“Cuộc họp đó còn muốn tiếp tục không?”
Thi Hạ xua xua tay. Bây giờ cô tốt nhất là đừng có qua đó.
“Trước tiên tạm ngừng. Dáng vẻ lúc nãy của tôi mất mặt chết đi được.”
Nhưng Mạt Mạt lại cảm thấy thú vị, mất mặt ở chỗ nào.
Chị Thi Hạ là vợ của chủ tịch Lệ, có chỗ nào mà khó xử?
“Chủ tịch Lệ lúc nãy đúng là quyền lực bạn trai tuyệt đối.
Nhưng Thi Hạ chỉ cảm thấy đầu của tiểu nha đầu Mạt Mạt này chắc chắn là có vấn đề gì rồi.
“Em xác nhận, đó là quyền lực bạn trai, không phải bệnh thần kinh à! Anh ấy đúng là khó hiểu thật đó!”
Thi Hạ nói xong, xem ra dáng vẻ vẫn còn tức giận.
Nhưng cô lại nghĩ tới chuyện khác, Thẩm Giai mang thai, Lệ Cảnh Diễn cũng biết.
“Chúng tôi cũng sắp ly hôn rồi.”
Nghe Thi Hạ nói ly hôn, Mạt Mạt hơi kinh ngạc.
“Ly hôn, tại sao?”
Bọn họ rõ ràng đều thấy chủ tịch Lệ hình như để ý tâm trạng của chị Thi Hạ!
Thi Hạ chỉ biết gượng cười.
“Ly hôn cũng tốt, để con của anh ấy có một thân phận danh chính ngôn thuận.”
Mạt Mạt vẫn cảm thấy bối rối. Rất nhiều chuyện cô không phải người trong cuộc nên đương nhiên cũng không biết rõ.
Nhưng Thi Hạ cũng không muốn giải thích nhiều. Cô chưa bao giờ thích công khai các vấn đề riêng tư của mình.
“Chị phải tiếp tục làm việc. Mạt Mạt, em ra ngoài trước đi.”
Mạt Mạt thấy dáng vẻ mệt mỏi của Thi Hạ, cũng chỉ biết gật đầu.
“Vậy thôi được, tổng giám đốc Thi, chị làm việc đi. Nếu có chuyện gì thì chị cũng đừng giấu trong lòng, nếu không sẽ bức bối lắm.”
Mạt Mạt hơi lo lắng, dáng vẻ lúc này của Thi Hạ rất rõ ràng là có tâm sự!
Chỉ là cô không có nói ra mà thôi.
Thi Hạ mỉm cười nhìn Mạt Mạt rồi trả lời “Được rồi, chị biết rồi. Em yên tâm đi. Nội tâm chị lớn như vậy sẽ không có chuyện gì đâu.”
Lúc vừa bắt đầu cô cũng không có ôm ấp hy vọng gì với Lệ Cảnh Diễn. Cho nên cũng không cảm thấy thất vọng nhiều.
Nhưng khi nghĩ tới hai người họ sắp ly hôn, Thi Hạ vẫn cảm thấy trong lòng trống rỗng!
Đó là cảm giác mất mát. Bản thân cô không cách nào có một lời giải thích hợp lý được.
Tập đoàn Lệ thị.
Lệ Cảnh Diễn sau khi từ chỗ Thi Hạ về, hình như vẻ mặt luôn bình tĩnh, không có dáng vẻ là có chuyện gì xảy ra.
Nhưng cũng chỉ có trợ lý Lý Thao có thể nhìn ra được. Trong lòng của chủ tịch kiềm nén nhiều chuyện!
Cuối cùng, anh cúi đầu hoàn thành tất cả văn kiện. Anh vừa ngẩng đầu thì nhìn Lý Thao.
“Nghĩ cách đi, giải quyết chuyện của Lệ Cảnh Dương và Thi Nhuận Trân Châu, tiện thể điều tra một chút, chuyện này rốt cuộc là ai tung tin này ra?”
Lý Thao chớp mắt. Tình hình gì đây, thật là khó hiểu chủ tịch từ lúc nào quản chuyện này rồi?
“Chủ tịch, anh nghi ngờ có người đứng sau chỉ đạo hả?” Lý Thao nhìn Lệ Cảnh Diễn rồi hỏi.
Lệ Cảnh Diễn trừng mắt nhìn anh ta.
Tên này bình thường cũng thông minh, sao vào lúc quan trọng thì trở thành một kẻ ngốc vậy!
“Cậu cảm thấy thế nào?” Lệ Cảnh Diễn hỏi lại.
Lý Thao nhanh chóng mỉm cười.
“Tôi cảm thấy anh nói rất có lý.”
“Vậy mau đi làm đi.”
Động tác của Lệ Cảnh Diễn rất nhanh, chỉ trong thời gian hai tiếng đồng hồ, những tin đồn trên mạng liên quan Lệ Cảnh Dương, Thi Nhuận Trân Châu toàn bộ đều biến mất.
Thậm chí còn xuất hiện một tin mới, nói chẳng qua chỉ là cường điệu hóa tạo ra tin giả mà thôi.