Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 303




“Là tôi, Thẩm Giai.”

Nghe được giọng Thẩm Giai, Thi Hạ ngẩn ra một chút, cô không đoán ra được Thẩm Giai gọi điện thoại tìm mình để làm gì!

“Cô Thẩm cố ý gọi điện thoại lại đây, có gì không?”

Thẩm Giai hiển nhiên có chút tức giận, đối với câu hỏi của Thi Hạ, càng cảm thấy bực bội hơn!

“Thi Hạ, cô không cần kiêu ngạo, cô nói thật đi, Cảnh Diễn có phải đang ở bên cô hay không?”

Lệ Cảnh Diễn? Nguyên nhân lại là vì Lệ Cảnh Diễn!

Thi Hạ ở thở dài một hơi, cứ như thể chuyện Lệ Cảnh Diễn là chồng cô, tất cả mọi người đều đã quên mất rồi ấy!

“Cô Thẩm, Cảnh Diễn là chồng Thi Hạ, anh ấy đi đâu, người làm vợ như tôi, không cần phải trình báo lại với người ngoài.”

Thẩm Giai nghe Thi Hạ nói chuyện với thái độ kiêu ngạo, càng cảm thấy tức giận hơn.
“Thi Hạ, chuyện tới nước này rồi, cô còn cãi bướng!”

“Tôi không có mạnh miệng, chỉ là, cô Thẩm gọi điện thoại tìm tôi, có phải là rất không thích hợp không?”

Thẩm Giai ngẩn cả người, tuy rằng cô ta hiện giờ với thân phận là bạn gái cũ chen vào cuộc sống của Thi Hạ cùng Lệ Cảnh Diễn, quả thật có chút không thích hợp.

Nhưng, rõ ràng Lệ Cảnh Diễn là cùng cô mới là một đôi, vì sao Thi Hạ kia lại dám nhanh chân đến trước!

“Thi Hạ, tôi hỏi lại lần cuối cùng, Cảnh Diễn hiện tại rốt cuộc là có ở bên cạnh cô không?”

“Tút tút tút……”

Thi Hạ không muốn trả lời vấn đề nhàm chán này của Thẩm Giai nữa, cứ vậy cúp máy.

Nói nhiều với cô ta cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi.

“Thi Hạ!”

Thẩm Giai tức giận rống lên một tiếng, nổi trận lôi đình, nhưng ở đầu dây bên kia đã không nghe thấy gì nữa.
“Lại có chuyện gì vậy, khiến em yêu của anh giận đến thế?”

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Thẩm Giai nổi hết da gà.

“Louis, sao anh……”

Cô ta xoay người, trông thấy chồng cũ Louis mà cô ta vẫn luôn né tránh.

Anh ta đã xuất hiện, hơn nữa, còn ở trong nhà Thẩm Giai, anh ta xuất hiện như thế nào vậy!

“Giai Giai, em nhất định rất tò mò, anh sao tìm được em, phải không?”

Louis cười, nhưng nụ cười đó lại khiến cho cô ta cảm giác không rét mà run.

Anh ta từng bước một mà tới gần Thẩm Giai, Thẩm Giai chỉ có thể từng bước một mà lui về phía sau, mãi cho đến khi không lùi thêm được nữa.

“Em yêu, đó là bởi vì vợ chồng chúng ta tâm linh tương thông đó!” Louis cười xấu xa.

Người phương Tây ngũ quan vốn dĩ đã sắc, anh ta cười như vậy càng làm cho Thẩm Giai cảm thấy sợ hãi.

Thẩm Giai luống cuống, cô ta chỉ muốn đẩy Louis ra xa: “Ai cùng anh tâm linh tương thông, anh tránh ra, tôi đã cùng anh ly hôn rồi, chúng ta không còn quan hệ gì nữa!”
Cô ta tốn trăm phương nghìn kế để thoát khỏi người đàn ông này, nhưng anh lại cứ như âm hồn không tan!

“Louis, tôi cầu xin anh, cầu xin anh buông tha tôi đi!”

Có phải kiếp trước cô ta mắc nợ Louis không, nếu vậy thì 5 năm địa ngục đó cũng đủ để cô trả hết nợ rồi.

Cô ta thật sự không muốn trở lại cuộc đời địa ngục đó nữa.

Louis cười, nhìn người phụ nữ trước mặt, cười lạnh lùng rồi hỏi, “Em yêu, tục ngữ nói rất đúng: ‘nhất nhật phu thê bách nhật ân’, sao em lại nhẫn tâm với anh như vậy?”

Anh ra nói rồi ôm lấy Thẩm Giai, Thẩm Giai cho rằng một tờ giấy ly hôn là có thể giải quyết xong mọi chuyện sao?

Một khi anh ta chưa chấp nhận ly hôn, Thẩm Giai vĩnh viễn là vợ của Louis.

Cả đời này cô ta đều đừng mong chạy thoát!

“Anh rời khỏi đây ngay, bằng không tôi sẽ báo cảnh sát!” Thẩm Giai không còn cách khác, chỉ có thể uy hϊếp Louis.

Nghe nhắc đến cảnh sát, Louis chỉ tỏ vẻ khinh khỉnh, một người như anh ta còn sợ gì bọn cảnh sát nữa.

Thẩm Giai thật đúng là một phụ nữ Trung Quốc chính hiệu, cô ta nghĩ cảnh sát là siêu nhân sao?

“Em cứ báo cảnh sát đi, cùng lắm thì anh chỉ bị cảnh sát kéo đi giáo huấn một chút. Nhưng, sau khi anh trở ra, em biết hình phạt gì đang chờ đợi em rồi chứ?”