Con bé này lại còn có thể trò chuyện vui vẻ với vị hôn thê của người ta, cũng coi như có chí khí đấy.
Tuy nhiên Tần Mộ Bạch vẫn để ý thấy khi Tần Thiên Thiên cúi đầu, đôi mắt hiện lên vẻ mất mát.
Sao thế, không theo đuổi được anh khóa trên, cô ta mới cảm thấy mất mát à?
Tần Mộ Bạch chỉ nhìn Tần Thiên Thiên, không biết vì sao khi nhìn thấy sự mất mát trong đôi mắt con nhóc này, anh ta lại cảm thấy đau lòng.
Dù sao đi chăng nữa thì cô ta cũng là em gái mình, không thể bị người ngoài bắt nạt được, nghĩ tới đây Tần Mộ Bạch liền đi thẳng qua chỗ đó.
“Hôm nay cô Tần đến đây không có bạn nam đi cùng sao?” Khi Tôn Mạt nói những lời này, ánh mắt cô ta nhìn Tần Thiên Thiên không có chút thân thiện nào.
Tần Thiên Thiên hơi lúng túng, dù một mình cô ta đến đây thì cũng chả xảy ra chuyện gì cả mà.
“Cô Tần tự nhiên qua đây mà lại nhiệt tình với vị hôn phu của tôi như vậy, thì tôi sẽ hiểu lầm đấy !” Tôn Mạt cũng không phải loại người dễ bị bắt nạt.
Gia đình sắp xếp cho cô ta kết hôn với Khương Ngự Thừa, cô ta cảm thấy rất hài lòng nhưng chỉ có điều Khương Ngự Thừa cũng không thích cô ta.
Cho nên, Tôn Mạt càng quyết tâm không thể để bất kỳ người phụ nào tới gần Khương Ngự Thừa được.
“Tôn Mạt, cô đủ rồi đấy!”
Đương nhiên là Khương Ngự Thừa cũng cảm nhận được, Tôn Mạt không có ý tốt với Tần Thiên Thiên, anh ta không thích Tôn Mạt, càng không cho phép Tôn Mạt xúc phạm tới bạn của mình.
"Tất nhiên có bạn nam đồng hành rồi, sau này hai người cũng không chắc chắn ở bên nhau, cho nên, có bạn đồng hành hay không cũng không có gì khác cả?” Giọng nói Tần Mộ Bạch lạnh lùng vang lên từ phía sau ba người.
Nghe được tiếng anh trai, Tần Thiên Thiên kích động ngay lập tức.
Khi có Tần Mộ Bạch ở bên cạnh, cô ta cảm thấy vô cùng tự tin.
“Tổng giám đốc Tần sao lại ở đây vậy?”
“Tất nhiễn là nhận được thư mời của tập đoàn Lệ Thị rồi, chẳng lẽ cô Tôn nghi ngời Tần Mộ Bạch tôi trèo tường vào sao?” Tần Mộ Bạch cười hỏi.
Tần Thiên Thiên nhịn không được bị anh trai chọc cười, đây là lần đầu tiên cô ta phát hiện mồm miệng của ông anh trai cũng là rất lợi hại đấy!
“Được rồi, Thiên Thiên, chúng ta đi thôi.”
Tần Mộ Bạch nói xong liền trực tiếp ôm em gái mình vào trong ngực rồi xoay người rời đi.
Vừa nãy Khương Ngự Thừa cũng không nói một lời, nhưng mà Tần Thiên Thiên vẫn cứ thích anh ta.
Người đàn ông như vậy thì có gì tốt chứ.
“Anh thấy Khương Ngự Thừa không thích hợp với em.” Tần Mộ Bạch trực tiếp nói ra suy nghĩ của bản thân.
Tuy nhiên, Tần Thiên Thiên chưa chịu từ bỏ ý định, vì sao Khương Ngự Thừa lại không thích hợp!
“Em cảm thấy anh ấy khá tốt mà, chả có gì không hợp cả.” Tần Thiên Thiên nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
“Dù sớm hay muộn thì em cũng sẽ nhận ra anh ta không xứng với em.” Tần Mộ Bạch vứt lại một câu rồi xoay người rời đi.
Tại sao anh Khương lại không xứng với mình cơ chứ?
Tần Thiên Thiên tự lẩm bẩm trong lòng, cũng không để ý tới lời anh trai góp ý.
Tiệc thường niên sẽ tới phần nhảy nhanh thôi, dựa theo bình thường thì Lệ Cảnh Diễn sẽ cùng bạn gái nhảy điệu mở đầu.