề này, thậm chí có người còn muốn trả lại hàng nữa.”
Các cô đã sử dụng tất cả các giải pháp, nhưng vẫn không giải quyết được vấn đề cơ bản.
Thi Hạ thở dài trả lời “Nếu họ muốn trả hàng thì cứ để họ trả đi.”
Bây giờ cô ngăn cản khách trả lại hàng chỉ gây ra nhiều vấn đề xấu hơn.
Mạt Mạt nhìn Thi Hạ hơi khó xử “Nhưng nếu như vậy lượng tiêu thụ của chúng ta sẽ tiếp tục giảm.”
Hơn nữa không chỉ là giảm, mà còn có khả năng tăng trưởng âm!
Thi Hạ cắn môi mình, cúi đầu im lặng một lúc “Chuyện này đúng là không cách nào tránh khỏi, chúng ta đã hứa cho họ lý do trả hàng trong vòng 7 ngày thì phải làm được.”
Xem ra Lệ Cảnh Diễn vẫn không định ra tay giúp đỡ.
“Được rồi, tôi hiểu rồi tổng giám đốc Thi.” Mạt Mạt gật đầu, cô ấy hiểu ý của tổng giám đốc Thi.
Tôn trọng lựa chọn của người tiêu dùng, với chi phí hạ thấp giới hạn, bù đắp cho uy tín của người tiêu dùng.
Thi Hạ gật đầu, bây giờ cũng chỉ có thể làm được vậy thôi.
“Và còn nữa, tình hình Lệ Cảnh Dương bên đó thế nào rồi?” Thi Hạ vẫn lo lắng cho Lệ Cảnh Dương.
Mặc dù Lệ Cảnh Dương luôn nói mọi thứ đều ổn, nhưng vấn đề nghiêm trọng đến mức nào, chỉ có Thi Hạ biết.
Lượng tiêu thụ mặt nạ trước mắt đã ra nông nỗi này, Lệ Cảnh Dương làm sao có thể rút lui triệt để đây!
Mạt Mạt thở dài nhìn Thi Hạ bất lực mà trả lời “Tất cả công ty đều đang la hét và hủy bỏ hợp đồng với anh ấy.”
“Lệ Cảnh Diễn vẫn không đồng ý ra mặt giúp đỡ sao?”
“Chủ tịch Lệ hình như …… hình như coi chuyện này chưa từng xảy ra.” Mạt Mạt đáp lại.
Thi Hạ gật đầu, xua xua tay ý kêu Mạt Mạt ra ngoài.
“Được rồi, chị biết rồi. Em mau ra ngoài làm việc đi.”
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ hiện tại của Thi Hạ vẫn thấy lo lắng.
Thi Nhuận Trân Châu bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, tổng giám đốc Thi làm sao có thể yên tâm cho được!
“Tổng giám đốc Thi, chị cũng không cần phải gánh nặng tâm lý quá. Chuyện này không phải lỗi của chị.”
Thi Hạ gật đầu, cô rất vui, bên cạnh còn có một nha đầu có lòng an ủi mình như vậy.
Nhưng cô lúc này cần không phải là an ủi, mà là phấn chấn, cô chỉ có thể tự động viên mình mới có thể nghĩ ra cách đưa mọi người ra khỏi khó khăn.
“Chị biết rồi. Yên tâm đi. Chị rất ổn, không sao đâu.”
“Được rồi, vậy tổng giám đốc Thi, em đi làm trước đây.”
Thi Hạ gật đầu.
Nhưng Mạt Mạt vừa ra khỏi, điện thoại của Thi Hạ vang lên.
Nhìn thấy màn hình điện thoại hiện lên dãy số, Thi Hạ có hơi đau đầu.
Bạch Xu lần này lại gọi cho mình, Thi Hạ nhịp chân cũng biết chuyện gì xảy ra mà.
“Thi Hạ, con mau về nhà ngay cho mẹ!”
Thi Hạ mỉm cười, với ngữ khí của Bạch Xu như vậy Thi Hạ sớm đã thích ứng rồi, cũng không thấy có gì lạ!
“Sao vậy, lần này mẹ không chạy tới công ty tìm con, mà là gọi điện kêu con về nhà sao?