Con Đường Vô Tận

Chương 48: Thập Trưởng Lão của Chân Long Tộc đến cứu con




Mấy hôm nay sắp xếp mọi thứ để chuẩn bị cho kì nghỉ tết mong các đạo hữu lượng thứ

.

......

.

"Thản nhiên trò chuyện với tên Bá Vương kia trong khi cuộc chơi này vẫn chưa xong"

"Ngươi thật sự khinh người quá đáng lắm đấy ả Đồ Long Tộc"

Lãnh Hàn Thuyên cười lạnh thốt lên tiếng với giọng điệu cố gắng giữ vững lí trí.

Cả cuộc đời hắn trong trải qua nhiều thăng trầm từ sự sống đến cái chết với tư cách là sát thủ chuyên nghiệp của Thánh Đức Chúa đồng thời là thành viên của Long Tộc.

Nhưng Lãnh Hàn Thuyên hắn cũng chưa từng tin được rằng có ngày nhìn thấy việc kẻ thù thản nhiên trò chuyện tán gẫu trước mặt hắn mặc cho cuộc chiến vẫn đang diễn ra căng như dây đàn đối với bản thân.

Hắn liều mạng vận dụng Thể chất Hắc Hỏa Long Thể và Bạo Long Kiếp Ý đặc trưng của Long Tộc thuần khiết nhất tinh cầu này mới có thể tu luyện và lĩnh ngộ để tiêu diệt Long Nguyệt vì danh dự của Long Tộc.

Di chứng sau khi sử dụng thể chất đồng nghĩa tuổi thọ của hắn giảm đi một phần không nhỏ chứ chẳng đùa cợt.

Thật sự hắn đang chơi một vố lớn để quyết tâm diệt Long Nguyệt.

"Một tên Long Tộc như ngươi nếu không cam lòng chịu thua dưới tay ta thì có thể lao đến cắn ta một miếng" Long Nguyệt khuôn mặt lạnh băng cười khẩy đáp lại.

"Như cách tổ tiên Chân Long Tộc ngươi cắn sau lưng anh em kết nghĩa là tổ tiên Cổ Long Tộc bọn ta một cách ngoại mục và quẩy đuôi làm chó săn cho Thánh Đức Chúa đi chứ"

"Ngươi có cần ta kể lại cho rõ không,LÃNH HÀN THUYÊN!?"

ẦM XOẸT ẦM

Lôi kiếp nổi đình đánh xuống "mái vòm" rung động cả không gian bên trong theo từng câu nói của Long Nguyệt cực kỳ đanh thép và sát khí dữ dội.

Bầu không khí vốn ngột ngạt thì lúc này càng tăng thêm sự căng thẳng giữa Lãnh Hàn Thuyên và Long Nguyệt khi cả hai vẫn chưa có động thái ra tay trước.

"Nếu như này ở thời kỳ hiện đại chắc chắn là 'đờ ra ma' chính hiệu hơn tất cả" Bá Vương hít thở sâu nói ra khi chứng kiến cảnh tượng này.

"Mặc dù chẳng hiểu Chân Long Tộc hay Cổ Long Tộc là cái thể loại sinh vật gì ở thế giới tu tiên này vì kiến thức của Bá Vương ta hiện tại còn hạn chế và quá nhiều thiếu xót"

"Nhưng nhìn qua thì chắc chắn đây là xung đột giữa hai chủng tộc từ tập thể đến cá nhân như Lãnh Hàn Thuyên và Long Nguyệt"

Đôi mắt nhanh nhạy và luôn quan sát tốt có được sự giúp đỡ của Đệ Nhất Nhãn Tu vừa khai mở không lâu giúp Bá Vương dễ dàng nhìn ra tình huống mà không phải bỡ ngỡ hay khó hiểu.

Mặc dù người ngoài nhìn vào bằng mắt thường cũng nhìn ra nhưng với Bá Vương đúng là kì tích.

Bá Vương trong lúc suy tư và lẩm bẩm một mình thì không hề biết thần thức của Lãnh Hàn Thuyên đang nhẹ nhàng khóa chặt mục tiêu là hắn một cách chậm rãi từ tốn.

"Yêu nghiệt thì yêu nghiệt có thể giết Luyện Hư Kỳ đỉnh cấp nhưng hiện chỉ còn là Luyện Khí Kỳ" Lãnh Hàn Thuyên cười lạnh lẽo suy nghĩ trong lòng với sát tâm cố giấu đi tránh lộ ra ngoài.

"Thì chưa chắc sống nỗi một quyền bất ngờ của sát thủ mạnh mẽ của ta haha"

"Nếu lần này thật sự sống sót và đem thủ cấp của Bá Vương đi nhận thưởng thì thật tuyệt biết bao"

Lãnh Hàn Thuyên ngoài mặt vẫn giữ thái độ bình tĩnh đối mặt trực diện Long Nguyệt nhưng lại nhen nhóm ý định khác một cách bành trướng trong suy nghĩ của hắn.

Nhưng tiếc cho hắn rằng...

Bộ mặt bình tĩnh của hắn đang vô thức từ từ cười mỉm và đôi mắt đang lệch nhìn về phía Bá Vương đầy lén lút đã bị Long Nguyệt thấy được.

Như thấy được biểu hiện bất thường bất thường của Lãnh Hàn Thuyên,Long Nguyệt ngay lập tức lên tiếng:

"Ngươi đừng hòng làm gì khác ngoài chống cự ta giết ngươi ngay bây giờ hiểu chứ?"

"Ngươi đừng có mà ra lệnh cho ta, Cổ Long Tộc các ngươi vì căm thù Chân Long Tộc bọn ta mà đổi tên thành Đồ Long Tộc"

"Nghe thật buồn cười hừm"

Lãnh Hàn Thuyên đáp lại cùng điệu cười khinh khi thấy sự cảnh cáo trong lời nói của Long Nguyệt.

"Tán gẫu như thế là đủ rồi, mặc kệ ngươi thể chất và Ý mạnh như thế nào thì hôm nay ta phải nhân danh Đồ Long Tộc giết ngươi"

"Đồ Long Sát Kích!"

Long Nguyệt lười biếng liền vào chính sự gầm lên lao đến Lãnh Hàn Thuyên.

Đêm dài lắm mộng không thể chần chừ bằng không hậu quả khôn lường.

Ai mà biết được tên Lãnh Hàn Thuyên này có gọi cứu viện thông qua Truyền Âm Ngọc hay không?

Đến lúc đó thì chạy bán sống bán chết còn khó hơn lên trời.

"Khốn kiếp, chi viện từ tổng bộ cũng cần nửa canh giờ mới kịp đến đây thông qua di chuyển trong hư không" Lãnh Hàn Thuyên gào thét trong lòng cắn răng phản công.

"Con ả Đồ Long Tộc này quá nhạy bén với tình huống như hiện tại"

Hắn vừa gửi tín hiệu chi viện đến tổng bộ Thánh Đức Chúa đồng thời cố gắng câu giờ bằng trò chuyện với Long Nguyệt để chờ đợi chi viện tới đây giúp hắn.

Khi chi viện có mặt thì chắc chắn diệt sát Long Nguyệt lẫn Bá Vương dễ dàng trong lòng bàn tay đối với Lãnh Hàn Thuyên hắn.

Nhưng Long Nguyệt quá khôn ngoan để nhìn ra ý đồ chơi bẩn của hắn nên trực tiếp ra tay chẳng câu nệ tiểu tiết một chút nào.

"Hắc Hỏa Long Trảo!"

Đôi cánh lửa sau lưng Lãnh Hàn Thuyên bùng cháy mãnh mẽ giúp hắn lao đi như tia sáng xuyên phá không gian đối kháng trực diện Long Nguyệt.

Bàn tay Long Trảo của Lãnh Hàn Thuyên lúc này bao bọc bởi nguồn năng lượng Hắc Hỏa từ thể chất Hắc Hỏa Long Thể bạo phát không gì cản nỗi đánh mạnh xuống đầu Long Nguyệt.

"Đi chết đi ả Đồ Long Tộc yaaa"

Lãnh Hàn Thuyên gầm mạnh cùng sát khí bùng nổ oanh tạc không gian.

"Ngươi còn quá chậm hừ" Long Nguyệt cười lạnh bình thản đáp lại.

Với tốc độ tưởng chừng không thể nhìn thấy được bằng mắt thường từ đôi cánh lửa có được từ Hắc Hỏa Long Thể sẽ giúp Lãnh Hàn Thuyên có được chút lợi thế về tốc độ khi chiến đấu.

Nhưng không.....

Hắn còn quá chậm để so với Long Nguyệt!

"Kích hoạt Đồ Long Sát Trận!"

Long Nguyệt tay làm ra các hành động kết ấn trận pháp với tốc độ không thể nhanh hơn.

KENG KENG XOẸT XOẸT

"AWW cái quái gì thế này!?"

"Ta xx lão thiên, định tru diệt bổn công tử hay sao"

"Dính bẫy trận pháp của ả ta rồi"

Lúc này Lãnh Hàn Thuyên đang bị bất động giữa không trung trong tư thế Hắc Hỏa Long Trảo của hắn đánh xuống chỉ cách Long Nguyệt chưa đến một thước.

Cơ thể bán Long Tộc và bán Phục Long Tộc cùng Hắc Hỏa Long Thể luôn bùng cháy của Lãnh Hàn Thuyên hiện tại không khác mấy miếng bánh bị đâm nhiều phía bởi những dây xích gia trì trận pháp giam giữ.

Bên dưới chân hắn là trận pháp màu đỏ thẩm cùng những kí tự uyên thâm không thể giải đáp ngoài trừ người lập ra trận pháp.

"Thả ta ra!"

"Thả ta ra!!"

"THẢ TA RA AWW!!!"

"Thả ta ra rồi đánh một trận tử tế đi chứ awww đồ ả vô liêm sỉ" Lãnh Hàn Thuyên không ngừng la toáng sỉ vả.

Hắn không ngừng cự quậy trong trận pháp để tìm cách cưỡng chế thoát khỏi sự giam cầm.

"Lắm lời vậy tên Chân Long Tộc bẩn tưởi kia hừm"

Long Nguyệt thở lạnh liền tiếp tục kết ấn gia cố chắc chắn mặc cho Lãnh Hàn Thuyên không ngừng la làng như một đứa trẻ bị phụ mẫu phạt mỗi khi trốn đi chơi về muộn

Nàng ta chưa muốn "con thú" vừa sập bẫy có thể chạy trốn ngay lập tức.

KENG KENG XOẸT XOẸT

Liên tục là những dây xích gia trì kết ấn trận pháp xuất hiện đâm vào "miếng bánh" không chút thương hại.

AWW ĐAU QUÁ ĐI!

"Dừng lại đi..đi hừ hừ hừ" Lãnh Hàn Thuyên lúc này chẳng còn gào thét lên mà thay vào đó là cầu xin trong đau đớn tột cùng về thể xác.

"Siết Tu Thạch dùng để làm dây xích trong trận pháp quả nhiên có thể khiến ngươi ngoan ngoãn và lễ phép hừm" Long Nguyệt cười nhẹ khi thấy lời cầu xin thảm thiết của Lãnh Hàn Thuyên.

Siết Tu Thạch từ cổ chí kim đến nay vẫn luôn là thứ trên cả tuyệt vời để giam giữ, cưỡng chế Tiên Tu vì chẳng có thứ gì đủ mạnh có thể kiểm soát được những người tu tiên đắc đạo này.

Dù cho Lãnh Hàn Thuyên có đang kích hoạt thể chất Hắc Hỏa Long Thể hay vận dụng Bạo Long Kiếp Ý chưa có đất dụng võ kia cũng phải đầu hàng trước Siết Tu Thạch.

"Long Nguyệt này ngoài là Luyện Hư Trung Kỳ còn là Chiến Trận Sư giống như phụ thân Bá Đạo của ta" Bá Vương căng thẳng nhìn sự nghịch thiên của Long Nguyệt trước mặt hắn.

"Che giấu thực lực thật sự phải nói là vào tầm vũ trụ đối với ta ngay bây giờ"

Lúc đầu gặp nàng ta thì Bá Vương hắn cảm nhận tu vi của nàng ta chỉ ở mức Trúc Cơ mà thôi, nào dám nghĩ tới việc Long Nguyệt sẽ như bây giờ.

Đã vậy còn giả vờ ngây thơ vô số tội và dễ giận hờn khiến hắn phải hứa bao nuôi nàng ta.

Thế mà khi đấu với Lãnh Hàn Thuyên thì như một người khác nhau vì sự lãnh khốc vô tình cùng khuôn mặt không cảm xúc và giọng điệu lạnh lẽo như mùa đông kèm mưa phùn.

"Bá Vương ngươi nên cảm thấy may mắn khi gặp ta đấy" Long Nguyệt cười trêu nhìn Bá Vương đang đổ mồ hôi lạnh.

"Với trình độ hiện tại của ngươi đừng nói ngang tay với Luyện Hư Trung Kỳ như cách trước đây ngươi đánh bại Đại Trưởng Lão của Võ Đang,"

"Chỉ cần hắn vận dụng Bạo Long Kiếp Ý cũng đủ để biến Bá Vương ngươi thành tro bay theo gió"

Nghe những lời từ Long Nguyệt, Bá Vương chỉ biết thở dài thốt ra:

"Ta biết ta yếu so với trước thậm chí rất nhiều"

"Nhưng nó là cái giá rất đáng để con đường ta đi trong tương lai bền vững hơn so với giữ lại tu vi phụ thuộc vào Dị Thuộc Tính"

"Ta mặc dù không hiểu ý Bá Vương ngươi nói là gì nhưng mong mọi thứ có thể thuận lợi với trong dự định sắp tới" Long Nguyệt cười nhẹ động viên tinh thần Bá Vương.

"Còn bây giờ thì......"

PHÙ PHÙ PHÙ

Long Nguyệt vừa dứt lời trong không khí một làn gió thổi qua đầy bất thường bên trong "mái vòm".

"Kẻ thù thật sự mới xuất hiện!"

Chỉ thấy từ hư không, một vết rách từ từ mở ra.

ẦM ẦM RẮC VÈO

"Mái vòm" rung lên cầm cập khi chịu sự cưỡng bức từ vết rách hư không kia liền bay ngược lên trời mất dạng.

"Lực áp bức kinh khủng này là của Luyện Hư Viên Mãn tiềm cận Hợp Thể Kỳ!?"

Bá Vương một lần nữa căng thẳng tột độ dùng Tam Đẳng Thể Tu để giữ bản thân trụ vững không bị văng đi như "mái vòm".

Với tu vi Luyện Khí Kỳ của hắn hiện tại không khác mấy loài sâu bọ tận cùng của thế giới tu tiên này.

Một cú búng tay cũng đủ khiến hắn hấp hối trăn trối lần cuối.

"Nếu có Pháp Bảo Không Gian thì ngươi có thể núp bên trong đó và quan sát thôi, ta sẽ bảo vệ ngươi và cùng thoát ra khỏi đây an toàn" Long Nguyệt quay sang đề nghị gấp rút.

"Nhưng..." Bá Vương định liều mạng cùng Long Nguyệt chiến đấu nên muốn từ chối.

"Không có nhiều thời gian đâu, nhanh lên" Long Nguyệt quát lạnh hối thúc.

"Thôi..thôi được rồi, tùy cô nương thôi" Bá Vương căn răng lấy ra Cổ Mộ Châu.

"Nhất định phải giữ tính mạng đấy"

Bá Vương hắn thật sự hết cách mới phải chấp nhận làm theo, hắn quá yếu để chiến đấu thậm chí là gánh nặng khiến Long Nguyệt phải bảo vệ lúc đó càng đáng trách hơn.

"Mong vào trong, đừng có nhiều lời hừ" Long Nguyệt gầm lên tức giận.

"Được rồi,được rồi"Bá Vương vừa dứt lời liền vào trong.

VỤT VÈO

Cổ Mộ Châu liền rơi vào tay Long Nguyệt theo chỉ định của Bá Vương như hạt cát nhỏ.

"Ta nhất định sẽ không chết dễ dàng đâu vì Long Nguyệt ta là chiến binh của Đồ Long Tộc đấy hừ"

Long Nguyệt đem Cổ Mộ Châu giấu kĩ bên trong y phục trạng thái bán Đồ Long Tộc của nàng ta vừa lắc đầu ngán ngẩm.

"Còn giờ thì lo nốt tên kia thôi"

Từ trong hư không bước ra một thân ảnh tóc dài đỏ thẩm, bạch y phục cùng mặt nạ thủy ngân dạng lỏng lơ lửng che giấu khuôn mặt đằng sau.

ẦM RẮC ẦM RẮC

Mỗi bước chân hắn phi hành trên không đến gần Long Nguyệt làm mặt đất lún sâu nửa thước.

"Cường giả xưng danh bằng không thì không khác vô danh tiểu tốt" Long Nguyệt tay cầm cây kích bùng nổ Tam Giới Kích Ý lên tiếng.

"Ta là Lãnh Hàn Mặc Tử" Thân ảnh kia lên tiếng với tông giọng nhẹ nhàng.

"Phụ thân của Lãnh Hàn Thuyên, Thập Trưởng Lão của Chân Long Tộc - Bát Cấp Gia Tộc trực thuộc Thánh Đức Chúa!"

"Phụ thân...cứu con..con" Lãnh Hàn Thuyên gào thét gọi Lãnh Hàn Mặc Tử bất chấp việc Siết Tu Thạch đang cưỡng chế hắn bên trong Đồ Long Sát Trận bất lực tầm tâm.

"Ả ta là người của Đồ Long Tộc đấy phụ thân"

"Ngươi câm mồm đi nghịch tử vô dụng trời đánh" Lãnh Hàn Mặc Tử gầm lên.

"Đem Hắc Hỏa Long Thể và Bạo Long Kiếp Ý của Chân Long Tộc ra làm trò cười cho thiên hạ hừ"

"Phụ thân...ta...ta" Lãnh Hàn Thuyên ngay lập tức ấp úng liền im bặt.

"Chẳng biết cô nương đây cần gì mới có thể thả con trai nghịch tử của ta ra đây?" Lãnh Hàn Mặc Tử trầm mặc thương lượng.

"Cái mạng của Chân Long Tộc Trưởng hahaha" Long Nguyệt cười lớn khi thấy biểu hiện muốn thương lượng của Lãnh Hàn Mặc Tử.

"Ngươi...." Lãnh Hàn Mặc Tử nhíu mày khi nghe thấy sự giễu cợt trong lời nói của Long Nguyệt.

"Ngươi nghĩ ta tin lời của Chân Long Tộc các ngươi sao?KHÔNG BAO GIỜ!" Long Nguyệt bùng nổ sát khí tứ phương thể hiện sự đanh thép.

"Vậy thì khó tránh khỏi một cuộc chiến với ngươi rồi hừm" Lãnh Hàn Mặc Tử bình thản gật đầu liền gầm lên:

"Kích hoạt Hắc Hỏa Long Thể!"

"Bạo Long Kiếp Ý!"

ẦM ẦM XOẸT

"Có ngon thì đánh bại ta rồi cứu đưa con trai yêu quý của ngươi đi" Long Nguyệt chẳng chút thua kém thủ sẵn tư thế sẵn sàng đối chiến.

"Cho ta tham gia một chân giúp muội tiêu diệt tên Chân Long Tộc của Thánh Đức Chúa nào Long Nguyệt"

Một giọng hào sảng cười lớn sau đó là một thân ảnh nhảy ra bên cạnh Long Nguyệt.

"Thì ra là huynh...Lâm Xung!" Long Nguyệt cười rạng rỡ khi thấy người quen.

"Đã lâu không gặp huynh, dạo này huynh..."

"Có gì nói sau, hái cái đầu tên Thập Trưởng Lão trước đã mới hả dạ ta haha" Lâm Xung cười lớn xua tay chặn Long Nguyệt nói tiếp.

"Các ngươi khinh người già quá đáng lắm đấy nhưng ta không ngại một chọi hai đâu hừ" Lãnh Hàn Mặc Tử lắc đầu cười lớn.

"Các ngươi có thể ra chiêu trước xem như sự tôn trọng của trưởng bối cho tiểu bối còn háu đá"

"Vậy chúng ta không khách sáo trưởng bối,CHIẾN!" Long Nguyệt và Lâm Xung đồng thanh lên tiếng lao đi.

Một cuộc chiến mới lại diễn ra chẳng biết bao giờ kết thúc.....

.

.

(Nếu có lòng thì hãy giúp đỡ 1 tym và 1 comment vì nó là động lực để tôi tiếp tục viết truyện nhé)