Chính Bạch Duệ Thần hắn cũng không hiểu tại sao hắn lại làm như vậy nữa? Bạch Duệ Thần hắn đang làm cái gì thế này? Ngay cả Bạch Duệ Thần hắn cũng không hề hay biết bản thân của hắn đang làm cái gì nữa.
Không lẽ, những lời nói vừa nãy của Tư Mộc đã chọc đến Bạch Duệ Thần hắn hay sao? Có lẽ chính là như vậy! Càng nghĩ đến những lời mà Tư Mộc vừa nói, Bạch Duệ Thần hắn hận không thể xông lên bóp chết người phụ nữ này luôn tại đó rồi.
Tư Mộc lại có thể hoàn toàn phủi sạch mối quan hệ của hai người một cách dễ dàng như vậy ư? Tại sao chứ? Không lẽ chỉ vì Bạch Hạo Vân kia mà người phụ nữ này có thể to gan làm như vậy chứ? Có lẽ nào Tư Mộc đã yêu người anh trai cùng cha khác mẹ kia của hắn rồi hay không?
Không thể nào! Bạch Duệ Thần hắn không cam tâm! Hắn không cam tâm! Tại sao những thứ ở trong tay của Bạch Duệ Thần hắn đều lần lượt lần lượt về tay của Bạch Hạo Vân kia chứ? Tên đó có gì tốt hay sao? Bạch Duệ Thần có gì thua Bạch Hạo Vân cơ chứ?
Nhưng Bạch Duệ Thần có quyền gì mà can thiệp vào cuộc sống của Tư Mộc đây? Hai người hoàn toàn không hề có quan hệ gì cả, ngoại trừ mối quan hệ anh rể em vợ mà thôi. Nhưng không phải vì vậy mà Bạch Duệ Thần có quyền can thiệp vào cuộc sống của Tư Mộc.
Đúng là hai người đã từng là vợ chồng, nhưng Bạch Duệ Thần và Tư Mộc đã ly hôn từ lâu rồi. Lúc này hai người hoàn toàn không có mối quan hệ nào khác cả. Hơn thế nữa, người đề nghị ly hôn chính là Bạch Duệ Thần hắn chứ không phải là Tư Mộc.
Không phải trước kia Bạch Duệ Thần luôn tìm cách để có thể ly hôn với Tư Mộc hay sao chứ? Vì muốn ly hôn, ngay cả thủ đoạn thấp hèn nhất Bạch Duệ Thần cũng có thể làm ra cơ mà! Vậy tại sao bây giờ, Bạch Duệ Thần hắn lại cứ bám riết lấy cuộc sống của Tư Mộc, không để cho cô sống yên vậy?
Không lẽ chỉ vì Tư Mộc tìm được một người đàn ông tốt hơn, một người đàn ông cô có thể dựa dẫm cả đời này, mà người đó lại chính là anh trai của Bạch Duệ Thần hắn, thế nên Bạch Duệ Thần hắn mới cảm thấy không cam tâm hay sao?
Nhưng Bạch Duệ Thần hắn nên nhớ rằng, Tư Mộc không phải là món đồ cần đến thì dùng mà không cần thì vứt bỏ. Tư Mộc cô cũng là con người, không phải đồ chơi của Bạch Duệ Thần hắn.
Thấy Bạch Duệ Thần im lặng không trả lời, Tư Mộc lại càng làm loạn hơn. Cô la hét ầm ĩ khiến cho Bạch Duệ Thần nhức hết cả đầu. Hơn nữa, cô còn liều mình kéo vô lăng của xe, hai người giằng co một hồi, suýt chút nữa thì xảy ra tai nạn.
Bạch Duệ Thần lúc này mới trừng mắt quay sang nhìn người con gái vừa mới làm ra cái trò dại dột vừa rồi, mắng cho Tư Mộc một trận.
"Tư Mộc, cô bị điên à? Cô có biết làm như vậy sẽ gây tai nạn chết người hay không? Cô muốn chết đến như vậy à?"
Tư Mộc trừng mắt nhìn Bạch Duệ Thần, cô nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ. Bị Bạch Duệ Thần hắn đưa đi mà không rõ lý do như thế này thì Tư Mộc thà chết còn hơn.
"Đúng, tôi điên rồi, tôi bị anh làm cho phát điên lên rồi! Nói cho anh biết, mau thả tôi ra, nếu không, hôm nay Tư Mộc tôi nhất định sẽ liều cái mạng này với anh. Cho dù có chết tôi cũng sẽ nhất định phải lôi anh đi cùng."
Bạch Duệ Thần vẫn tập trung lái xe, không để mất đến người phụ nữ đang làm loạn kia. Bạch Duệ Thần lại xe đến một căn biệt thự đã lâu không có người ở. Sau khi chiếc xe đã dừng nổ máy, Bạch Duệ Thần bước xuống, kéo cả Tư Mộc cùng đi, mặc cô vùng vẫy.
"Đi theo tôi mau!"
Bạch Duệ Thần lôi một mạch cả người của Tư Mộc xuống xe, không cho cô có cơ hội chống trả. Hắn siết chặt hai cánh tay gầy gò của của Tư Mộc, khiến những vệt màu đỏ ửng nổi lên trên đó. Bạch Duệ Thần cứ thế lôi Tư Mộc đi, không hề quan tâm đến người con gái kia có muốn đi cùng hắn hay không?
Khuôn mặt của Tư Mộc hơi nhăn nhó lại. Bạch Duệ Thần dùng lực mạnh như vậy mà, tất nhiên Tư Mộc phải cảm thấy đau rồi. Nhưng Tư Mộc lại càng vùng vẫy, cô thật sự không muốn đi cùng với Bạch Duệ Thần, tại sao hắn ta lại cứ ép cô như vậy chứ? Hai người bọn họ rõ ràng đã không còn có liên can gì đến nhau rồi.
Vậy mà, Tư Mộc lại không hề biết rằng cô càng vùng vẫy thì chỉ khiến cho bản thân của mình đau đớn hơn mà thôi!
Nhưng Tư Mộc không quan tâm đến bản thân của mình có bị đau hay không! Lúc này, Tư Mộc chỉ muốn thoát khỏi Bạch Duệ Thần mà thôi, cho dù có khiến bản thân của mình bị tổn thương đi chăng nữa. Tư Mộc đã đau khổ quá nhiều rồi, cô sẽ không để cho bản thân của mình đi phải vết xe đổ của trước đây nữa đâu.
Tư Mộc gắng gượng kéo cánh tay của Bạch Duệ Thần lại, hai chân của cô ghì sát xuống đất, không để cho Bạch Duệ Thần kéo đi nữa. Miệng của Tư Mộc liên tục la hét om sòm.
"Bạch Duệ Thần, anh là tên khốn, mau thả tôi ra!"
"Anh đưa tôi đến đây làm gì chứ? Đây rốt cuộc là đâu?"
"Tôi muốn về nhà, mau đưa tôi về!"
Nhưng sức lực của Tư Mộc làm sao có thể chống lại với Bạch Duệ Thần cơ chứ. Bạch Duệ Thần chỉ cần kéo mạnh một cái là cả người của Tư Mộc đã di chuyển theo hắn ta rồi. Người của Tư Mộc gầy gò như thế cơ mà, muốn kéo đi cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Cuối cùng, Tư Mộc có phản kháng như thế nào đi chăng nữa, thì cô vẫn bị Bạch Duệ Thần đưa lên trên căn biệt thự kia. Hai người vừa đi vừa giằng co, cũng may là Bạch Duệ Thần giữ chặt tay của Tư Mộc, nếu không thì cô cũng đã lăn từ cầu thang xuống dưới rồi. Căn biệt thự này to như vậy, cầu thang lại dài, ngã từ đây xuống chắc chắn sẽ mất mạng.
Bạch Duệ Thần thật không hiểu, tại sao Tư Mộc lại thay đổi lớn đến như vậy? Không phải trước đây mặc dù hắn có ghét bỏ cô thế nào, thì người con gái này vẫn bám riết theo hắn hay sao? Tại sao bây giờ, ngay cả đi cùng Bạch Duệ Thần hắn, Tư Mộc thà chết cũng không chịu?
Tư Mộc không phải luôn miệng nói yêu Bạch Duệ Thần hắn ư? Tại sao bây giờ người phụ nữ này lại thay đổi nhanh đến như vậy chứ? Vì Bạch Hạo Vân kia hay sao?
Bạch Duệ Thần lạnh lùng, thô bạo lôi Tư Mộc đến một căn phòng. Đến nơi, Bạch Duệ Thần đạp mạnh chiếc cửa ở trước mặt hắn, khiến chiếc cửa bật tung ra. Căn phòng hiện ra ngay trước mặt của hai người. Bạch Duệ Thần kéo mạnh người của Tư Mộc một cái, hất mạnh cánh tay của mình, khiến cho Tư Mộc ngã nhào xuống chiếc giường lớn trong căn phòng kia.
Tư Mộc chưa kịp ngồi dậy thì Bạch Duệ Thần đã xoay người, khóa chặt cửa lại, không để cho Tư Mộc có cơ hội chạy thoát rồi. Bạch Duệ Thần nhìn người con gái đang căm phẫn nhìn hắn ở trên giường kia. Cái ánh mắt đó thật khiến cho Bạch Duệ Thần cảm thấy khó chịu.
Nhưng hắn ta lại không thể hiện ra bên ngoài. Trong lòng của Bạch Duệ Thần thật không muốn Tư Mộc dùng cái ánh mắt như vậy nhìn hắn một chút nào cả.
Hai tay của Tư Mộc bấu chặt grap giường, cô thở hồng hộc sau một hồi giằng co mệt mỏi với tên khốn Bạch Duệ Thần kia. Ánh mắt của Tư Mộc tràn đầy căm phẫn nhìn về phía của Bạch Duệ Thần, ánh mắt của cô lúc này cứ như là muốn giết người vậy.
Sau khi hít thở một hồi, Tư Mộc nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Bạch Duệ Thần, giọng nói mang theo sự phẫn nộ. Tư Mộc chưa bao giờ như vậy, nhưng đây là do Bạch Duệ Thần ép cô.
"Bạch Duệ Thần, đang yên đang lành anh đưa tôi đến đây làm cái gì? Nói cho anh biết, thả tôi ra, nếu không, tôi sẽ liều cái mạng này với anh!"
Thấy Bạch Duệ Thần yên lặng không trả lời, thấy hắn chỉ đứng dựa lưng vào tường âm thầm quan sát cô, Tư Mộc lại tiếp tục nói.
"Bạch Duệ Thần, anh bắt tôi đến đây, chẳng lẽ là muốn dùng tôi uy hiếp Bạch Hạo Vân hay sao? Nói cho anh biết, đừng có mơ. Bạch Hạo Vân sẽ không trúng cái kế dơ bẩn kia của anh đâu."
Tư Mộc nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể nghĩ ra nguyên nhân này. Tư Mộc cho rằng Bạch Duệ Thần đưa cô đến đây chính là muốn dùng cô để uy hiếp Bạch Hạo Vân. Chắc chắn giữa hai người bọn họ đã xảy ra mâu thuẫn gì đó.
"Tư Mộc, trong lòng của cô, Bạch Duệ Thần tôi là con người bỉ ổi như vậy hay sao?"
Bạch Duệ Thần nhìn về phía của Tư Mộc, ánh mắt mang theo một chút đau khổ, một chút bất lực. Bạch Duệ Thần hắn, cũng biết đau khổ hay sao? Hắn thật không ngờ, trong lòng của Tư Mộc, Bạch Duệ Thần hắn lại là con người như vậy. Và tại sao, hai người bọn họ lại đi đến bước đường này.
Tư Mộc bật cười, cô ngồi dậy, đi gần tới chỗ của Bạch Duệ Thần. Giọng nói của Tư Mộc mang theo một chút gì đó mỉa mai, châm biếm người đàn ông đang đứng trước mặt của cô.
"Không phải trong lòng của tôi, Bạch Duệ Thần anh là con người bỉ ổi. Mà sự thật chính là như vậy, không phải sao?"
"Chẳng phải vì muốn ly hôn với tôi, Bạch Duệ Thần anh dở mưu hèn kế bẩn đưa tôi lên giường của kẻ khác, dựng chuyện tôi ngoại tình, vừa có thể ly hôn với tôi, vừa có thể đảm bảo danh tiếng của anh. Bạch Duệ Thần, đừng nói chuyện này anh đã quên rồi đấy?"
Bạch Duệ Thần im lặng, hắn hơi trầm ngâm nhìn người con gái trước mặt. Không ngờ, những lời phát ra từ miệng của Tư Mộc lại đanh thép, mạnh mẽ mà chất vấn hắn như vậy. Thật sự, người phụ nữ này đã thay đổi rồi.
Thay đổi một cách khiến cho Bạch Duệ Thần hắn không thể nhận ra được! Quả nhiên là khi ở bên cạnh của Bạch Hạo Vân, Tư Mộc đã thay đổi rất nhiều!
Thấy Bạch Duệ Thần im lặng, hai tay của Tư Mộc siết chặt, hai mắt của cô mở to nhìn về phía của hắn.
"Thế nên, Bạch Duệ Thần, mau chóng thả tôi ra! Bạch Hạo Vân chắc chắn không trúng phải kế sách bẩn thỉu của anh đâu!"