Ninh Vô Ưu nhìn những người trước mặt, trong chốc lát cũng không biết nên làm sao mới ổn.
Cô ấy rất hiểu rõ Trần Triển này, anh ta là người rất có thể diện, cho nên, nếu cô từ chối Trần Triển, có phải anh ta sẽ rất mất mặt không!
“Xin lỗi, tôi…”
“Anh cũng thật là tùy tiện, có tình thì cũng đừng tỏ tình với bạn gái của tôi chứ!” Giọng nói của Lệ Cảnh Dương đột nhiên vang lên từ phía sau.
Lúc nãy ở xa cậu đã nhìn thấy rồi, người phụ nữ hung hãn Ninh Vô Ưu này vậy mà cũng có người thích, hơn nữa, người thích cô ta lại còn là một người trông rất thư sinh yếu đuối.
Nhưng mà, tên nhóc kia nhìn có vẻ cũng không phải là người tốt, Lệ Cảnh Dương biểu thị rất không thích cái người tên Trần Triển này.
Hơn nữa, cậu cũng nhìn ra, Ninh Vô Ưu cũng không đồng ý, vậy thì là đang nể mặt, không tiện từ chối sao?”
Vậy thì cậu sẽ đến giúp một chút!
Nghe thấy giọng nói của Lệ Cảnh Dương, tất cả mọi người đều sững sờ, người đàn ông đeo khẩu trang này là ai vậy?
Bởi vì khuôn mặt của Lệ Cảnh Dương sau khi quảng bá vài bộ phim thần tượng, thật sự đã là một khuôn mặt rất là quen thuộc.
Nhưng mà, dù là đeo khẩu trang cũng không thể nào giấu được vẻ đẹp trai đó!
“Bạn gái của anh? Vô Ưu, em đã có bạn trai rồi hay sao?” Trần Triển kinh ngạc, có chút tức giận.
Lệ Cảnh Dương cau mày, gật đầu, liếc nhìn Trần Triển trước mặt.
“Đương nhiên rồi!”
“Tôi đang nói chuyện với Vô Ưu, anh đừng có xen vào!”
Nhưng mà, Lệ Cảnh Dương hoàn toàn không để cái tên yếu đuối như thư sinh kia vào mắt.
“Tôi là bạn trai của cô ấy, tôi có nghĩa vụ bảo vệ bạn gái của tôi khỏi những tên đàn ông quấy rối cô ấy.”
Lệ Cảnh Dương vốn dĩ đã rất cao, giờ đứng trước Trần Triển thì đã cao hơn anh ta một cái đầu.
Cho nên, xét về mặt khí thế, Lệ Cảnh Dương đã thắng rồi!
Nhưng mà, Trần Triển vẫn không từ bỏ, “Vô Ưu, anh hỏi em, đây là chuyện từ lúc nào?”
Ninh Vô Ưu không trả lời, cô ấy làm sao mà biết là chuyện từ lúc nào, cô ấy thậm chí còn không biết mình đã nói khi nào nữa cơ!
Lệ Cảnh Dương giúp cô giải thích, “Chính là lúc nãy, cô ấy vẫn còn ở nhà tôi xem Xuân vãn cùng với bố mẹ chồng tương lai đó!”
Nhưng mà Trần Triển vẫn nhìn Ninh Vô Ưu, ánh mắt của anh ta giống như một ngọn lửa, hình như là đang muốn thiêu chết Ninh Vô Ưu!
“Ninh Vô Ưu, em thật sự đã có bạn trai rồi hay sao?”
“Ừ…m.”
Ninh Vô Ưu gật đầu, tiếng nói nhỏ như tiếng muỗi.
Trần Triển còn tưởng là Ninh Vô Ưu xấu hổ với mình, nhưng thực tế, cô ấy chỉ cảm thấy ngại khi phải nói dối mà thôi!
Trần Triển đem bó hoa trong tay ném xuống đất, những cánh hồng đỏ rơi trên nền tuyết trắng trông thật là rực rỡ làm sao!