Côn Luân Ma Chủ

Chương 1110. Sóng to gió lớn 1




Bên ngoài chiến trường, ánh sáng trận đạo vẫn lưu chuyển, có điều hoàn cảnh xung quanh lại cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh tới mức khiến người ta hoảng sợ.

Tề Nguyên Lễ dẫn người thận trọng tới gần chiến trường, không phải hắn quá hèn nhát mà là khung cảnh trước mặt quá mức quỷ dị.

Rõ ràng song phương đại chiến nhưng trong trận chiến lại có chấn động kỳ lạ.

Thế nhưng tới cuối cùng thậm chí không còn chút khí tức nào.

Tề Nguyên Lễ sống bao năm chưa từng thấy chuyện quỷ dị như vậy, cho dù đôi bên đồng quy vu tận cũng phải còn một hai người sống chứ? Không thể nào chết tới mức không còn một ai được?

Tề Nguyên Lễ do dự hồi lâu rồi mới mang người tới gần chiến trường, muốn xem xem rốt cuộc có chuyện gì.

Tiến vào trong trận pháp, các võ giả Phong Mãn Lâu ở đây đều biến sắc.

Đưa mắt nhìn lại, khắp nơi đều là màu đỏ máu! Toàn bộ đều là thi thể.

Toàn bộ trận pháp đã phủ đầy máu tươi, vô số thi thể ngã trên mặt đất, hơn nữa có thể thấy trên một số thi thể máu tươi như đã bị hút sạch, hóa thành thây khô.

Thậm chí cuối cùng bọn họ còn tìm được thi thể của lão tổ Tôn gia cùng lão tổ Lục gia.

Một bị kiếm đâm xuyên tim mà chết, một lại bị một quyền đánh nát đầu. Nếu không phải trên người bọn họ còn di vật, Phong Mãn Lâu thậm chí không nhận ra người này.

Tề Nguyên Lễ cùng mấy thủ hạ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng chỉ còn một suy nghĩ, xảy ra chuyện lớn rồi!

Tôn gia đại chiến với Lục gia, kết quả cuối cùng hai bên liều mạng tới mức chết sạch, hơn nữa lão tổ hai bên rõ ràng không phải chết trên tay đối phương.

Trong chuyện này chẳng lẽ có phe thứ ba nhúng tay vào? Phe thứ ba này còn có thể giết chết hai cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, rốt cuộc là ai?

Chuyện lớn như vậy Tề Nguyên Lễ đã không thể nhúng tay vào được. Hắn lập tức báo tin cho lâu chủ Phong Mãn Lâu Phương Phi Phàm, hơn nữa còn thông báo cho Thương Thủy Doanh thị một tiếng.

Theo lý mà nói Thương Thủy Doanh thị là thế lực đứng đầu Cửu Đại Thế Gia, nhưng thực thế Thương Thủy Doanh thị rất ít khi quản mấy chuyện linh tinh thế này.

Cửu Đại Thế Gia đánh nhau thừa sống thiếu chết cũng chẳng liên quan gì tới bọn họ, chỉ cần đừng làm ảnh hưởng tới Thương Thủy Doanh thị là được.

Có thể nói Cửu Đại Thế Gia như nước chảy, Thương Thủy Doanh thị lại như tảng đá, người khác ra sao Thương Thủy Doanh thị cũng chẳng quan tâm.

Nhưng chuyện lần này lớn như vậy, Thương Thủy Doanh thị cũng phái Doanh Tam Thư tới xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

Sáng sớm hôm sau, Doanh Tam Thư đã mang theo Doanh Bạch Lộc tới trước chiến trường của Lục gia.

Doanh Bạch Lộc thân là người thừa kế tương lai của Thương Thủy Doanh thị, cuối cùng rồi cũng phải đối mặt với những chuyện thị phi như vậy, giờ đi theo làm quen một chút cũng tốt.

Phương Phi Phàm không ngờ Thương Thủy Doanh thị lại phái người đứng đầu Phong Vân Bảng tới như vậy, hắn vội vàng đi tới chắp tay nói: “Hóa ra là Doanh tam gia đích thân tới, không nghênh tiếp từ xa, xin thứ lỗi.”

Doanh Tam Thư vung tay nói: “Không cần khách sáo như vậy, nói đi, tình hình ra sao?”

Sau khi Phương Phi Phàm thuật lại mọi chuyện với Doanh Tam Thư, Doanh Tam Thư lạnh nhạt hỏi: “Nói vậy Tề Nguyên Lễ cũng không thấy có ai từ trong trận pháp đi ra?”

Tề Nguyên Lễ cười khổ nói: “Tại hạ thực lực yếu ớt, có lẽ có người đi khỏi nhưng tại hạ không phát hiện.”

Doanh Tam Thư lạnh nhạt nói: “Vậy thì được, dẫn ta tới xem thi thể.”

Mọi người đi vào trong trận pháp, lúc này thi thể vẫn chất đầy đất. Để bảo hộ hiện trường, Phong Mãn Lâu không dọn dẹp gì, chỉ bố trí trận pháp hàn băng phạm vi lớn bên ngoài, đề phòng thi thể ở trong thối rữa.

Phương Phi Phàm nói: “Tất cả các thi thể đều được người của Phong Mãn Lâu kiểm tra một lượt. Một phần trong số đó chết trong chiến tranh giữa Tôn gia và Lục gia, nhưng có một số thi thể lại chết bởi các thương thế khác, có dùng đao, có dùng kiếm, có bị lực lượng cường đại trực tiếp đánh chết, muôn hình vạn trạng.

Quan trọng nhất là một số võ giả trong đó bị rút sạch khí huyết trong cơ thể. Tại hạ nghi ngờ không biết có phải có ma quỷ gì hay kiêu hùng Ma đạo bế quan lâu ngày xuất thủ mới gây ra cảnh tượng này hay không.”

Doanh Tam Thư không trả lời hắn, chỉ nhìn thoáng qua thi thể lão tổ Tôn gia cùng Lục gia, một lúc lâu sau hắn mới xuất thủ nói: “Không nhận ra cụ thể là ai xuất thủ, nhưng ta có thấy quyền đánh nát đầu lão tổ Lục gia có cảm giác của Trần Thanh Đế.”

Phương Phi Phàm nghe vậy ngạc nhiên: “Trần Thanh Đế? Nhưng khi chuyện này xảy ra Trần Thanh Đế vẫn đang ở Tây Sở.”

Doanh Tam Thư thản nhiên nói tiếp: “Ta chỉ nói có cảm giác của Trần Thanh Đế chứ không nói đó chính là Trần Thanh Đế.

Còn chiêu kiếm đâm vào người lão tổ Tôn gia ta thậm chí còn có cảm giác giống Kiếm Vương Thành, có điều kiếm kia hẳn là đánh lén, bên trên còn một chút khí huyết sát, xuất kiếm chính diện chưa chắc đã làm lão tổ Tôn gia bị thương được.”

Phương Phi Phàm gãi đầu, hắn dám khẳng định người xuất thủ không phải Trần Thanh Đế, càng không phải ba vị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần của Kiếm Vương Thành. Trong thời gian này bọn họ đều ở địa bàn của mình, chưa từng xuất hiện tại Đông Tề.

Doanh Bạch Lộc đứng bên cạnh Doanh Tam Thư không nói gì, có điều hắn lại có một cảm giác, một cảm giác cực kỳ quen thuộc.

Nghĩ mãi vẫn không có đầu mỗi, Doanh Bạch Lộc cũng không dám nói nhiều, nơi này tiểu bối như hắn còn chưa có tư cách nói chuyện.

Doanh Tam Thư nói xong những lời này quay người muốn đi, Phương Phi Phàm sửng sốt: “Tam gia, ngài định đi à?”

Doanh Tam Thư lạnh nhạt nói: “Không thì làm gì đây? Giúp Lục gia cùng Tôn gia tra xét hung thủ? Thương Thủy Doanh thị ta không phải Quan Trung Hình Đường.

Trên giang hồ ngày nào chẳng có người bị giết, năm nào chẳng có thế lực bị diệt? Nếu chuyện gì cũng phải quản tới, vậy Doanh gia ta chẳng bận rộn bằng chết à?”

Nói xong Doanh Tam Thư hờ hững bỏ đi, thái độ vô cùng lạnh nhạt.

Tề Nguyên Lễ ở bên cạnh hạ giọng hỏi: “Lâu chủ, giờ làm sao đây?”

Phương Phi Phàm hữ khẽ một tiếng nói: “Thương Thủy Doanh thị đứng đầu Cửu Đại Thế Gia còn chẳng muốn quản chuyện này, Phong Mãn Lâu ta đương nhiên không quản rồi.

Trực tiếp truyền bá tin tức này vào giang hồ, không cần nhiều lời, cứ đúng như sự thật là được.”

Đối với phần lớn mọi chuyện Phong Mãn Lâu đều ôm lòng hiếu kỳ. Giờ hai nhà này chết không minh bạch, Phương Phi Phàm quả thật rất khó chịu.

Nhưng Phương Phi Phàm cũng biết chuyện này người khác có thể tra xét nhưng Phong Mãn Lâu lại không thể.

Thế lực có thể một lượt diệt sạch cả hai thế lực lớn, giết chết hai cường giả Chân Hỏa Luyện Thần của Tôn gia và Lục gia, rõ ràng Phong Mãn Lâu bọn họ không chọc vào nổi.

Lúc này trên giang hồ, tin tức này vừa được công bố lập tức khiến toàn bộ giang hồ bùng nổ.

Tôn gia và Lục gia đều có thể đứng hạng giữa trong Cửu Đại Thế Gia, đều có cường giả Chân Hỏa Luyện Thần trấn thủ. Thế nhưng chỉ trong một đêm tất cả đều chết sạch, chuyện này đúng là quá kinh khủng.

Đáng kinh khủng hơn nữa là nhiều người chết như vậy nhưng lại không rõ rốt cuộc do ai làm.