Côn Luân Ma Chủ

Chương 1038. Đào được di tích 1




Nhìn Sở Hưu, Ngụy Thư Nhai thở dài một tiếng rồi nói: “Cái lá gan ngươi đúng là to tới không giới hạn nữa rồi. Ngươi không sợ chuyện này lộ ra, toàn bộ nhánh Ẩn Ma không còn đất dung thân cho ngươi nữa ư?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Không lo được nhiều như vậy, không giết Viên Thiên Phóng, bị một cường giả Chân Hỏa Luyện Thần thời thời khắc khắc nhắm vào thật sự không dễ chịu gì.

Huống chi ta đã kiếm bao nhiêu cớ như vậy, không sợ bị bại lộ. Nhánh Ẩn Ma ai lo chuyện người nấy, Viên Thiên Phóng đã chết, đồ tử đồ tôn của hắn đều đã chết, ai lại ra mặt vì một đám đã chết như vậy?”

Ngụy Thư Nhai bất đắc dĩ lắc đầu, mọi chuyện đúng thật là vậy.

Nếu Viên Thiên Phóng còn sống có lẽ còn có người đứng về phía hắn, nể tình nghĩa ngày trước hay đơn thuần muốn Viên Thiên Phóng nợ một ân tình.

Nhưng giờ Viên Thiên Phóng đã chết, ai lại ra mặt vì một người chết đây?

Người trong giang hồ đều cực kỳ thực tế, đặc biệt là Ma đạo, càng thêm thực tế.

“Lần sau nếu còn xảy ra chuyện như vậy nhớ phải nói cho ta, lão phu còn chưa già tới mức không đánh được.”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Ngụy lão, không phải ta không muốn nói cho ngài mà là cho dù ngài có ra mặt cũng vô dụng.

Nhánh Ẩn Ma không có người cầm đầu, Hình Tư Đồ muốn giết ta, ta liền giết hắn, ta không sai.

Viên Thiên Phóng muốn báo thù cho đồ đệ nên đến gây sự với ta, thật ra hắn cũng không sai.

Oan oan tương báo khi nào mới xong, chỉ khi một bên chết hết, ân oán này mới chấm dứt.

Ban đầu nếu có người cầm đầu đè chuyện này xuống thì đã không sao, nhưng lại không có.

Cho nên dù Ngụy lão ngài có tới cũng không làm được gì. Viên Thiên Phóng có thể tạm thời rút lui nhưng tương lai vẫn là một phiền toái.

Thứ cho ta nói thẳng, Ngụy lão ngài không ép được Viên Thiên Phóng!”

Ngụy Thư Nhai thở dài một tiếng.

Đây cũng là một trong những nhược điểm của nhánh Ẩn Ma.

Không có người cầm đầu, sẽ không ép được những hung đồ Ma đạo tính cách khác biệt.

Thật ra chuyện của Sở Hưu không phải chưa từng xảy ra, nhánh Ẩn Ma cũng từng xảy ra chuyện tự giết lẫn nhau.

Chỉ có điều người khác không to gan như Sở Hưu, thậm chí dám giết cả cường giả Chân Hỏa Luyện Thần.

“Được rồi, chuyện này tạm thời bỏ qua, ngươi có chắc bên kia sẽ không tiết lộ tin tức không?”

Sở Hưu gật đầu nói: “Ngụy lão cứ yên tâm, lần này người ra tay đều thuộc phe mình. Đại Quang Minh Tự cũng biết tin, có điều nếu bọn họ nói ra sẽ là khích bác quan hệ nội bộ của nhánh Ẩn Ma chúng ta, có ai tin?”

Thấy Sở Hưu đã bố trí ổn thỏa như vậy, Ngụy Thư Nhai gật nhẹ đầu, vừa định nói gì lại thấy bên ngoài có người tới gõ cửa.

Ngụy Thư Nhai đẩy cửa ra xem, một đệ tử nói: “Ngụy lão, có một tin tức giang hồ được đưa tới, các vị đại nhân mời ngài qua một chuyến.”

Ngụy Thư Nhai sửng sốt, vô thức nhìn sang phía Sở Hưu.

Sở Hưu cũng vẻ mặt mờ mịt, tin tức gì vậy? Không có vấn đề gì đấy chứ?

“Tin tức gì?”

Đệ tử nhánh Ẩn Ma kia gãi gãi đầu nói: “Đệ tử cũng không rõ lắm, có vẻ gần Đại Quang Minh Tự đào được một di tích thượng cổ, còn dính líu rất lớn.”

Nghe đệ tử kia nói vậy, Sở Hưu lập tức sững sờ.

Không phải mấy tên y phái đi đào kho báu của Lục Giang Hà lại đào được thứ khó lường gì đó đấy chứ?

Ngụy Thư Nhai cùng Sở Hưu lập tức trở về đại sảnh nghị sự vừa rồi, những đại lão nhánh Ẩn Ma vừa đi khỏi cũng nhanh chóng chạy tới.

Thấy Ngụy Thư Nhai đến, lập tức có người đưa cho hắn một trang giấy, bên trên ghi lại chuyện lớn vừa xảy ra.

Sở Hưu đến gần xem thử, quả nhiên đám người kia đào được một thứ khó lường.

Tổng cộng ba nơi cất giấu kho báu, giờ đã đào được hai. Nhưng Sở Hưu nói chỉ cho bọn họ thời gian ba tháng cho nên đám người này càng thêm nôn nóng, không đào bới theo quy trình Sở Hưu căn dặn mà bắt đầu đào sang khu khác. Không ngờ làm vậy lại đào được một thứ khó lường.

Bọn họ đào được một di tích thượng cổ, hơn nữa còn là di tích thượng cổ có bí cảnh không gian độc lập.

Có điều trận pháp nơi đó quá mạnh, mấy gia tộc nhỏ kia không mở được, cho nên huyên náo ầm ĩ một hồi. Sau đó nơi này bị Đại Quang Minh Tự phát hiện, cũng bị Đại Quang Minh Tự tiếp nhận.

Nhưng chuyện này có quá nhiều người chứng kiến, nhiều tới mức những gia tộc nhỏ đều biết chi tiết tỉ mỉ trong chuyện này. Đại Quang Minh Tự lại không làm được chuyện giết người diệt khẩu, hơn nữa chuyện này cũng chẳng cách nào diệt khẩu. Cứ thế, tin tức này dần dần lan truyền vào giang hồ.

Những gia tộc nhỏ này không biết hàng, không biết di tích kia rốt cuộc đại biểu cho điều gì. Nhưng theo một số chi tiết lan truyền trên giang hồ, một số nhân sĩ giang hồ đã tính toán ra di tích thượng cổ này không phải di tích thượng cổ bình thường mà là di tích được xây dựng cuối thời thượng cổ, gần với đại kiếp nạn. Trong đó có thể có thông tin liên quan tới bí mật đại kiếp nạn thượng cổ.

Thật ra đối với đại kiếp nạn thượng cổ, hiểu biết của võ giả bình thường với những võ giả đứng trên đỉnh cao giang hồ lại hoàn toàn khác biệt.

Võ giả bình thường chỉ biết thời thượng cổ, đại kiếp nạn hàng lâm, thiếu chút nữa hủy diệt hết thảy. Thế giới hiện tại được xây dựng lại từ phế tích vạn năm trước.

Nhưng những đại tông môn cùng những võ giả đứng trên đỉnh cao giang hồ lại biết được nhiều hơn. Bọn họ đào bới được nhiều tư liệu hơn, lại thăm dò vô số bí cảnh có liên quan tới chuyện này.

Có thể nói năm chữ đại kiếp nạn thượng cổ vốn mang theo rất nhiều bí ẩn.

Ví dụ như đại kiếp nạn thượng cổ rốt cuộc ra sao? Vì sao những đại tông môn hay cường giả chí cường thời thượng cổ đã tính toán ra đại kiếp nạn thượng cổ hàng lâm, còn cố tình chế tạo hộp báu bảo tồn công pháp quý giá, vậy sao không nghĩ cách bảo tồn bản thân, cứ đứng yên chờ chết như vậy?

Còn tiếp đó, các thế lực lớn đào bới di tích còn phát hiện thêm một điểm đáng ngờ. Đó là một số đại tông môn lớn nhất thời thượng cổ hầu như không để lại truyền thừa, thậm chí ngay tông môn cũng biến mất.

Tỷ như, căn cứ theo điển tịch ghi chép lại cùng một số dấu vết vụn vặt, người trong giang hồ hiện tại đã tính ra thời thượng cổ có một thánh địa Đạo môn cực kỳ khổng lồ tên là Tam Thanh Điện, quản lý ba ngàn Đạo môn trong thiên hạ, có thể nói là chí tôn cầm đầu Đạo môn. Thiên Sư Phủ hay Chân Vũ Giáo hiện giờ không cách nào so sánh với Tam Thanh Điện.

Thế nhưng sau đại kiếp nạn, Tam Thanh Điện lại hoàn toàn tiêu tán không để lại bất cứ di tích nào, cũng không có chút công pháp truyền thừa nào lưu truyền tới nay. Chuyện này rất không hợp lý.

Những thế lực yếu hơn Tam Thanh Điện nhiều còn lưu lại chút di tích hay truyền thừa. Tam Thanh Điện mạnh hơn họ nhiều lại tan thành mây khói, trong chuyện này chắc chắn có vấn đề.

Hơn nữa lần trước khi Tiểu Phàm Thiên mở ra, khi thăm dò di tích bọn họ tìm được một nơi có liên quan tới Tam Thanh Điện, chính là một phân điện của Tam Thanh Điện.

Mặc dù chỉ là phân điện nhưng cũng để lộ một chút tin tức, có vẻ trước đại kiếp nạn thượng cổ có vài người đến một nơi, hơn nữa nơi này không phải ai cũng đi được.