Có một số việc bất kể tin hay không tin, dù sao theo những người khác thấy, Sở Hưu đã chết, chết tới không còn cả cặn bã.
Đương nhiên với đám người Tôn Tổ Xương đây lại là một tin tức tốt.
Còn đối với phần lớn mọi người xung quanh đây cũng là một tin tức tốt, bởi vì trận pháp của Lăng Tiêu Tông đã hoàn toàn bị hủy diệt.
Hai người Sở Hưu và Tịnh Thiền Trí Tàng giao thủ với nhau thậm chí đã gây ra chấn động cấp bậc Thiên Địa Thông Huyền, tạo thành lực phá hoại cực lớn đối với trận pháp. Đặc biệt là đòn cuối cùng của Sở Hưu đã hủy hoại triệt để trận pháp, khiến mọi người có thể thoải mái ra vào.
Hư Vân thở dài một tiếng đi tới thu hồi Thất Bảo Lưu Ly Trượng mà Tịnh Thiền Trí Tàng lưu lại.
Quan hệ của Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện mặc dù không được tốt lắm nhưng vẫn có chút giao tình.
Mặc dù lý giải của đôi bên đối với võ đạo mà phật pháp bất đồng, nhưng một ở nam một ở bắc cho nên không có xung đột về mặt đạo thống.
Giờ Tịnh Thiền Trí Tàng đã mất mạng, xương cốt cũng chẳng còn, mang binh khí của hắn về giao cho Tu Bồ Đề Thiền Viện cũng coi như một lời bàn giao.
Ngụy Thư Nhai cũng đi qua lấy hài cốt Thiên Ma Vũ của Sở Hưu.
Trước khi đi khỏi hắn còn nhìn đám người Tôn Tổ Xương một hồi, nhìn tới khi trong lòng mọi người run rẩy Ngụy Thư Nhai mới dùng giọng khàn khàn nói: “Nhánh Ẩn Ma chúng ta không so được với Bái Nguyệt Giáo nhưng không nghĩa là nhánh Ẩn Ma chúng ta dễ bắt nạt.
Đối đầu với một võ giả tiểu bối mà còn dùng thủ đoạn bỏ đá xuống giếng như vậy. Thật đúng là chẳng biết xấu hổ!”
Ba người Tần Triều Tiên cũng hừ lạnh một tiếng, biểu lộ thái độ.
Tình cảm của bọn họ đối với Sở Hưu không sâu như Ngụy Thư Nhai, đồng thời bọn họ cũng không cho rằng thiếu Sở Hưu, nhánh Ẩn Ma sẽ có vấn đề gì.
Nhưng giờ trên danh nghĩa Sở Hưu đang là người thừa kế của nhánh Ẩn Ma, thế nhưng y lại bị người ta giết chết ngay trước mặt bốn cường giả Chân Hỏa Luyện Thần nhánh Ẩn Ma như vậy có khác gì tát thẳng mặt bọn họ? Nếu nhánh Ẩn Ma không biểu thị thái độ chẳng phải còn hèn nhát hơn cả Tôn gia?
Người khác đều giữ im lặng, chỉ có Huống Tà Nguyệt cười lạnh hai tiếng.
Câu đe dọa trả thù này theo hắn thấy chỉ là trò cười. Hắn tới đây chỉ là vì chìa khóa, sau khi cầm được chìa khóa hắn sẽ về Côn Luân Thiên Môn, đến lúc đó chẳng lẽ đám nhánh Ẩn Ma còn dám lên Thiên Môn gây sự với hắn chắc? Đúng là truyện nực cười.
Có điều nghĩ tới đây Huống Tà Nguyệt chợt tỉnh táo lại, hắn xuống núi vì cái gì? Vì chìa khóa, thế giờ chìa khóa đâu?
Huống Tà Nguyệt nhìn về phía trước, nơi đó đã hóa thành một bãi phế tích bừa bộn, không còn chút khí tức nào. Chìa khóa kia e là đã bị loạn lưu khi kịch chiến hất bay, không biết giờ đang ở đâu. Thậm chí có thể bị dư chấn do hai người giao thủ trực tiếp đánh nát.
Nghĩ tới đây sắc mặt Huống Tà Nguyệt càng cau có.
Thật ra Huống Tà Nguyệt khi không nổi điên vẫn tương đối đáng tin cậy, nhưng một khi hắn nổi điên sẽ chẳng nghĩ được chuyện gì, cũng như lúc vừa rồi.
Rõ ràng hắn đến là vì chìa khóa, kết quả lại nổi điên nhắm chặt vào Sở Hưu.
Vừa rồi nếu không phải hắn nhất quyết xuất thủ chặn đường Trần Thanh Đế mà lựa chọn đi lấy chìa khóa, không khéo giờ đã có thể trở về báo cáo kết quả.
Đang lúc mọi người ở đây mỗi người ôm tâm tư khác nhau, xung quanh đột nhiên rung chuyển dữ dội, toàn bộ đại điện Lăng Tiêu Tông cũng bắt đầu lắc lư.
Mọi người vội vàng nhảy ra khỏi đại điện Lăng Tiêu Tông, chỉ thấy toàn bộ bí cảnh không gian bắt đầu lung lay như sắp đổ, rất nhiều vết nứt không gian màu đen xuất hiện. Rõ ràng nơi này đã không chống cự được, sắp sụp đổ.
Trước đó Bộc Dương Dịch của Huyền Vũ Môn đã nói nơi này không chứa được cường giả Thiên Địa Thông Huyền.
Nhưng vừa rồi Sở Hưu giao chiến với Tịnh Thiền Trí Tàng đã đánh ra uy thế của cả Thiên Địa Thông Huyền. chuyện này cũng khiến bí cảnh sụp đổ.
Bí cảnh sụp đổ, mọi người chỉ có thể vội vàng đi khỏi, bằng không nếu bị nhốt ở đây không ai chống cự được lực lượng sụp đổ của không gian.
Vốn là một lần thăm dò di tích bình thản không có gì lạ, thế nhưng kết quả lại đủ khiến toàn bộ giang hồ chấn động. Lý do là vì người chết có lai lịch quá lớn.
Chỉ mất ba ngày tin tức đã truyền khắp giang hồ, khiến toàn bộ võ lâm dậy sóng.
Khổ hạnh tăng của Tu Bồ Đề Thiền Viện, mỗi người đều là kẻ tu hành tới mức không coi mình như người, ai ai cũng bất phàm.`
Còn mấy năm gần đây Sở Hưu đã gây dựng vô số phong ba trên giang hồ, luận uy thế cho dù Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh cũng không sánh bằng y.
Thế nhưng giờ hai người vốn không liên quan tới nhau lại đồng quy vu tận trong Huyễn Hư Lục Cảnh, chuyện này khiến người ta không thể không cảm thán thế sự vô thường.
Giang sơn đời nào cũng có nhân tài xuất hiện, đâu thấy người trước yên mồ cỏ xanh?
Có điều đối với tin tức Sở Hưu đã chết, ngoại trừ hảo hữu của Sở Hưu, đại đa số mọi người trong giang hồ đều vui mừng.
Gần đây giới Ma đạo có dấu hiệu quật khởi, Dạ Thiều Nam dùng sức mình mình đàn áp quần hùng thì cũng thôi, Sở Hưu chỉ là một võ giả tiểu bối lại dám càn rỡ lớn lối như vậy. Chuyện này đã khiến rất nhiều người ngứa mắt với Sở Hưu.
Giờ Sở Hưu đã chết, nhánh Ẩn Ma không người kế tục, chí ít áp lực đối với tông môn Chính đạo đã nhỏ đi rất nhiều.
Có điều một số nhân sĩ trí thức vẫn khá bận tâm, liệu hành động lần này có gây ra Đại chiến chính ma lần thứ ba hay không?
Bất luận Sở Hưu là chính hay là ma, giang hồ trước nay không phải chỉ có một người, mà do rất nhiều người tạo thành.
Nếu mọi người muốn sống trong giang hồ, vậy nhất định phải tuận thủ một số quy củ của giang hồ, một số quy củ tuy không nói rõ nhưng lại được ước định ngầm.
Sở Hưu là võ giả tiểu bối của nhánh Ẩn Ma, cho dù y là người thừa kế của nhánh Ẩn Ma nhưng chuyện Sở Hưu bị giết cũng rất bình thường. Nhưng y có thể bị Trương Thừa Trinh giết chết, cũng có thể bị Tông Huyền giết chết, nhưng không thể chết trong tay võ giả tiền bối của Chính đạo.
Chuyện ỷ lớn hiếp nhỏ như vậy không chỉ làm mất thanh danh, còn khiến quy củ giang hồ hỗn loạn.
Hôm nay ngươi giết đệ tử ưu tú nhà chúng ta, ngày mai ta làm thịt đệ tử ưu tú trong môn phái các ngươi. Giết tới giết lui như vậy khắp giang hồ không còn người trẻ tuổi nữa, chỉ còn mấy lão già đánh tới đánh lui. Chuyện này có nhìn thế nào cũng là lưỡng bại câu thương.
Cho nên bất luận môn phái nào đều cố gắng đề phòng chuyện như vậy xảy ra. Ngày trước Trương Thừa Trinh chiếm cứ hạng nhất Long Hổ Bảng hơn mười năm, cho dù hắn ra ngoài hành tẩu giang hồ cũng không thấy những đại lão của nhánh Ẩn Ma như Ngụy Thư Nhai hay Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo tới giết hắn, chính là vì nguyên nhân này.
Đương nhiên nguyên nhân này chỉ được xây dựng khi hai bên đều có chỗ dựa. Nếu ngươi không có chỗ dựa, chẳng ai e ngại gì chuyện giết ngươi cả.