Con Đường Vô Tận

Chương 43: Xà Mâu Sát Thể VS Xích Thố Chiến Thể (Cuối)




Đang trong những khoảng thời gian bận nhất năm nên anh em thông cảm cho sự chậm trễ,hết tuần sẽ quay lại quỹ đạo ban đầu nha

.

.......

.

"Mã Quân Hoả Kích!"

ẦM ĐÙNG

"Sát Kim Xà Mâu!"

KENG XOẸT ẦM

Phương Thiên Họa Kích và Cửu Xà Mâu liên tục va chạm vào nhau tạo ra xung kích mạnh mẽ oanh tạc tứ phía gây vỡ vụn không gian thành những vết rách hư không gần như không thể vá lành lại ngay lập tức.

Đạt đến cấp bậc Luyện Hư,Lữ Bố và Lâm Xung chiến đấu trong vài canh giờ liên tục không ngừng nghỉ là điều bình thường.

"Tên Lữ Bố này thật quá khó chịu" Lâm Xung căn răng thốt lên.

Hắn chưa từng nghĩ một tên cùng tu vi chỉ là khác thời điểm tồn tại lại mạnh mẽ vượt trội đến như vậy.

Lâm Xung lần này đã thật sự khinh suất khi chủ động ra tay.

"Lâm Xung,ngươi vẫn còn muốn giết ta nữa không"Lữ Bố cười gằn nhìn Lâm Xung đang vất vả chống đỡ.

"Lữ Bố ta không ngại va chạm với ngươi 300 hiệp đâu"

KENG KENG KENG ẦM

Lữ Bố tay cầm Phương Thiên Họa Kích liên tục thô bạo đánh xuống Lâm Xung đang ra sức chống đỡ từ đòn đánh của hắn.

Lãnh khốc,vô tình không chút khoang nhượng hay nhân từ.

"Nữa đi"

"Nữa đi,nữa đi"

"NỮA ĐI HAHAHA!"

Lữ Bố triệt để phấn khích liên tục ra đòn sát phạt mặc cho Lâm Xung căn răng chịu đựng.

Tiếng cười của Lữ Bố vang vọng cả thành trị làm toàn trường đều nổi da gà lẫn tê dại da đầu khi nghe được.

"Tến khốn Lữ Bố..grừ" Lâm Xung đang cố gắng hết sức để đỡ đòn.

Lâm Xung lúc này đang chống đỡ như đang chờ đợi cơ hội để phản công chăng?

Có lẽ là vẫn phải xem trận chiến mới biết được kết quả.

"Trận chiến này lớn thế,định ghé qua mua ít thứ ở thành trì này rồi quay lại Thành Long Bang ngay ấy thế mà haha"

Một thân ảnh lớn giọng nói ra đầy phấn khích.

"Tên kia,im lặng mà xem đi chứ,cứ để người ta phải nhắc nhở à"Một nữ tu sĩ tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ quát lớn.

"Cảm thấy không im lặng được thì ngươi phắn đi giúp ta"

Đang xem trận chiến mà tên kia cứ lớn giọng nói làm nàng ta rất tức giận buộc phải quát để tên kia im lặng.

"Ta biết rồi cô nương,mệt thế chứ lị" Hắn đáp lại với giọng ỉu xìu định quay đi không xem trận chiến này nữa.

"Uây uây tên kia"Nữ tu sĩ rốt cuộc bình tĩnh lại vẩy tay.

"Nam nhi mới chỉ thế đã xị mặt ra đó,lại gần đây với ta xem cho rõ"

"Được sao,đa tạ cô nương xinh đẹp"Tên kia vui vẻ phi đến gần.

"Đừng có nịnh ta làm gì hừ"Nữ tu sĩ hừ lạnh xong quay mặt đi không quan tâm.

"Chỉ là chút thương hại với ngươi mà thôi"

"Cô nương muốn sao cũng được"Tên kia chỉ cười nhẹ bắt đầu chú tâm xem trận chiến.

Hắn không ai khác đó là Bá Vương!

.

.......

.

"Lữ Bố,để thua ngươi là sự sỉ nhục đối với ta" Lâm Xung lùi về phía sau.

"Muốn đánh bại Lâm Xung này thì ngươi cứ lao vào đây"

Lâm Xung cầm Cửu Xà Mâu giương cao gẩm lên:

"Lôi Kiếp Thăng!"

ẦM ẦM

Lôi kiếp một lần nữa được triệu hoán đánh xuống.

VÈO VÈO

Một luồng linh lực thần bí hòa lẫn cùng với lôi kiếp thuộc tính từ thiên địa lao xuống hòa vào Cửu Xà Mâu với tốc độ siêu thanh trước ánh mắt thèm khát và muốn có được nó của các tu sĩ lôi hệ khi chứng kiến.

XẸT ẦM

Cửu Xà Mâu như được uống thuốc kích thích liền thăng cấp.

Chính thức trở thành Thập Xà Mâu - Thiên Cấp Cực Phẩm!

"Ta Lâm Xung chưa từng biết bỏ cuộc khi không phục"Lâm Xung trầm ổn thốt ra.

Ngũ Giới Mâu Ý của Lâm Xung đề thăng Lục Giới Mâu Ý.

Lực ép của Mâu Vực đè ép Lữ Bố muốn đem hắn đè bẹp dưới đập.

"Lâm Xung đã có Lục Giới Mâu Ý thì chắc chắn có thể đánh bại Lữ Bố rồi"

"Người quên là tên Lữ Bố kia cũng có 4 loại Ý đấy à"

"Lâm Xung sẽ chết chắc nếu Lữ Bố vận động Ý vào hắn"

"Người chỉ là tên Kim Đan cứ thích lớn mồm"

Một cuộc tranh cãi đang diễn ra bên lề trận chiến của Lữ Bố và Lâm Xung gia tăng vỡi tốc độ chóng mặt.

Thậm chí đã sự xô xát lẫn nhau xém chút bọn hắn đã đấm nhau tại chỗ.

"Ngươi thích sao tên kia,muốn luận bàn không?"

"Tưởng ta ngại ngươi à,ta cũng là Nguyên Anh Kỳ rồi đấy hừ"

"Thôi thôi bĩnh tĩnh các đạo hữu,bớt nóng đê"

Trong sự tranh cãi đầy hỗn loạn đang diễn ra trong thành trì thì có những bộ não kinh tế như nắm bắt thời cơ để "khởi nghiệp".

Những tên có máu đầu tư liền bày sạp ra hô to:

"Đặt cược đê,đặt cược đê"

"Lữ Bố giành chiến thắng thì 1 ăn 5 còn Lâm Xung thì 1 ăn 7"

Đám đông đang tranh cãi liền quay sang khi nghe đến "cá cược".

Như thấy được cơ hội làm giàu,đám đông tranh nhau hét lớn:

"Ta đặt Lữ Bố 1000 linh thạch,chốt sổ đi"

"Ta cũng vậy.chốt đi ông chủ"

"2000 linh thạch cho Lâm Xung,chốt hộ ta cái đê ông chủ"

"Cứ bình tĩnh xếp hàng đừng chen lấn,ta sẽ chốt hết cho các vị haha"

Và thế là bổng dưng trận chiến của Lâm Xung và Lữ Bố vô tình trở thành thứ để các "nhà cái" làm giàu từ cá cược.

Thật là không biết dùng từ gì có thể diễn tả được hành vi này.

.

......

.

"Ồ,thì ra ngươi cũng có Công Pháp thăng cấp Pháp Bảo trong thời gian nhất định sao"

Lữ Bố "khá ngạc nhiên" nói ra với khuôn mặt nghiêm túc.

Chỉ thấy Lữ Bố cầm Phương Thiên Họa Kích giờ lên trời cao.

"Không lẽ nào..ngươi"Lâm Xung kịch biến nói ra từng chữ.

"Ngươi có thì đừng nghĩ người khác không có"

"Chiến Thần!"

ẦM XOẸT

Một luồng sáng trên bầu trời đánh xuống nơi Lữ Bố đang phi trên không trung.

"Cái quái gì!?"Lâm Xung ngưng trọng thốt ra.

Phải biết rằng Lôi Kiếp Thăng là Công Pháp mà hắn khôi phục vất vả từ một Công Pháp chỉ còn chưa tới 1/3 nhưng may mắn là hắn đã thành công khôi phục nó.

Lúc này đây khi thấy Lữ Bố nói không chỉ riêng mình Lâm Xung hắn có được Công Pháp này làm hắn bị đả kích nặng nề về tâm lý.

"Ngươi cũng chớ cảm thấy bị đả kích"

Lữ Bố cười mỉm nhìn lấy Lâm Xung.

"Vì Công Pháp mà ngươi đang sử dụng có khi có nguồn gốc từ Công Pháp ta tạo ra năm xưa đấy"

Phương Thiên Hoạ Kích đề thăng từ Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo lên Linh Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo.

"Không thể tin được"

"Đây là Linh Cấp Pháp Bảo mà chỉ những Cửu Cấp Thế Lực mới sỡ hữu nó đấy sao"

"Linh Cấp Pháp Bảo nghe nói chỉ những Ngũ Cấp Luyện Khí Sư đỉnh cấp mới có thể rèn luyện được"

"Số lượng Ngũ Cấp Luyện Khí Sư ở Vũ Phong Tinh chúng ta không quá 2 người haiz"

"Lữ Bố này đúng là giàu nứt tường đổ vách àh"

Trong số những người đang bàn luận ở đây có những người là Nhất Cấp Luyện Khí Sư đến Tam Cấp Luyện Khí Sư không ngừng thở dài khi thấy Linh Cấp Pháp Bảo đang xuất hiện ở trước mặt.

Nếu bọn hắn có thể xem qua hoặc được tiếp xúc trực tiếp,chắc chắn có thể lĩnh ngộ và thăng tiến cấp độ trên con đường luyện khí sư của bọn hắn một cách dễ dàng.

Nhưng giấc mơ vẫn chỉ mãi là giấc mơ.

Có trách thì chỉ trách bọn hắn không có duyên với Linh Cấp Pháp Bảo mà thôi.

"Tên Lữ Bố này vậy mà người tạo ra Công Pháp thăng cấp Pháp Bảo sao!?"Lâm Xung âm thầm đổ mồ hôi lạnh.

"Công sức của ta hoá ra chỉ để hồi phục một Công Pháp của hắn tạo ra"

Với những hành vi vừa rồi có lẽ không khác gì hắn đang "múa rìu qua mắt thợ rèn".

"Xem ra trình độ thật sự thua kém với hắn rồi"

Lâm Xung một nay che mặt chỉ biết cười trừ.

"Lữ Bố hắn quá chênh lệch với ta từ sức mạnh đến tài năng"

"Luyện Hư Trung Kỳ như hắn tồn tại ở thời kỳ hỗn loạn nên quả thật có sức mạnh thật sự quá kinh khủng ngang tay với Độ Kiếp Kì là chuyện không thể đùa"

Lâm Xung bắt đầu có những suy nghĩ như vậy cũng là điều dễ hiểu bởi vì Lữ Bố quá vượt trội về mọi mặt.

Mọi thứ Lâm Xung thi triển thì Lữ Bố đều có cách để đáp trả lại một cách bình tĩnh nhất.

Đến Chiến Mã Xích Thố mà hắn triệu hoán từ thể chất Xích Thố Chiến Thể cũng chỉ đứng một bên và gần như chả động chạm gì trong trận chiến.

Chỉ những điều đó cũng đủ để chúng ta ngờ ngợ ra kết quả cuối cùng chứ không cần phải đoán mò nữa.

"Ngươi muốn chiến tiếp hay đầu hàng chịu chết đây Lâm Xung?"Lữ Bố cười mỉm nhìn Lâm Xung.

"Chắc ngươi cũng biết kết cục của trận đấu mà ngươi chủ động tìm đến 'chúng ta' rồi đấy"

"Vì sao ngươi biết ta đã biết kết cục cơ chứ"Lâm Xung cười lạnh.

"Ta đang sở hữu Đệ Nhị Nhãn Tu đấy Lâm Xung"Lữ Bố cười mỉm đáp lại

Lữ Bố tự tin nói ra vậy bởi vì hắn đã thấy biểu cảm bất thường của Lâm Xung sau khi hắn thi triển "Chiến Thần" nhờ khả năng của Nhãn Tu nên có thể thấy được cảm xúc và biểu cảm của kẻ thù.

Với khả năng quan sát từ Đệ Nhị Nhãn Tu,Lâm Xung muốn giấu Lữ Bố cũng khó hơn lên trời.

Khi Lữ Bố định lao lên diệt sát Lâm Xung tránh đêm dài lắm mộng.

Bổng dưng lúc này sinh ra tình huống đầy bất ngờ....

XÈO XÈO

"Không xong,hết thời gian có thể kiểm soát cơ thể của Bá Hầu"

Lữ Bố kịch biến nhìn cơ thể đang bốc khói nghi ngút không ngừng.

"Không phải lúc này lão thiên..thiên"

"Khốn..khốn kiếp"

"Không thể để người ngoài biết ta và Bá Hầu đang cùng một thể xác được"

Lữ Bố tuy cay đắng khi đã hết thời gian mà hắn có thể kiểm soát thân xác Bá Hầu nhưng vẫn giữ được tình táo trong tình huống cấp bách:

"Lâm Xung,lần tới ta sẽ tính sổ ngươi sau,lần này tha mạng chó của ngươi hừ"

"Cố mà sống những ngày còn lại của ngươi trước khi gặp lại Lữ Bố ta đi"

Nói xong,Lữ Bố móc từ Thẻ Trữ Vật ra một tấm dịch chuyển ngẫu nhiên liền bóp nát ngay lập tức không chút chần chừ.

VỤT VÈO

Ngựa Xích Thố lẫn Lữ Bố đều bốc hơi giữa thiên địa không còn chút khí tức.

Lâm Xung:"........"

Toàn trường:"........"

Bá Vương:"Hắn trốn thoát khỏi đây rồi hahaha"

Mọi chuyện diễn ra từ lúc Lữ Bố bắt đầu bốc khói đến lúc hắn "bốc hơi" chỉ trong hai hơi thở.

Trong thoáng chốc,bầu không khí chỉ còn tiếng cười đầy sự sảng khoái của Bá Vương.

Sau đó là tiếng hét thất thanh đan xen gào thét kinh hoàng.

Nhưng không phải vì Lữ Bố bổng dưng biến mất khỏi cuộc chiến trước biểu cảm há hốc mồm của Lâm Xung mà vì.....

"Tên chủ cá cược hắn đi đâu rồi"

"Rõ ràng hắn vừa ở đây cơ mà"

"Ôi đống linh thạch cá cược của ta aww"

"Tên khốn lừa đảo,mau trả cho ta"

Những tên có máu đầu tư thật biết cách "lùa gà chuyên nghiệp".

.

.

(Nếu có lòng hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)