Thẩm Giai biến sắc, nhớ lại những tháng ngày không thấy ánh mặt trời, cô ta càng thêm sợ hãi!
“Tôi không biết, tôi cũng không muốn biết!”
Louis cười, Thẩm Giai nghĩ gì, anh ta đều hiểu rất rõ.
Anh ta cũng không cảm thấy mình bạc đãi Thẩm Giai chuyện gì, ngược lại, Thẩm Giai có lẽ nên bồi thường cho anh ta một chút gì đó!
Ví dụ như, hiện tại anh ta đang thiếu tiền.
Anh ta muốn rất nhiều rất nhiều tiền, như vậy anh ta sẽ có thể làm lại từ đầu!
“Thẩm Giai, lúc trước là ai lẻo đẽo đi sau anh, nói không bao giờ rời xa!!! Như thế nào, bây giờ anh đã phá sản, em liền vội vã về Trung Quốc tìm bạn trai cũ sao?”
Anh ta biết cô ta về nước là để tìm Lệ Cảnh Diễn?
Thi Hạ trong lòng run sợ, cả người đều ngơ ngẩn.
Louis đã biết rồi, vậy rốt cuộc anh ta muốn cái gì, vạch trần cô ta sao?
“Louis, những chuyện ở đây, sao anh lại biết được?” Thẩm Giai mở to mắt hỏi.
Nhưng Louis chỉ cười lạnh lùng……
“Em đừng quan tâm anh làm sao mà biết được, chỉ là, em yêu à, chúng ta là vợ chồng, em không cảm thấy mình làm như vậy, thật sự là quá vong ân phụ nghĩa sao?”
Nghe anh ta nói mình vong ân phụ nghĩa, Thẩm Giai cảm thấy buồn cười.
Cô ta vong ân phụ nghĩa sao?
Rốt cuộc là Thẩm Giai vong ân phụ nghĩa, hay là Louis phụ tình cô!
“Ta vong ân phụ nghĩa? Chẳng lẽ anh muốn tôi cùng con theo anh chịu khổ à?”
Thẩm Giai nhất thời nhanh miệng nói ra chuyện cái thai.
Nói xong cô ta mới nhận ra, chính mình đã lỡ lời, Thẩm Giai vừa định che miệng lại, nhưng đã muộn rồi.
“Con, em nói, chúng ta có con sao?” Mắt Louis lấp lánh.
Nhưng Thẩm Giai lại hối hận vạn phần, cô ta vì vội quá nên mới không cẩn thận buột miệng thốt ra.
Chuyện cô ta mang thai, Louis cho tới hôm nay đều không biết, mà cô ta cũng không muốn Louis biết chuyện này.
Chỉ là, chỉ sợ đã giấu không được nữa.
“Em yêu, em nói, trong bụng em đã có con của anh sao?” Louis lại hỏi.
Thẩm Giai suy nghĩ một chút, gật đầu, thừa nhận.
“Cho nên, tôi mới phải vì con của chúng ta suy nghĩ!”
Cô ta đột nhiên có một ý tưởng, nếu đã không có cách nào thoát khỏi Louis, không bằng lợi dụng tên chồng cũ của mình.
Anh ta là một kẻ hữu dũng vô mưa, cho nên, Thẩm Giai nghĩ nếu lợi dụng Louis, hẳn sẽ là chuyện đơn giản.
Lợi dụng Louis giúp đỡ mình đối phó với Thi Hạ, sau đó cô ta sẽ ngư ông đắc lợi, ngẫm lại mới thấy đây là ý hay lắm.
“Giai Giai, em đang suy nghĩ cái gì vậy?”
Thẩm Giai nhìn Louis, ánh mắt chứa đầy thâm tình: “Em suy nghĩ, chúng ta nhất định phải nghĩ cách làm con mình có một cuộc sống hạnh phúc.”
Louis cũng gật đầu. Anh ta đồng ý.
――
Thành phố C.
Lúc Lệ Cảnh Diễn đến, Thi Hạ đang một mình ngồi ở đây, cả người thơ thẫn.
Thậm chí anh đã bước tới mà Thi Hạ cũng không có phát hiện.
“Cô bị làm sao vậy, sửng sốt cả lên?” Lệ Cảnh Diễn đột nhiên hỏi.
Nghe được giọng của Lệ Cảnh Diễn, Thi Hạ này mới hồi phục tinh thần, vừa rồi giống như hồn lìa khỏi xác.
“Tôi không có sao, trong khoảng thời gian này anh có nhận được điện thoại của Thẩm Giai hay không?” Thi Hạ đột nhiên hỏi.
Cô cảm thấy Thẩm Giai không có thể gọi cho cô một cách gấp gáp như vậy được, khả năng duy nhất chính là Thẩm Giai đã liên hệ Lệ Cảnh Diễn.
Hơn nữa, rất có khả năng cô ta không tìm được Lệ Cảnh Diễn!
Lệ Cảnh Diễn có vẻ sửng sốt một chút, sau đó trả lời nói: “Thẩm Giai gọi đến à? Đâu có!”
Thi Hạ nhìn vào mắt Lệ Cảnh Diễn, sau đó, hỏi lại một lần nữa.