Côn Luân Ma Chủ

Chương 1111. Sóng to gió lớn 2




Đối phương có thể lặng lẽ không một tiếng động hủy diệt cả hai thế gia lớn, vậy có phải đối phương cũng có thể lặng lẽ không một tiếng động hủy diệt những tông môn, không bằng Tôn gia và Lục gia?

Tóm lại chuyện này hết sức kỳ quái, hơn nữa Giang Đông Tôn thị không phái tất cả thành viên tới Tôn gia; nhưng những người ở lại Tôn gia trấn thủ cũng bị một đám người thần bí chém giết, đủ thấy đối phương đang nhắm vào Tôn gia và Lục gia.

Có người nghi ngờ chuyện này do nhánh Ẩn Ma làm.

Dù sao lúc trước trong số những thế lực bỏ đá xuống giếng với Sở Hưu, có người của Tôn gia và Lục gia.

Nhưng nếu là nhánh Ẩn Ma làm, bọn họ đã chẳng chờ kịp trắng trợn tuyên dương mới đúng, không thể nào im lặng như vậy được.

Dù sao chuyện này khiến toàn bộ giang hồ Đông Tề thần hồn nát thần tính, người người cảm thấy bất an.

Con người sợ nhất không phải lực lượng cường đại gì, thứ bọn họ không biết mới là đáng sợ nhất.

Lúc này hung thủ của chuyện này lại chẳng hề để ý tới tin tức bên ngoài, giờ Sở Hưu đang trong phân đà Thiên Sát của Thanh Long Hội.

Sau khi giết chết lão tổ Tôn gia và Lục gia, Sở Hưu phát hiện có người của Phong Mãn Lâu ở bên ngoài xem xét, y bèn trực tiếp mang theo Diệp Tiêu âm thầm đi khỏi, tìm Mục Tử Y và Lạc Phi Hồng.

Khi Sở Hưu tới Giang Đông, Mục Tử Y cùng Lạc Phi Hồng đã giải quyết hết người của Tôn gia ở đó.

Không thể không nói, về phương diện giết người Thanh Long Hội quả thật là chuyên nghiệp, mặc dù chỉ số ít người nhưng phần lớn người của Tôn gia đều chết trong tay Thanh Long Hội.

Lúc này trong phân đà Thiên Sát, Lạc Phi Hồng vừa dựa vào người Mục Tử Y vừa nói: “Ta nói này Sở Hưu, nhà ngươi bây giờ đúng là cường đại tới khó lòng tưởng tượng rồi. Lão tổ Lục gia cũng bị ngươi đánh một quyền nổ đầu cơ đấy. Ngươi còn giấu gì nữa, trực tiếp bộc lộ thân phận lần lượt báo thù thôi.”

Sở Hưu liếc nhìn Lạc Phi Hồng, coi như không thấy hành động của nàng. Mục đích của nữ nhân này không đơn thuần, một nữ nhân dám tới thanh lâu gọi cô nương, có thể là nữ nhân bình thường được sao?

Đương nhiên Mục Tử Y không để ý, nàng chỉ cảm thấy vị tiểu tỷ tỷ đầy khí khái này có vẻ nhiệt tình thái quá.

Sở Hưu trầm giọng nói: “Chẳng lẽ ngươi chưa nghe câu nói minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng?

Thứ chưa biết mới là đáng sợ nhất, rõ ràng có thể âm thầm bố trí xuất thủ, vì sao phải bộc lộ thân phận, sao phải ngốc nghếch đấu cứng với người ta?”

Lạc Phi Hồng chép miệng một cái: “Cứ nói thẳng là Sở Hưu làm việc âm hiểm đi, thế là được rồi.”

Lẩm bẩm vài lời xong, Lạc Phi Hồng bèn ôm chặt cánh tay Mục Tử Y không chịu buông ray, tay còn bất giác ôm lên lưng Mục Tử Y.

Sở Hưu lại đưa mắt sang Mục Tử Y hỏi: “Tử Y, câu trả lời bên nghĩa phụ của cô ra sao?”

Mục Tử Y nói: “Nghĩa phụ nói, người đồng ý liên thủ với công tử, nhưng điều kiện bắt buộc là Bộ Thiên Nam có thể chết nhưng Thanh Long Hội phải được giữ lại.”

Sở Hưu gật đầu nói: “Điểm này đương nhiên không vấn đề, ta chỉ có thù oán với một mình Bộ Thiên Nam mà thôi, không gây họa lan tới Thanh Long Hội. Huống hồ các ngươi đều quên ta từng là người của Thanh Long Hội, thật ra ta cũng khá có cảm tình với Thanh Long Hội.”

Mục Tử Y nói: “Như vậy là được, nghĩa phụ nói chờ người tìm được cơ hội sẽ bàn bạc cẩn thận hơn với công tử.”

Sở Hưu kinh ngạc nói: “Chẳng phải nghĩa phụ của cô bị Bộ Thiên Nam giam cầm trong Thanh Long Hội à?”

Mục Tử Y nói: “Chỉ là giam cầm trong Thanh Long Hội thôi, nhưng nghĩa phụ vẫn có cách khác. Trong tay người có bí bảo do Huyền Vũ Môn nghiên cứu ra, có thể trò chuyện với công tử từ xa. Có điều chấn động  trận pháp quá lớn, rất dễ khiến Bộ Thiên Nam chú ý, cho nên phải tìm thời điểm thích hợp mới được.”

Sở Hưu gật nhẹ đầu, một khi Đoan Mộc Thiên Sơn muốn nói chuyện với y, Mục Tử Y sẽ tới thông báo cho mình.

Thời gian tới Sở Hưu định bế quan, một là làm quen với thân thể đã trở nên mạnh mẽ này, một là tu luyện môn công pháp y lấy được từ Tôn gia và Lục gia, «Huyền Vũ Chân Công»!

Tôn gia cùng Lục gia cùng là một trong Cửu Đại Thế Gia, hơn nữa thực lực còn không kém.

Lần này hai bên tử chiến như vậy không chỉ vì Sở Hưu châm ngòi ly gián, một phần nguyên nhân là do bộ công pháp kia.

Cho dù là công pháp cửu chuyển cũng chưa chắc đã khiến Tôn gia và Lục gia kích động  như vậy. Theo Sở Hưu thấy bộ công pháp này tuyệt đối là công pháp chí tôn.

Hơn nữa công pháp có thể được Lăng Tiêu Tông cất giữ truyền thừa, đâu thể nào là công pháp phàm tục?

Bộ Huyền Vũ Chân Công này không phải công pháp truyền thừa của Lăng Tiêu Tông, mà do một vị cường giả thượng cổ lưu lại.

Vị cường giả kia trước đây là đối thủ của tông chủ Lăng Tiêu Tông, nhưng lại cùng chung chí hướng.

Hắn không có đệ tử, sau trận chiến cuối cùng với người khác, khi hấp hối đã chọn giao công pháp truyền thừa cho Lăng Tiêu Tông.

Bộ Huyền Vũ Chân Công này cường đại ở chỗ nó không phải một bộ công pháp mà là mười bộ công pháp hội tụ thành một tổng cương võ đạo.

Mười bộ công pháp này theo thứ tự là Vô Nhị Đao Pháp, Vấn Thiên Thương Quyết, Thiên Mệnh Kiếm Đạo, Đại Dịch Kích Phổ, Hổ Hao Côn Tập, Sơn Hải Quyền Kinh, Huyền Vũ Thần Chưởng, Liệt Cường Thối Tuyệt, Viên Dung Kim Chỉ, Giáp Cốt Long Trảo.

Một bộ công pháp lại dung hợp cả đao thương kiếm kích bổng quyền chưởng cước trảo chỉ, mười loại võ kỹ hợp lại một chỗ, có thể xưng là tài hoa kinh thế.

Sở Hưu cho rằng võ kỹ của mình đã rất hỗn tạp rồi, đồng tu ba nhà Đạo Phật Ma, còn chưởng pháp ấn pháp quyền pháp đao pháp đều biết. Nhưng vị cường giả thượng cổ này còn có thể hòa mười loại công pháp làm một thể, dung hợp thành Huyền Vũ Chân Công, có thể nói là đi còn xa còn mạnh hơn so với Sở Hưu.

Hơn nữa Sở Hưu dám cam đoan đối phương đã tu luyện cả mười loại võ đạo này tới cực hạn, tới mức thông hiểu đạo lý trong đó.

Nguyên nhân rất đơn giản, không tu luyện một loại võ đạo tới cực hạn, làm sao dung hợp nó với võ đạo khác đây?

Bộ Huyền Vũ Chân Công này có thể nói là cực kỳ phù hợp với khẩu vị của Sở Hưu, đặc biệt là giờ Sở Hưu đang cần che giấu thân phận, không thể dùng những võ kỹ tiêu biểu trước đây. Còn bộ Huyền Vũ Chân Công này lại cưỡng ép ngưng tụ mười bộ võ kỹ vào một thể, vừa vặn có thể che giấu hoàn mỹ thân phận Sở Hưu về mặt võ kỹ.

Có điều tu luyện Huyền Vũ Chân Công còn một điểm khó, đó là binh khí.

Có một số võ kỹ cần binh khí mới có thể thi triển. Có hộp báu không gian trên người, có thể mang theo đao thương kiếm kích, nhưng đừng nói bảo binh, cho dù là thần binh cấp thấp Sở Hưu cũng lười dùng, cường độ quá kém.

May là vị cường giả thượng cổ sáng tạo ra Huyền Vũ Chân Công đã nghĩ tới vấn đề này, cho nên trong công pháp còn có một đồ phổ chế tạo binh khí, tên là Thiên Đạo Chiến Hạp.

Thiên Đạo Chiến Hạp không phải một loại binh khí mà là một cái hộp bố trí rất nhiều cơ quan cùng trận pháp rất nhỏ. Khi khởi động nó nhưng cơ quan linh kiện có thể lập tức tổ hợp tạo thành bất cứ binh khí nào như đạo thương kiếm kích.