Con Đường Vô Tận

Chương 47: Hắc Hỏa Long Thể - Bạo Long Kiếp Ý!




Thông cảm cho sự chậm trễ nhé các đạo hữu

.

......

.

"Hơ hơ không thể tin được lão thiên à"

"Ta vậy mà đang bị ra rìa sao"

Bá Vương lúc này đang đứng nhìn cuộc chiến giữa Long Nguyệt và Lãnh Hàn Thuyên với khuôn mặt méo mó đến bất ngờ.

"Đáng ra lúc này ta phải liều mạng sức mình để đấu với tên Lãnh Hàn Thuyên một cách oanh liệt và dũng khí đến ngút trời "

"Thế nào lại là Long Nguyệt lại đứng ra bảo vệ ta mà đánh với Lãnh Hàn Thuyên chứ"

Bá Vương chỉ biết xoa đầu khó hiểu.

Tưởng chừng đây là cuộc chiến hắn liều mạng với Lãnh Hàn Thuyên để giúp Long Nguyệt có thể có cơ hội thoát khỏi đây an toàn.

Nhưng Bá Vương hắn nào ngờ tới trường hợp như hiện tại đó là Long Nguyệt vậy mà là Luyện Hư Kỳ mạnh hơn tên Lãnh Hàn Thuyên một tiểu cảnh giới.

Đã vậy cô nương Long Nguyệt này còn định hái cái đầu Lãnh Hàn Thuyên xuống mà đối với hắn ở thời điểm hiện tại còn khó hơn trời.

"Nhìn tu vi Luyện Khí Kỳ hiện tại mà đau lòng khôn nguôi"

"Lúc trước không lâu chỉ với Nguyên Anh Kỳ thì ta có thể đánh đánh bại Luyện Hư Viên Mãn và ngang tay với Hợp Thể Kỳ ấy thế mà..."

Bá Vương ngồi bệch trên đất thở dài buồn bã.

"Tuy có thể vượt cấp chiến đấu nghịch thiên nhưng với tu vi thực sự thì Bá Vương ta còn khó mà đánh bại Nguyên Anh chứ đừng nói là Luyện Hư Kỳ"

"Nếu vẫn giữ lại tu vi gần như hoàn toàn từ Dị Thuộc Tính thì e là con đường tu luyện trong tương lai khó mà cạnh tranh với những kẻ thù trong cùng hoặc cách biệt cảnh giới thậm chí bị người khác vượt cấp chiến đấu"

"Đa tạ sự cứu giúp kịp thời con đường tu luyện của ta hỡi phụ thân và sư phụ"

Bá Vương chấp tay cung kính hướng về không khí mặc dù chẳng có Bá Đạo hay Thành Long ở đây.

Hắn cứ vậy mà tự nói chuyện một mình mà quên mất trước mặt hắn là cuộc chiến khốc liệt giữa những loài rồng.

Đúng là đùa giỡn với tính mạng không thể hơn nữa.

.

.......

.

"Đi chết đi tên Long Tộc yaaaa"

GẦM GÀO

Long Nguyệt gầm lên tiếng mạnh mẽ bùng nổ tu vi tối đa.

"Đồ Long Kích!"

"Kích hoạt Tam Giới Kích Ý!"

XOẸT XOẸT

Kích Ý vừa kích hoạt ngay lập tức bùng nổ va chạm mãnh mẽ vào "mái vòm" do Lãnh Hàn Thuyên tạo ra.

Long Nguyệt lấy từ Thẻ Trữ Vật một cây kích đỏ như màu máu bức tốc lao đến Lãnh Hàn Thuyên.

Sát khí hòa với Kích Ý kéo căng đến cực hạn không thể tả nổi.

"Ngươi đừng có mà làm càng" Lãnh Hàn Thuyên không thua kém gầm lên.

"Nhất Long Trảo!"

"Phục Long Biến Pháp!"

Chỉ thấy Lãnh Hàn Thuyên vứt đi mặt nạ thủy tinh liền lao đi biến ẩn khôn lường như một cơn gió thoáng qua tiếp cận Long Nguyệt.

Bàn tay trái mang hình dạng Long Tộc của hắn hóa ra làn khói đen bao phủ biến thành Long Trảo đầy mạnh mẽ có thể dễ dàng xé xác đối thủ thành hai như xé tờ giấy.

Bàn tay phải còn lại của Lãnh Hàn Thuyên mang hình dạng Phục Long Tộc xuất hiện những đường vân xanh ngọc luân chuyển khắp cánh tay của hắn có thể giúp hắn hồi phục những vết thương trong thời gian ngắn nhất.

Long Nguyệt và Lãnh Hàn Thuyên va chạm trực diện vào nhau một cách dứt khoát không chút nhân nhượng.

VÈO XOẸT

Thời gian như tua chậm lại khi Đồ Long Kích ma sát tóe lửa khi đối kháng với Nhất Long Trảo không ai chịu thua ai để đoạt mạng lẫn nhau.

XOẸT XOẸT KÉT

Long Nguyệt liên tục thi triển Đồ Long Kích đánh xuống Lãnh Hàn Thuyên đang dùng Nhất Long Trảo ra sức chống đỡ từng đòn công kích khổ không thể tả.

Lãnh khốc vô tình đến cực hạn!

"Hừ, người chống đỡ Đồ Long Kích rất tốt đấy haha"

"Tiếp đi, tiếp đi, TIẾP TỤC CHỐNG ĐỠ ĐI hahaha"

Long Nguyệt gầm lên tiếng cười khiêu khích liên tục dùng Đồ Long Kích nhằm phá vỡ tâm cảnh của Lãnh Hàn Thuyên từ đó diệt sát không chút chần chừ.

"Phải giữ bình tĩnh, cố gắng nhịn một chút nữa thôi Lãnh Hàn Thuyên ta ơi"

Lãnh Hàn Thuyên không ngừng nhắc nhở và giữ vững lí trí mà tiếp tục chống đỡ Đồ Long Kích chờ đợi cơ hội phản công.

Mặc dù liều mạng chiến đấu nhưng hắn không cam lòng chết đi một cách đơn giản như vậy.

Kẻ nào mất sự bình tĩnh và cái đầu lạnh đầy tỉnh táo sẽ rơi vào thế bị động khó có thể lật ngược thế.

"Cơ hội thoát khỏi thế bị động đây rồi hừ"

Lãnh Hàn Thuyên cười lạnh ngay lập tức gầm lên:

"Diệt Long Nhất Trảo!"

Tận dụng triệt để trong một hơi thở mà Long Nguyệt trật một nhịp thi triển Đồ Long Kích đánh xuống,

Lãnh Hàn Thuyên ngay lập tức thi triển Diệt Long Nhất Trảo đẩy mạnh Long Nguyệt ra xa liền thành thạo lui về sau bảo toàn thể lực trong vài hơi thở.

Thoát khỏi thế bị động một cách hoàn hảo.

Tuy nhiên, núi cao còn núi cao tay hơn.

"Đồ Long Sát Kích!" Một tiếng âm thầm thốt lên.

XOẸT SỰC

"Nhanh quá" Lãnh Hàn Thuyên dùng thân pháp tránh sang một bên trong gang tấc hòng tránh được.

AWW KHỐN NẠN

Một vệt màu dài in rõ lên trên mặt đất sau tiếng gầm đau đớn của Lãnh Hàn Thuyên.

"Vẫn trúng một kích gần chạm xương bả vai hừ"

Lãnh Hàn Thuyên nhăn mặt thở dốc dùng bàn tay phải thi triển Phục Long Biến Pháp khôi phục vết thương đang không ngừng trào máu trên bả vai trái.

Nhất thời khinh suất không cẩn thận xém chút lấy đi mạng của Lãnh Hàn Thuyên hắn trong gang tấc.

Đồ Long Sát Kích đâm sâu vào bả vai hắn như lời cảnh cáo rằng cái chết đang chào đón hắn ở phía trước nếu bất cẩn thêm một lần nữa.

Dư âm của Đồ Long Sát Kích sau khi đâm vào bả vai của Lãnh Hàn Thuyên đã chẻ làm đôi mặt đất dưới chân Lãnh Hàn Thuyên khiến mặt đất rung chuyển dữ dội một lúc mới dừng lại.

"Chết tiệt, ả Đồ Long Tộc này có Kích Ý đã vậy còn là còn Tam Giới"

"Khó lại càng thêm khó chống lại với ta hừ"

Lãnh Hàn Thuyên sắc mặt đen lại khi chứng kiến Tam Giới Kích Ý của Long Nguyệt .

Đến bản thân hắn hiện tại vẫn chưa thể lĩnh ngộ bất cứ pháp bảo trên người chứ đừng nói đạt đến Tam Giới như Long Nguyệt.

Trận chiến này với Lãnh Hàn Thuyên hắn chẳng những không có quả ngọt để ăn thậm chí còn sợ rằng cái mạng cũng khó giữ được cái mạng.

"Người định né Kích Pháp của ta tiếp tục hay sao, Lãnh Hàn Thuyên?"

Long Nguyệt tay cầm thanh kích lơ lửng trên không nhìn xuống Lãnh Hàn Thuyên bằng nửa con mắt cùng tiếng hừ lạnh.

"Có gì chúng ta từ từ thỏa thuận được chứ cô nương" Lãnh Hàn Thuyên mặt dày cầu hòa với khuôn mặt đáng thương đầy mùi giả tạo.

Đánh đổi liêm sĩ để có thể bảo toàn tính mạng là biện pháp cuối cùng có thể áp dụng đối với hắn, biết đâu hắn may mắn giữ được mạng không chừng?

Tuy nhiên, Long Nguyệt đã đổ xô nước lạnh vào sự hi vọng cầu hòa nhỏ nhoi của hắn.

"Đám Long Tộc các ngươi luôn tự hào khi có Thánh Đức Chúa bảo vệ mà luôn tỏ ra thượng đẳng với Đồ Long Tộc bọn ta"

Long Nguyệt lắc đầu thất vọng khi thấy cách ứng phó của Lãnh Hàn Thuyên.

"Ấy vậy mà bây giờ khi chiến đấu trực diện với ta thì luôn tìm cách né tránh và chờ đợi sự thương hại sao, đúng là lũ rồng chính tông hèn nhát và yếu đuối mãi mãi không thể ngốc đầu"

"Tốt nhất là ngươi nên đi chết cho khuất mắt ta!"

Long Nguyệt sắc mặt không cảm xúc định thi triển Đồ Long Sát Kích tiếp tục lao đến một lần nữa.

Không chút chần chừ, đắn đo hay phân tâm là nỗi khiếp sợ của kẻ thù.

Thiên địa vô tình, quỷ thần vô nhãn.

Sự khoan nhượng hay lòng thương hại không được phép tồn tại ở chiến trường.

Người sống ta chết hoặc ta sống người chết một lần và mãi mãi!

"Không thể ngóc đầu dậy?"

"Ngươi dám sỉ nhục Long Tộc bọn ta sao!?"

Lãnh Hàn Thuyên tức giận đến đỏ bừng khuôn mặt.

Đây là sự sỉ nhục đến chủng tộc Long Tộc bọn hắn không thể nào lấy lại hay bù đắp được.

Chỉ có giết kẻ sỉ vả và dâng đầu hắn lên bàn thờ tổ tiên mới có thể lấy lại bảo toàn thành danh.

"Khốn kiếp, bổn công tử liều mạng với ngươi vì danh dự của Long Tộc cao quý"

Lãnh Hàn Thuyên hừ lạnh gào lên quyết định liều mạng.

Cùng lắm hắn chó cùng rứt giậu để rồi hi sinh anh dũng còn hơn sống trong nhục nhã.

Chỉ thấy Lãnh Hàn Thuyên lấy từ thẻ trữ vật thứ gì đó ném lên mặt đất như thể là một đống xác chết.

"Là ngươi ép ta, ả Đồ Long Tộc đáng chết"

Lãnh Hàn Thuyên căm phẫn gầm lên.

"Hắc Hỏa Long Thể!"

ẦM ẦM RẮC

Một ngọn lửa đen thuần túy cùng ngọn lửa xanh lá nồng đậm lực lượng sinh mệnh vây quanh cơ thể Lãnh Hàn Thuyên sẵn sàng thiêu đốt cả linh hồn kẻ thù nếu xâm phạm.

Đằng sau lưng của Lãnh Hàn Thuyên là đôi cánh lửa với hai tông màu xanh đen rực cháy.

Linh khí xung quanh như bị Phục Long Biến Pháp ở cánh tay phải hắn cắn nuốt chửng.

Đồng thời từ cơ thể Lãnh Hàn Thuyên bạo phát quét ngang xung quanh một loại Ý hoàn toàn khác biệt so với các loại Ý thường thấy khác.

Ở bên ngoài lúc này trên bầu trời mây đen lũ lượt kéo đến xung quanh "mái vòm"

"Bên trong cái bao bọc màu trắng rốt cuộc đang diễn ra chuyện gì đến cả thần thức của Bán Thần Kì như ta vẫn không thể quan sát được dù chỉ một chút"

"Đã vậy còn kéo đến một đám mây khủng bố thật đáng sợ, tốt nhất nên tránh càng xa càng tốt để tránh tai họa rước vào thân"

"Ngày hôm nay trong thành diễn ra toàn những chuyện kinh khủng, ta sẽ hạn chế đến đây để bảo toàn tính mạng nhỏ bé này vì ta còn yêu đời lắm"

Trong tích tắc sau những lời bàn tàn, xung quanh "mái vòm" chẳng còn lấy một bóng người ngoài tiếng sủa của loài linh cẩu hoang và tiếng lôi kiếp ngay trên "mái vòm sẵn sàng đánh xuống bất cứ lúc nào.

"Thì ra là loại Ý đặc trưng của Long Tộc chính tông thuần khiết mới có thể khai mở và lĩnh ngộ được" Long Nguyệt sắc mặt không đổi lên tiếng với giọng điệu khá hứng thú.

"Bạo Long Kiếp Ý!"

.

.

(Nếu có lòng hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)