Tô Tô thở dài, tiếp tục nói, "Tớ cũng chỉ là không muốn thấy cậu cứ tiếp tục đâm đầu để bị tổn thương nữa, cậu nói xem, trên thế giới này nhiều người đàn ông giỏi giang như vậy, sao cậu cứ phải khăng khăng nhất định phải là Khương Ngự Thừa!"
Tần Thiên Thiên ôm lấy gấu bông lòng mình, vẻ mặt thẫn thờ, từ nhỏ đến lớn, cô ta đều đạt được mọi thứ mình muốn mà không cần tốn chút sức lực nào.
Thế nhưng mà, ngoại trừ Khương Ngự Thừa, cũng không phải cô ta là người có ham muốn sở hữu mạnh, thật sự là vì Khương Ngự Thừa quá tốt.
Trái tim của cô ta luôn...
Không có cách nào cả, không thể tự khống chế được lòng của mình!
"Không có cách nào cả, có những thứ tình cảm, không phải nói buông là buông được!"
Nghe thấy Tần Thiên Thiên than thở như vậy, Tô Tô cũng chỉ biết ngồi khoanh tay nhìn.
"Được rồi được rồi, tớ còn không biết cậu nữa sao, bớt bớt ở chỗ này sến súa đi, buồn nôn chết đi được!"
Tần Thiên Thiên có chút tức giận, sao mà bạn tốt của mình cũng không hiểu mình cơ chứ!
"Tô Tô, bạn bè mà thế đấy hả? Nhưng mà, chuyện hôm nay cũng rất cảm ơn anh tớ đấy."
Nghe được Tần Thiên Thiên nói đến Tần Mộ Bạch, Tô Tô rõ ràng có chút sửng sốt.
"Tần Mộ Bạch? Chẳng phải từ trước tới giờ anh ta cũng không thích cậu lắm sao?"
Tô Tô thật sự là không thể tưởng được, Tần Mộ Bạch còn có thể đến giúp đỡ Tần Thiên Thiên.
Tần Thiên Thiên cười cười, trong mắt đều là dịu dàng, thật ra ông anh trai này của mình cũng rất tốt! Không biết sau này ai sẽ may mắn trở thành chị dâu của mình đây!
"Anh tớ... Chắc chính là mấy kiểu hoàng từ mặt lạnh trong truyền thuyết ấy mà, con người anh ấy cũng rất tốt, chỉ là có chút lạnh nhạt thôi."
Tô Tô lập tức gật gật đầu, biểu thị đồng ý với Tần Thiên Thiên.
"Là rất lạnh, ngồi bên cạnh anh ấy cũng không cần mở máy lạnh luôn!"
Nhưng mà, Tần Thiên Thiên lại lập tức nghĩ tới một người rất phù hợp làm chị dâu của mình, xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt!
"Tô Tô, cậu có bạn trai chưa? Hay là, để tớ giới thiệu anh tớ cho cậu nhé?"
Tô Tô ngơ ngác!
Giới thiệu Tần Mộ Bạch cho mình, bảo mình yêu đương với Tần Mộ Bạch?
Thế có mà, mùa đông thì lạnh chết người, mùa hè thì không cần bật điều hòa!
"Thôi đi thôi đi, bỏ đi nha, bây giờ tớ vẫn không muốn nói chuyện yêu đương!"
Có thể là trái tim của Tô Tô còn chưa muốn phát huy tác dụng, cho nên, bây giờ cô ấy vẫn thích độc thân hơn.
Tần Thiên Thiên thở dài.
Bất đắc dĩ mà cảm thán một câu, "Được rồi."
Thật ra cô ta rất muốn được làm chị em dâu với bạn thân của mình đấy.
――
Ngày hôm sau, Thi Hạ cũng không biết mình là như thế nào lại nằm ngủ trên giường trong phòng ngủ.
Cô nhớ hôm qua mình ở trong phòng sách mà, không phải ở phòng ngủ!
Bên cạnh không có ai, nhưng mà, cái gối vẫn còn hơi lõm xuống, dường như còn vương lại mùi trên người Lệ Cảnh Diễn.
Tối qua anh nằm ngủ cùng với mình sao?
Vậy chắc là Lệ Cảnh Diễn bế mình tới phòng ngủ đúng không?
Nghĩ đến đây, Thi Hạ nhịn không được hoảng hốt.
Lệ Cảnh Diễn dậy lúc nào cô cũng không biết nữa.
Thi Hạ xoa xoa tóc của mình, hôm nay là cuối tuần, cô cũng không cần phải đi làm, tự cho mình một ngày nghỉ ngơi.
Thay một chiếc váy len cổ thấp màu xanh bước biển, khoác bên ngoài một chiếc áo khoác dài màu xanh da trời nhạt.
Cô thích màu xanh da trời nhạt, luôn mang lại cảm giác vui vẻ thoải mái cho người nhìn.
Nhưng mà, cũng chỉ có người có làn da trắng nõn mới có thể phù hợp với loại màu sắc này, nếu không thì mặc lên sẽ có cảm giác rất đen.
Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, Thi Hạ sửng sốt một chút, vội vàng cầm điện thoại lên.